Công Lược Tính Phúc

Chương 50: Chương 50: TG3 công lược quỷ súc lão công 8




Người đàn ông kia khí chất tà mị, dung mạo tuấn mỹ, tây trang phẳng phiu, đôi chân thon dài, dáng người đĩnh đạt.

Mà tiểu bạch thỏ kia, thân hình xinh xắn lanh lợi, mặc một chiếc váy trắng cúp ngực dài đến đầu gối, lộ ra hai chân mảnh khảnh trắng nõn, khí chất thanh thuần vô tội, hai mắt to tròn hồn nhiên mang theo một phần mê muội, khủng hoảng bất an, tựa như chú thỏ nhỏ bị kinh hách.

Hai người này đứng chung một chỗ, tựa như sói xám đứng cùng tiểu bạch thỏ.

Mà đôi nam nữ kia chính là Nghiêm Tư Hàn cùng Tô Tuyết.

Không ít người nghị luận sôi nổi, Nghiêm Tư Hàn thân là người thừa kế Nghiêm gia, nhưng cho tới bây giờ chưa từng công khai mang bạn gái tới các buổi dạ hội tiệc tùng. Hôm nay cư nhiên trong buổi dạ tiệc của Nghiêm gia, lại mang theo một vị bạn gái, này ý tứ vừa nhìn liền đã hiểu ngay.

Trong đại sảnh có không ít ánh mắt căm thù ghen ghét bắn về phía Tô Tuyết.

Tô Tuyết tựa như bị những ánh mắt này dọa sợ, có chút sợ hãi dựa sát vào người Nghiêm Tư Hàn, Nghiêm Tư Hàn khóe miệng câu lên, tà mị ôm lấy Tô Tuyết hướng về phía trung tâm, dọc đường đi bỏ lơ mọi ánh mắt khác.

Tần Thâm ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm Nghiêm Tư Hàn. Trong mắt hắc khí ngày càng nghiêm trọng.

Từ Thiên Huệ thấy thế, cảm giác không ổn, vội vàng đứng lên, giữ chặt lấy tay Tần Thâm, có chút lo lắng nói: “Anh làm sao vậy?”

“Không có việc gì” Tần Thâm quay đầu lại, liếc mắt nhìn Từ Thiên Huệ một cái.

Có lẽ ánh mắt của Tần Thâm quá mức nóng bỏng, Nghiêm Tư Hàn tự hồ như đã chú ý tới bên này, vì thế hắn ta liền mang theo Tô Tuyết hướng về phía Tần Thâm mà đi.

“Nguyên lai lại là Tần tổng, lặng lẽ ở chỗ này tâm sự cùng mỹ nhân” Nghiêm Tư Hàn âm thanh từ tính lười biếng hỏi thăm, đôi mắt nhìn về phía Từ Thiên Huệ tràn đầy kinh diễm.

“Để Nghiêm tổng chê cười, đây là vợ tôi” Tần Thâm cưỡng chế nội tâm muốn bùng phát, miễn cưỡng duy trì vẻ mặt bình thản, hắn hiện tại hận không thể làm mù đôi mắt của Nghiêm Tư Hàn, đã thông đồng với thanh mai trúc mã của hắn, hiện tại còn muốn câu dẫn vợ hắn. Rốt cuộc hắn ta có để hắn vào trong mắt hay không?

Trên thực tế, Nghiêm Tư Hàn chỉ nhìn Từ Thiên Huệ mà thôi, trong mắt tràn đầy hứng thú, hắn câu môi cười nói: “Nguyên lai vị tiểu thư này lại là Tần phu nhân, Từ đại tiểu thư”

Từ Thiên Huệ chỉ hơi hơi gật đầu.

Mà một bên kia, Tô Tuyết nhìn thấy Nghiêm Tư Hàn ánh mắt tràn đầy hứng thú đặt trên người Từ Thiên Huệ, trong lòng lập tức không vui nhưng lại cố tỏ ra vui vẻ, thẹn thùng nói: “Nguyên lai lại là chị dâu. Chị dâu hảo, em…. Em là Tiểu Tuyết, lần đầu gặp mặt, mong chị chỉ giáo nhiều hơn”.

Nói xong, cô ta liền hướng tới Từ Thiên Huệ cúi một cái.

Nhưng mà Từ Thiên Huệ nhanh chóng lại gần Tần Thâm, né tránh cái cúi chào của Tô Tuyết, nghi hoặc nhìn Tần Thâm: “Anh có em gái sao?”.

Tần Thâm ánh mắt nhàn nhạt liếc nhìn Tô Tuyết một cái, lạnh nhạt nói: “Chỉ là ở tạm Tần gia mấy năm thôi, cô ta không mang họ Tần.”

Một câu liền nói rõ thân phận của Tô Tuyết tại Tần gia.

