Quả nhiên không nằm ngoài dự đoán của Sở Ngọc Thiền, Thải Vi khóc lóc sướt mướt chạy đi tìm Lương Diệu Đình.
“Ô ô...... Tướng quân...... Phu nhân, phu nhân đối với Thải Vi......Phu nhân...... Ô ô...... Phu nhân không thích Thải Vi......” Thải Vi khóc lóc sướt mướt điềm đạm đáng yêu, nói được một nửa lại dừng lại, chỉ là nàng ta không nghĩ tới, điều đó chỉ làm cho Lương Diệu Đình càng thêm không kiên nhẫn đối với nàng ta mà thôi.
“Nếu ngươi không chịu nổi thì có thể rời đi, ta giúp ngươi cũng không lấy khế ước bán thân của ngươi. Huống chi, ngươi muốn lưu lại phủ tướng quân để làm trâu làm ngựa, làm cho chủ tử không vừa mắt với ngươi là do ngươi thất trách” Lương Diệu Đình giọng nói tràn đầy lạnh lùng, ánh mắt sắt bén lộ ra hàn quang.
Lời nói vô tình lãnh khốc trực tiếp dọa ngốc Thải Vi, nàng ta quên cả khóc lóc, cả người sững sờ đứng ngây ra tại chỗ, tại sao lại như vậy? Lương Diệu Đình không phải là nên đi tìm bà thím già phiền toái kia sao? Không phải là nên nhẹ giọng an ủi nàng ta sao? Hệ thống nữ phụ độc ác đều nói nam chính sẽ làm như vậy.
Nàng ta giọng nói run rẩy mở miệng: “Chỉ.....Tướng quân..... Thải Vi.... Thải Vi chỉ, chỉ là....chỉ là....“.
Lương Diệu Đình trực tiếp phất tay đánh gãy lời nói của nàng ta: “Được rồi, chức trách của ngươi là hầu hạ phu nhân, nếu ngươi không thể làm tốt, ngươi cũng không cần lưu lại phủ tướng quân này nữa“.
Thải Vi không cam lòng cắn môi, này cùng cốt truyện mà hệ thống cung cấp cho nàng ta hoàn toàn không giống nhau, nhưng nàng ta cũng chỉ có thể cúi đầu nói: “Dạ, Thải Vi liền đi hầu hạ phu nhân thật tốt“.
Nói xong nàng ta không cam lòng lui xuống.
Nàng ta vốn là một nữ sinh sống ở thế kỷ 21,là một người mê luyến các loại tiểu thuyết ngôn tình, trong lúc vô tình bắt được một cái hệ thống nữ phụ độc ác, xuyên qua các loại tiểu thuyết, nhiệm vụ của nàng ta chính là dùng thân phận nữ phụ độc ác tiến hành nghịch tập, xử lý nữ chủ, câu dẫn nam chủ.
Chỉ là nhiệm vụ lần này, cốt truyện mà hệ thống cung cấp cho nàng ta hoàn toàn không giống? Phu nhân của nam chủ, nữ pháo hôi kia không những không chết mà lại còn sống. Còn nữ chủ, thế nhưng lại chưa chịu xuất hiện?
Thải Vi cảm thấy đau trứng, lần này thật vất vả mới bán mình hạ táng phụ thân để vào được phủ tướng quân, muốn mượn lấy cơ hội này để xử lý nữ chủ, bắt lấy nhân tâm của nam chủ.
Chỉ là không nghĩ tới, Sở Ngọc Thiền bên này đã được hệ thống cung cấp toàn bộ tư liệu của Thải Vi.
Nàng nhịn không được có chút tò mò: “Thế nhưng vẫn còn có hệ thống khác?”
Hệ thống phủ nhận nói: “Không, này chỉ là một cái ngụy hệ thống cấp thấp mà thôi, cái gọi là ký chủ cũng chỉ là do nó dụ dỗ linh hồn ký sinh giả“.
“Linh hồn ký sinh giả?”
“Một khi dụ dỗ thành công, ngụy hệ thống sẽ ký sinh vào linh hồn ký sinh giả, làm cho nàng ta không ngừng xuyên qua các thế giới tiểu thuyết để làm nhiệm vụ, thu hoạch lực lượng căn nguyên của từng thế giới, thẳng đến khi ép khô linh hồn ký sinh giả mới thôi, sau đó ngụy hệ thống sẽ tiếp tục tìm linh hồn ký sinh giả khác có thể cho nó tiếp tục ký sinh“.
Nghe hệ thống giải thích, Sở Ngọc Thiền nhịn không được có chút sởn tóc gáy, nàng kinh hoảng nói: “Giữa chúng ta cũng là loại ký kết này sao?”
