Công Tử Nhà Giàu Lấy Kiều Lang

Chương 99: Chương 99: Yêu thương nhung nhớ




Bạch Tấn Vân cảm thấy được đầu của hắn rất đau, liền đi nhanh ra phía ngoài, qua một hồi thời gian hắn lại bắt đầu nhớ đến Thái Sinh,đoán chừng lúc này hắn đã trở về nhà họ Thái.

Nhưng mà trở về nhà họ Thái hắn cũng không thể khoái hoạt , cũng không tìm thấy người có thể giúp đỡ,ngược lại nhìn thấy cha mẹ mình,Thái Sinh sẽ càng cảm thấy khó xử nha.

Nghĩ đến đây Bạch Tấn Vân liền muốn đi đến nhà họ Thái xem Thái Sinh như thế nào.

Mới vừa đi đến cửa lại bị hai hộ viện đưa tay ngăn lại.

“Có ý gì?” Trong nháy mắt mắt của Bạch Tấn Vân dần hiện ra một tia hàn quang khủng bố.

“Đại thiếu gia, lão phu nhân hai ta ở chổ này quan sát đại thiếu gia, không cho đại thiếu gia bước ra khỏi đây nửa bước.” Trong đó một gã hộ viện cung kính nói.

“Tránh ra.” Bạch Tấn Vân hoàn toàn không để ý tới, đưa tay muốn gạt tay đang che ở trước mặt mình ra nhưng không được.

“Đại thiếu gia,mời trở về.” Hộ viện lộ vẻ mặt nghiêm nghị giống như có chút sợ hãi.

“Muốn động thủ sao? Hai người các ngươi cái nghĩ bằng các ngươi có thể ngăn lại ta?” Đáy mắt của Bạch Tấn Vân truyền ra nguy hiểm tín hiệu.

“Chúng ta đương nhiên không phải là đối thủ của đại thiếu gia, lão phu nhân từng nói qua.Nếu thiếu gia bước ra khỏi cánh cửa nửa bước, người sẽ nhà họ Thái hỏi tội.” Hộ viện lại một lần nữa cung kính nói,“Đại thiếu gia mời quay về.”

“Các ngươi!” Bạch Tấn Vân không nghĩ tới, mẹ lúc nào cũng dùng nhà họ Thái uy hiếp hắn.

“Nếu huynh lo lắng cho Thái Sinh, đệ sẽ giúp huynh đi xem.” Nói xong Bạch Tấn Uy đưa tay vỗ bả vai của Bạch Tấn Vân.

Bạch Tấn Vân quay đầu lại đối diện với Bạch Tấn Uy, gật gật đầu tỏ vẻ đồng ý.

Thật ra thì hắn không muốn nhưng hiện tại bị ngăn cản ở đây nên chỉ có thể dựa vào cũng chỉ còn lại Bạch Tấn Uy .

Bạch Tấn Uy gật gật đầu sau đó rời khỏi.

“Đại thiếu gia mời quay về.” Hai hộ viện trăm miệng một lời nói.

Bạch Tấn Vân hung hăng trừng mắt nhìn bọn họ một cái, mặt khác không có biện pháp xoay người đi trở về, lại lần nửa đụng phải Thái Liên. Hắn vừa muốn né tránh, lại bị Thái Liên gọi lại.

“Đại thiếu gia……”

Bạch Tấn Vân không kiên nhẫn dừng cước bộ nhìn người có tám phần Thái Sinh nhưng lại làm người ta chán ghét,“Có việc gì?”

“Ừm.” Thái Liên gật gật đầu,“Thiếp có chút việc muốn thương lượng với đại thiếu gia, có thể quay phòng nói hay không?”

Bạch Tấn Vân đánh giá cao thấp Thái Liên vài lần, không biết nữ nhân này lại có thủ đoạn gì, vì thế gật đầu lạnh lùng nói một tiếng:“Được.”

Hai người về tới phòng ngủ của Bạch Tấn Vân,Bạch Tấn Vân ngồi xuống ghế bạch đàn, một tay chống đỡ đầ, nhìn Thái Liên trước mặt ,“Nói đi có chuyện gì?”

Thái Liên xoay lại đem đóng cửa phòng thật chặt.

