Một ngày mới lại bắt đầu, Lý Na liền bị chuông báo tập thể dục buổi sáng đánh thức.
Hai mắt mê mang mở ra, phát hiện Tống Nhiên đã ăn mặc chỉnh tề.
Thấy cô đã tỉnh, Tống Nhiên sửa sang lại quân trang, nhìn đôi mắt mê mang vẫn còn đang buồn ngủ nói: “Em ngủ thêm một chút nữa đi, bây giờ vẫn còn sớm“.
“Trời còn chưa sáng sao?....” Lý Na bất mãn lẩm bẩm, nghiêng mặt cọ cọ vào gối đầu, sau đó kéo chăn lên liền ngủ tiếp.
Chờ đến khi cô tỉnh lại, trong ký túc xá đã không còn một bóng người.
Lý Na đành phải rời giường rửa mặt, ra ngoài ban công lấy quần áo tối hôm qua cô đã phơi, toàn bộ đều đã khô, sau đó vội vàng đi vào phòng tắm thay.
Đến khi thay xong đi ra, phát hiện Tống Nhiên đã trở về, trên bàn còn có một chén cháo thịt nạc trứng muối nóng hôi hổi.
“Lại đây ăn cháo đi,ăn xong anh liền đưa em về nhà” Tống Nhiên vẫy tay gọi Lý Na lại.
Lý Na cảm thấy có chút không thích hợp, cô đi lại gần hắn, vỗ vỗ quân trang trên người Tống Nhiên, buồn bực nói: “Sao hôm nay anh lại mặc quân trang này?”
Tống Nhiên là quân nhân, vì thế quân trang của hắn cũng có ít nhất mấy chục bộ, đủ loại, quân trang tác chiến, quân trang huấn luyện, quân trang duyệt binh, quân trang chỉ huy,...
Nhưng hôm nay hắn cư nhiên lại mặc quân trang này, không lẽ hắn định tham gia hội nghị hay hoạt động quan trọng nào sao?
“Khụ... hôm nay anh có việc quan trọng phải làm, em nhanh ăn đi, để lát nữa cháo nguội, lại không ăn được” Tống Nhiên nắm tay, ho khan.
“Anh bị cảm sao?” Lý Na ngồi xuống, húp một ngụm cháo, hương vị này.... bỗng nhiên cô cảm giác không muốn ăn...
“Khụ khụ...... Không có.” Sau khi khụ khụ xong vài cái Tống Nhiên liền hối hận.
“Anh nhìn anh xem, còn muốn chối? Lát nữa về nhớ phải mua thuốc trị cảm, lần sau đừng tắm nước lạnh nữa, đi ra ngoài chạy bộ cũng khá tốt” Lý Na lải nhải dặn dò.
Tống Nhiên hai mắt nhắm lại rồi lại mở ra: “Em có phát hiện, em càng ngày càng giống mẹ anh không?“.
“Đi chết đi, đồ không biết tốt xấu đúng sai” Lý Na căm tức nhìn Tống Nhiên.
Tống Nhiên: “......” Phụ nữ có thai tính tình quả thực hỉ nộ vô thường, một giây trước còn quan tâm hắn, một giây sau liền rủa hắn đi chết đi.
Lý Na có chút giận dỗi đứng lên: “Em không ăn nữa, chúng ta đi thôi“.
Tống Nhiên nhìn chén cháo chưa vơi đi chút nào, nhíu mày nói: “Em còn chưa ăn xong“.
“Em không muốn ăn cháo, lát nữa trên đường về mua vài thứ cho em. Hay cháo này anh ăn hộ em đi, không phải trong quân đội các anh thực hiện chủ trương tiết kiệm là quốc sách hay sao?” Lý Na ngữ khí mềm mại.
“Ân, lát nữa em muốn ăn gì, bảo anh, anh mua cho” Tống Nhiên nói xong liền bưng chén cháo lên húp từng ngụm từng ngụm.
Lý Na trợn tròn hai mắt nhìn Tống Nhiên: “Anh ăn cháo như thế nào lại giống như uống nước vậy?”
“Cháo này cùng nước có gì khác nhau?” Tống Nhiên chùi chùi khóe môi, từ trong ngăn bàn lấy ra một kiện túi, đưa cho Lý Na.
“Đây là cái gì?” Lý Na tiếp nhận, mở ra nhìn nhìn, phát hiện là một kiện váy, hơn nữa kiểu dáng này cô thập phần quen thuộc.
Cô nháy mắt dở khóc dở cười: “Đây không phải là mẫu thiết kế mới nhất của em năm nay hay sao? Anh đưa cho em làm gì?”
“Có vấn đề gì sao?” Tống Nhiên nhíu mày, mẫu thiết kế này vừa mới ra mắt hắn liền cho người đi mua, chuyện liên quan đến kết hôn hắn đâu có biết, hắn còn phải hỏi mấy chiến hữu đã kết hôn rồi.
Bọn họ nói cho hắn biết, mua trang phục phải chọn trang phục xinh đẹp, có người bảo phải mua mẫu mới nhất, có người nói phải là mẫu quý giá nhất, có người lại nói phải là mẫu có ý nghĩa, sang trọng nhất.
Tuyển đi tuyển lại, hắn thấy thiết kế của Na Na nhà hắn là phù hợp nhất, vừa đẹp vừa sang trọng lại vừa có ý nghĩa. Hôm nay lại là ngày đăng ký kết hôn, hắn phải làm cho cô trở nên xinh đẹp nhất.