Tô Tuyết sắc mặt nháy mắt trắng bệch, cô ta khó tin lùi lại hai bước, trong mắt hiện lên một tia bi thương, lệ quang trong suốt: “Tần ca ca…….”.

Từ Thiên Huệ cảm giác da gà da báo hoàn toàn nổi lên, Tần ca ca….Tình ca ca….Kêu buồn nôn như vậy… Có hay không để cô vào trong mắt.

Tần Thâm vẻ mặt lạnh nhạt, hắn phát hiện hắn đối với nước mắt của Tô Tuyết, nội tâm cũng không hề gợn sóng, có lẽ do đã nhận rõ bộ mặt thật của một người nên nội tâm mới không hề bị lung lay.

Mà Nghiêm Tư Hàn lại có chút không vui, nữ nhân mình mang đến lại xưng hô thân mật với người đàn ông khác tính là chuyện gì xảy ra?

Nghiêm Tư Hàn còn đang muốn nói gì đó lại bị Từ Thiên Huệ giành trước.

“Chúng tôi còn có việc, liền không thể tiếp tục cùng hai vị, thật xin lỗi” Lời nói ôn hòa lễ phép, Từ Thiên Huệ gật đầu chào Nghiêm Tư Hàn một cái, sau đó kéo tay Tần Thâm rời đi.

Cô không nghĩ sẽ để Tần Thâm ở chỗ này thêm một giây phút nào nữa, không trừng sẽ xảy ra chuyện gì không thể đoán trước được.

Tần Thâm đồng dạng cũng không muốn cùng đôi cẩu nam nữ này dây dưa, dù sao sớm hay muộn hắn cũng đem Nghiêm gia thâu tóm toàn bộ.

Hắn không nói lời nào, mặc cho Từ Thiên Huệ lôi kéo ra sân nhảy.

Ánh đèn le lói có chút ái muội, bản hợp tấu du dương nhẹ nhàng, từng nhóm nam nữ cùng nhau khiêu vũ.

Tần Thâm một tay đỡ lấy vòng eo Từ Thiên Huệ, một tay cùng tay cô giao nhau, hai người bước chân uyển chuyển ưu nhã theo tiếng nhạc.

Từ Thiên Huệ động tác trôi chảy như nước, vũ đạo ưu nhã cao quý, thần thái đoan trang hào phóng.

Cô cùng Tần Thâm ở cự ly rất gần, cơ hồ chỉ cần Tần Thâm cúi đầu xuống, liền có thể thấy trọn nửa bộ ngực tuyết trắng lộ ra, khe ngực mê người sâu không thấy đáy.

Có lẽ do ánh mắt của hắn quá lộ liễu, Từ Thiên Huệ trong mắt hiện lên một tia xấu hổ, hai má nhịn không được mà đỏ ửng.

Tần Thâm ánh mắt chợt lóe, bàn tay đỡ lấy vòng eoTừ Thiên Huệ nhịn không được dùng sức, đem cả người cô đều dán lên trên người hắn.

“Ân …. Anh mau buông ra!” Từ Thiên Huệ hơi hơi giãy giụa, sắc mặt hồng nhuận như đánh phấn hồng, kiều diễm ướt át.

Hai gò bồng đào đầy đặn cách áo khoác tây trang của Tần Thâm bị đè ép biến hình, theo động tác khiêu vũ của hai người, khi nặng khi nhẹ biến đổi mọi hình dạng, đánh nhảy không ngừng.

Một màn này làm cho Tần Thâm mở rộng tầm mắt, hắn cố ý ưỡn ngực, cùng ngực sữa đầy đặn mềm mại kia ma sát chống đối, thậm trí đem lều trại đã sớm sưng to chống vào bụng nhỏ Từ Thiên Huệ, tránh bị người ngoài phát hiện.

“Anh…… Anh sao có thể……” Từ Thiên Huệ vốn bị hắn khiêu khích, làm cho chân có chút mềm nhũn, lại cảm giác một cỗ nóng rực đụng vào bụng nhỏ, cô một trận hoảng loạn, hiện giờ hắn và cô còn đang ở dạ tiệc a.

Cô có chút hoang mang cúi đầu xuống, đem mặt chôn sâu vào bả vai Tần Thâm, sợ hãi bị người khác phát hiện.

Nào ngờ Tần Thâm cũng không buông cô ra, nửa ôm nửa đỡ mang cô rời khỏi đại sảnh, trong lúc người khác không chú ý, ác ý ấn mông cô lại gần côn thịt không ngừng cọ xát.

Mà bộ ngực sữa đầy đặn bị Tần Thâm ma sát đã sớm đại trướng không ít, cơ hồ sắp thoát ly khỏi lễ phục, từ góc độ của Tần Thâm nhìn xuống, mơ hồ có thể thấy hai đỉnh nhũ hồng dựng đứng biến ngạnh.

Yết hầu không ngừng lên xuống, cảm giác có chút khó nhịn, cự vật dưới thân theo ma sát ngày càng phát hỏa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.