Lúc này mới xoay người chầm chậm đi tới trước mặt Bạch Tấn Vân hơi e lệ nói:“Đại thiếu gia,thiếp biết chàng thích Thái Sinh, cho nên thiếp biết chàng chán ghét thiếp. Thiếp cũng hiểu nhưng thiếp chỉ đơn giản muốn Bạch phủ cho thiếp áo cơm không lo, cho nên chỉ cần chàng cho ta ở lại Bạch phủ, thiếp sẽ không nhúng tay vào chuyện của chàng và Thái Sinh.”

“Sau đó thì sao,nàng muốn nói cái gì?” Bạch Tấn Vân có chút không kiên nhẫn, nữ nhân này lại không biết xấu hổ giả điềm đạm đáng yêu đến nói chuyện với hắn.

“Lão phu nhân sở dĩ lưu lại thiếp đuổi Thái Sinh đi, đơn giản là bởi vì thiếp có thể cho Bạch gia nối dõi tông đường……” Thái Liên nói xong thẹn thùng đắc cúi đầu, thanh âm cũng càng ngày càng nhỏ,“Nếu thiếp có thể sinh cho đại thiếu gia một nam một nữ ,thì thiếp cũng vị trí ở Bạch phủ, lão phu nhân cũng sẽ không ngăn cản chàng và Thái Sinh gặp mặt ……”

Thái Liên cũng không nghĩ tới bản thân sẽ nói ra những lờu như vậy, xấu hổ đến mặt nàng ửng đỏ.Tuy rằng nàng đã trải qua rất nhiều việc, nhưng dù sao vẫn là nữ nhân trong sạch, việc nam nữ nàng cũng không phải hiểu lắm.

“Đây là chuyện nàng cùng với ta thương lượng?” Bạch Tấn Vân điều chỉnh tư thế ngồi, mày kiếm hơi hơi nhíu cùng một chỗ, hai mắt nheo lại nhìn nữ nhân trước mắt, nàng đúng là không biết cái gì tên là cảm thấy thẹn.

“Dạ….. Nếu đại thiếu gia muốn ở cùng một chỗ với Thái Sinh, hay là chấp nhận lời đề nghị này của thiếp……” Thái Liên thật không dám nhìn thẳng vào Bạch Tấn Vân.

Ngay từ đầu ấn tượng của nàng đối với Bạch Tấn Vân chính là công tử phóng đãng, sau đó khi nàng thấy Bạch Tấn Vân đối với Thái Sinh rất dịu dàng, nàng liền bắt đầu chú ý đến hắn.

Dần dần Thái Liên bị Bạch Tấn Vân hấp dẫn , hắn thật là nam nhân vĩ đại, dường như không có điểm gì làm cho người ta không thích.

Nàng hy vọng cỡ nào chính mình cũng có thể ở trong ngực hắn được hắn dịu dàng quan tâm.

“Nàng đã nói như vậy, vậy cỡi đi.” Bạch Tấn Vân đưa tay lên cằm,tay không ngừng vuốt ve da thịt phía dưới môi, khi nói ra lời này thanh âm cũng trong trẻo nhưng lạnh lùng nghe không ra dục vọng gì.

“Cái, cái gì……?” Thái Liên nhất thời ngây ngẩn cả người, nàng không hiểu được ý của Bạch Tấn Vân ,sững sờ nhìn gương mặt tức giận của hắn.

“Nghe không hiểu sao?” Bạch Tấn Vân nhíu mày,“Nàng không phải yêu thương nhung nhớ tasao?Nàng mặc y phục làm sao ta có hứng thú với nàng nha?”

“Nhưng mà, này…… chàng,chàng muốn thiếp tự thoát sao?” Thái Liên kinh ngạc nhìn Bạch Tấn Vân, kinh ngạc chính là không nghĩ tới Bạch Tấn Vân nhanh như vậy đồng ý đề nghị của nàng, đồng thời cũng kinh ngạc loại sự tình này,chuyện như vậy lại bảo một cô gái tự mình làm……

“A, nữ nhân này thật đúng là, chẳng lẽ còn phải đợi bổn đại gia cởi dùm nàng sao?” Bạch Tấn Vân bắt đầu nhịn không được muốn đứng dậy rời đi.