“Anh không biết quần áo trong tủ của em đều do em thiết kế sao, hơn nữa nó đều là hàng mẫu” Lý Na giơ tay đỡ đỡ trán, bất đắc dĩ nói.
Tống Nhiên sắc mặt cứng đờ, một lúc lâu sau hắn mới nói: “Thêm một bộ cũng có gì không tốt, mấy bộ kia hỏng em có thể mặc bộ này, được rồi, được rồi, mau đi thay đi, chúng ta còn phải đi”
“Sao em phải thay chứ, bộ này cũng đâu có sao” Lý Na không muốn đi đổi, đổi đi đổi lại thật phiền toái.
Tống Nhiên kỳ quái hỏi: “Trước kia không phải trước khi ra ngoài em đều thử đi thử lại vài bộ quần áo cùng vài đôi giày sao?”
“Em em...em hiện tại đang mang thai, không muốn phải đi đổi đi đổi lại nhiều lần” Lý Na tức giận dậm chân một cái.
“Không được, hôm nay em phải mặc bộ này” Tống Nhiên híp mắt, đem Lý Na đẩy vào phòng tắm, giờ còn không đi thay, lát nữa như thế nào chụp ảnh?
Tống Nhiên hôm nay hắn bị làm sao vậy? Kỳ kỳ quái quái, chẳng lẽ hắn cũng tới tháng?. Lý Na đóng mạnh cửa phòng tắm, vẻ mặt buồn bực muốn phun trào.
Rơi vào đường cùng cô đành phải mặc bộ váy Tống Nhiên đưa cho, dù sao đây cũng là mẫu thiết kế của cô, cô cũng rất tin tưởng.
Sau khi thay xong chiếc váy, cô cùng Tống Nhiên rời khỏi ký túc xá.
Hôm nay Tống Nhiên tự mình lái xe chở Lý Na về.
“Tiểu Chiêu đâu? Hôm nay Tiểu Chiêu không lái xe cho anh sao?” Lý Na ngồi bên tay lái phụ, có chút ngạc nhiên hỏi.
Cô hiển nhiên đã quên sự tình ngày hôm qua, đã đáp ứng gọi Lục Chiêu là Tiểu Lục.
“Anh trai em cùng Ninh Dương hôm nay sẽ kết thúc nhiệm vụ, Lục Chiêu đi hỗ trợ bọn họ rồi” Tống Nhiên một bên chuyên tâm lái xe, một bên trả lời cô.
“Thế sao anh lại không đi cùng, không phải hôm qua anh cũng tới đó sao?” Lý Na ngả lưng dựa vào ghế, nghiêng đầu nhìn sườn mặt Tống Nhiên.
“Hôm nay anh còn có việc, chuyện nhỏ như thế không cần anh phải hỗ trợ” Tống Nhiên nói xong, nghiêng đầu nhìn thoáng qua Lý Na, giọng đầy cảnh cáo: “ Em ngoan ngoãn ngồi yên đó, đừng phá rối anh, lái xe cần phải tập trung“.
“Được a” Lý Na không còn hứng thú nói chuyện với hắn.
Trên đường, Tống Nhiên bắt Lý Na phải xuống xe, ăn một chút gì đó.
Sau khi ăn xong, lại tiếp tục trở cô về, Lý Na nghiêng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ xe, bỗng nhiên cảm thấy có chút không tích hợp, cô mở miệng hỏi: “Anh có đi sai đường không? Đây đâu phải đường về nhà chúng ta“.
“Đi theo anh một chút, lát nữa anh đưa em về” Tống Nhiên mặt không đổi sắc, nhưng trong nội tâm lại không ngừng kích động, hắn làm sao có thể bình tĩnh được a.
Rất nhanh, xe dừng lại ở một con đường.
Lý Na vừa xuống xe, khuôn mặt lập tức đen thui nhìn ba chữ “Cục Dân Chính” trước mặt.
Cô xoay người lại chất vấn Tống Nhiên: “Đây là việc quan trọng anh phải làm”
Tống Nhiên gật gật đầu: “Đơn xin kết hôn đã được cấp trên phê duyệt rồi, dù sao đường về nhà mình cũng đi qua Cục Dân Chính, chúng ta thuận tiện đi vào đăng ký kết hôn luôn đi“.
“Nhà chúng ta ở phía nam, Cục Dân Chính lại ở phía bắc, như thế nào là cùng đường.... Hôm nay anh muốn đăng ký kết hôn, tại sao lại không nói cho em biết trước? Anh muốn tiền trảm hậu tấu đúng không? Em về sau sinh đứa nhỏ có hay không sinh xong mới nói cho anh biết?” Lý Na hít một hơi thật sâu, cô chưa từng thấy ai đi đăng ký kết hôn lại không bàn với bạn gái mình trước...
Tống Nhiên mặt không đổi sắc, lại gần ôm lấy Lý Na: “Anh chỉ muốn cho em một trận kinh hỉ thôi mà, nếu em cũng muốn cho anh một trận kinh hỉ như vậy, anh cũng không ngại. Đi thôi, sổ hộ khẩu cùng chứng minh thư của em anh đều mang theo đây rồi, nhanh vào thôi, chậm chút nữa nhân viên Cục Dân Chính đều sẽ tan tầm a“.
Lý Na nổi giận, bây giờ còn chưa đến mười giờ, như thế nào tan tầm.