Hệ thống: “50.”
Tô Lạc Y: “Cuối cùng cũng được phân nửa! Mệt chết ta.”
Hệ thống: “Hàng trăm dặm giả nửa chín mươi*.”
(*Hàng trăm dặm giả nửa chín mươi: Đường trăm dặm đi chín mươi mới quá nửa.)
Tô Lạc Y nghe lời này, “Cảm thấy có chút quen tai?”
Hệ thống: “Hì hì hì, nhiệm vụ trước ngươi nói cho ta nha!”
......
Sau sự việc này, thái độ Thẩm Sơ Tĩnh đối với Tô Lạc Y tốt lên rất nhiều..
Bởi vì Tô Lạc Y cùng Sở Vương định hôn, Thẩm Sơ Tĩnh thỉnh thoảng triệu kiến nàng, chỉ nàng thêm một chút kiến thức về hoàng thất.
Hảo cảm sau khi vượt tới 50 liền tăng lên rất nhanh.
Tô Lạc Y phát hiện, mỗi lần chính mình và Hiên Viên Diệp cùng nhau đến trước mặt Thẩm Sơ Tĩnh xoát tồn tại, độ hảo cảm liền sẽ dâng lên thong thả một hai điểm.
Vì thế Tô Lạc Y cũng mừng rỡ cùng Hiên Viên Diệp ngây ngốc ở cùng nhau, nhìn độ hảo cảm từ từ dâng lên, tâm tình tốt đến không ngờ được.
- -
Đảo mắt đã bốn năm qua đi.
Tô Lạc Y đã sớm có thói quen thỉnh thoảng bị đưa tới Sở Vương phủ hơn một đêm, tỉnh lại liền cùng Hiên Viên Diệp ăn cơm xem xiếc ảo thuật.
Nhìn hảo cảm độ sau khi tới 75 liền không thấy tăng lên nữa, Tô Lạc Y có chút khó xử.
Hệ thống: “Đại khái sau khi ký chủ thành thân, tình địch đối với ngươi phòng bị liền sẽ hoàn toàn biến mất.”
Tô Lạc Y cắn chiếc đũa, “Đó chẳng phải là tháng sau sao?”
Hiện giờ Tô Lạc Y đã mười ba tuổi, tháng sau sẽ cùng Hiên Viên Diệp thành hôn.
Hệ thống đột nhiên nói: “Thẩm Sơ Tĩnh mang thai.”
Tô Lạc Y mở to hai mắt, “Hả? Mấy tháng?”
Thẩm Sơ Tĩnh rơi xuống nước chăm sóc thân thể liền không hề qua loa, điều dưỡng hồi lâu, rốt cục cũng đã mang hài tử.
Đến nỗi nàng mấy năm nay cùng hậu cung giai lệ cung đấu, cũng là thua ít thắng nhiều.
Hệ thống: “Đây là tháng thứ ba, thời kì mang thai nguy hiễm nhất đã an toàn vượt qua.”
Tô Lạc Y nhíu mày, “Việc mang thai này nàng vẫn luôn gạt chúng ta?”
Hệ thống nói: “Thẩm Sơ Tĩnh mang thai, chỉ có nàng và vài tâm phúc biết. Bất quá hôm nay thời điểm nàng ở Ngự Hoa Viên cùng hoàng đế du ngoạn té xỉu, thái y đã chẩn ra mạch hỉ.”
Tô Lạc Y gật đầu, “Chúng ta hẳn là nên đi xem.”
Nói như vậy, Hiên Viên Diệp đã buông chiếc đũa, nói: “Hoàng Hậu hoài long thai, hôm nay chúng ta cùng đi trong cung chúc mừng.”
Tô Lạc Y gật đầu, “Tỷ tỷ mang thai, hẳn là phải đi xem.”
Hiên Viên Diệp sủng nịch sờ nàng đầu.
Tô Lạc Y: Tức giận! Lúc ta còn nhỏ, hắn dám sờ đầu ta! Hiện tại ta đã mười ba, hắn lại vẫn còn sờ đầu ta!
Như là nhìn ra Tô Lạc Y bất mãn, Hiên Viên Diệp cong môi, ở đôi mắt nàng đặt xuống một cái hôn nhẹ, “Thật hy vọng thời gian trôi qua mau một chút!”
Hiên Viên Diệp cùng Tô Lạc Y tiến vào Phượng Nghi Cung.
Thời gian bốn năm làm Thẩm Sơ Tĩnh càng trở nên mỹ lệ, nàng hoàn toàn đã nẩy nở có thành thục cùng vũ mị, lại không mất đi nét đoan trang.
Cũng không trách được hoàng đế độc sủng nàng, mà vắng vẻ phi tần khàc trong hậu cung.
Tô Lạc Y đứng ở bên người Thẩm Sơ Tĩnh, tò mò sờ sờ bụng nàng, kinh ngạc cảm thán nói: “Thật thần kỳ a!”
Thẩm Sơ Tĩnh cùng hai người hàn huyên vài câu, liền có chút mệt mỏi. Nàng ngượng ngùng nói: “Thật là xin lỗi, từ ngày mang thai liền cảm thấy rất thích ngủ.”
Hiên Viên Diệp ôn hòa nói: “Hoàng Hậu lấy thân thể làm trọng, bổn vương cùng Y Y lần sau lại đến thăm Hoàng Hậu.”
Nói xong, Hiên Viên Diệp liền đứng dậy rời đi.
Chỉ một cái chớp mắt, một thân ảnh diễm lệ từ ngoài cửa xông tới, tiến thẳng đến Thẩm Sơ Tĩnh.
Hiên Viên Diệp ngẩn ra.
Trong lúc mọi người đều ngây người, người này nhanh chóng lao đến bên người Thẩm Sơ Tĩnh, tàn nhẫn cười, cầm đao trong tay hung hăng hướng bụng Thẩm Sơ Tĩnh đâm xuống.
Tô Lạc Y là người có khoảng cách gần nhất với Thẩm Sơ Tĩnh, nàng phản xạ nhảy ra đứng trước người Thẩm Sơ Tĩnh.
Cảm giác đau đớn đến từ bụng và âm thanh hệ thống nhắc nhở thanh cơ hồ đồng thời truyền đến.
Hệ thống: “Tình địch độ hảo cảm +25, tổng độ hảo cảm 100! Nhiệm vụ hoàn thành, tiến vào thế giới tiếp theo!”