“Đương nhiên là không phải, khi khế ước chúng ta đã nói rõ, ký chủ giúp bản hệ thống hoàn thành nhiệm vụ, bản hệ thống sẽ giúp linh hồn ký chủ trở nên bất diệt, bản hệ thống tuyệt đối sẽ không nuốt lời” Hệ thống nói.
Sở Ngọc Thiền trầm tư một lát, lựa chọn tin tưởng hệ thống, từ một phương diện nào đó, nàng cho rằng hệ thống này đích xác là hệ thống cao cấp, nó vẫn luôn cho nàng một cảm giác.... Giống như là trí tuệ nhân tạo, không đơn giản là một hệ thống máy móc.
Mà mục đích của nó cũng chỉ là tiêu trừ oán khí, bảo toàn các thế giới thời không.
“Chính là.... Nếu nói như vậy, ta là đang làm công cho ngươi sao?” Sở Ngọc Thiền có chút bực bội cùng lo lắng, nếu linh hồn nàng thực sự bất diệt, kia như vậy nàng chẳng phải vẫn sẽ phải tiếp tục như thế này sao? Có lẽ mấy nhiệm vụ ban đầu còn chưa gây ảnh hưởng gì tới nàng, nhưng càng về những nhiệm vụ tiếp theo, tinh thần của nàng có khi nào trở nên bất thường hay không?
Nàng cũng chỉ là một nhân loại nhỏ bé bình thường, thần trí dù có xuất chúng đến mấy cũng không phải là thần tiên vô tình vô dục.
Hệ thống đạm mạc trả lời: “Có thể lý giải một cách đơn giản như thế này, nếu ký chủ tiếp tục thực hiện nhiệm vụ, sau khi hoàn thành mười nhiệm vụ, ký chủ có thể cùng bản hệ thống giải trừ khế ước, giải trừ khế ước sẽ mất một vạn điểm tích phân“.
Cái gì? Phải mất một vạn điểm tích phân mới có thể giải trừ được khế ước? Sở Ngọc Thiền trong lòng cảm thấy hối hận không thôi, nàng có lẽ không nên tùy tiện sử dụng điểm tích phân, nếu.... về sau có thể tích góp được nhiều điểm tích phân, nói không chừng sẽ có lợi.
“Đúng rồi, sau khi giải trừ khế ước,ta liền biến mất sao?” Sở Ngọc Thiền tương đối quan tâm đến vấn đề này.
“Sau khi ký chủ hoàn thành mười nhiệm vụ, ký chủ có thể tiến vào bất luận thế giới nào để sinh tồn” Hệ thống nói.
“Nếu như vậy, hình như cũng không tồi.” Sở Ngọc Thiền nhướng mày.
“Bởi vì ngụy hệ thống sẽ gây trở ngại cho ký chủ hoàn thành nhiệm vụ, cho nên ký chủ muốn hoàn thành nhiệm vụ thì phải tiêu diệt ngụy hệ thống, điểm tích phân khen thưởng sẽ tăng lên gấp đôi“.
Điểm tích phân khen thưởng sẽ tăng lên gấp đôi.... Sở Ngọc Thiền có chút động lòng, nhưng mà nàng vẫn cẩn thận hỏi lại: “Làm thế nào để tiêu diệt ngụy hệ thống“.
“Dùng linh hồn chi nhận, cắm vào trái tim của linh hồn ký sinh giả“.
Sở Ngọc Thiền tiếp nhận nhiệm vụ nhánh lần này, đồng thời dùng 300 điểm tích phân để đổi lấy một cái linh hồn chi nhận, nghe nói cái này có thể đánh rớt linh hồn của một người, mà người ngoài nhìn vào cũng không thể tìm thấy bất luận vết thương nào, ngụy hệ thống kia ký sinh ở linh hồn của Thải Vi cho nên cả Thải Vi cùng ngụy hệ thống đều sẽ bị đánh rớt.
Chỉ đáng tiếc một điều, linh hồn chi nhận chỉ có thể dùng một lần, sau khi cắm vào trái tim của người kia, nó sẽ theo linh hồn người kia cùng nhau biến mất.
Sở Ngọc Thiền trong lòng có chút hoảng loạn, nhưng ngay sau đó liền trấn định trở lại, đây là lần đầu tiên nàng giết người, tuy nhiên.... Người không vì mình,trời tru đất diệt, nếu người bại chính là nàng, chỉ sợ kết cục còn thảm hại hơn nữa.....
Thế giới này vốn là cá lớn nuốt cá bé, xem ai thủ đoạn cao hơn ai.