Thấy Bạch Tấn Vân muốn đi,Thái Liên vội vàng nói:“Thiếp cỡi, thiếp tự mình cỡi……”

“Vậy nhanh lên, tính nhẫn nại của bổn thiếu gia là có hạn độ .” Bạch Tấn Vân mang theo nụ cười chế nhạo ngồi trở lại, tiếp tục chống cằm,chờ mong chuyện gì sắp xảy ra.

Tình cảnh như vậy làm cho hắn nghĩ tới Thái Sinh lúc mới vừa tới, tình cảnh lần đầu tiên hắn ở trước mặt mình thay y phục, vật nhỏ nhỏ kia xấu hổ hận không thể tìm tìm cái lỗ chui xuống, vừa thẹn thùng, bất lực, mảnh mai, lại không chịu dễ dàng thỏa hiệp vẻ mặt thật hấp dẫn hắn.

Mà tình cảnh trước mắt , quả thật nữ nhân này chủ động cởi y phục mình ra mà hắn lại không hề hứng thú.

Thái Liên đứng ở nơi đó, hơn nữa ngày đều không có ra tay, hít sâu, hít sâu, lại hít sâu.

Nếu nàng đã hạ quyết tâm sẽ bất kể hậu quả hoàn thành, nói gì đi nửa nam nhân trước mắt, không phải là loại nam nhân chính mình ngưỡng mộ trong lòng sao?

Nghĩ đến đây Thái Liên ngẩng đầu nhìn về phía Bạch Tấn Vân,thấy ánh mắt sáng ngời của Bạch Tấn Vân nhìn chằm chằm vào chính mình, liền vội vàng cúi đầu.

Đưa tay lên nhất nhất cởi từng cúc áo, sau đó cởi y phục của mình ra, từng lớp áo mỏng manh như là lông chim nhẹ nhàng rơi xuống đất.

Bạch Tấn Vân buông cánh tay xuống, nhìn không chớp mắt người ngồi trước mắt, người này có tám phần giống Thái Sinh chỉ có khuôn mặt là nữ nhân, hắn mỉm cười.

“Nàng lại đây.” Bạch Tấn Vân nói.

Tim của Thái Liên đập thật mạnh, nhìn thấy ánh mắt của Bạch Tấn Vân nhìn về phía mình,Thái Liên liền cảm thấy được cả người nóng lên, một loại cảm giác kỳ quái trải rộng toàn thân.

Thái Liên đi tới trước mặt Bạch Tấn Vân cúi đầu, nhẹ giọng nói xong:“Đại thiếu gia……”

Bạch Tấn Vân vươn tay vuốt ve lên mặt Thái Liên, theo sau là cổ, xương quai xanh, đầu vai,đỉnh núi, thắt lưng, một đường xuống phía dưới……

“A……”

Động tác như vậy làm cho Thái Liên đứng ở trước mặt Bạch Tấn Vân thở nhẹ ra, nàng cũng không hiểu sao thân thể mình lại nóng như vậy, khẽ run rẩy .

Bàn tay dừng lại ở bụng Thái Liên,Bạch Tấn Vân thu hồi tay, ngẩng đầu mang theo nụ cười nghiền ngẫm nhìn Thái Liên,“Nàng không phải muốn đứa nhỏ sao? Đến đây đi, ta cho nàng một lần cơ hội, chính mình phải biết nắm bắt.”

Nói xong Bạch Tấn Vân liền ngồi ở chỗ kia, vẫn không nhúc nhích mang theo nụ cười khinh thường nhìn Thái Liên.

Ánh mắt Thái Liên mở lớn , nàng có chút không hiểu lời của Bạch Tấn Vân, chính mình nắm bắt cơ hội?

“Đại thiếu gia, ý của chàng là?”

“Không rõ?” Bạch Tấn Vân nhướng mày,“Ta cho nàng một lần cơ hội cho nàng câu dẫn của ta, có thể màng thai không là chuyện của nàng.”

“Chàng, chàng bảo ta……” Lần này Thái Liên hiểu được ,Bạch Tấn Vân muốn Thái Liên tự mình làm, giống như một kỹ nữ đi câu dẫn Bạch Tấn Vân.

“Thiếp……” Thái Liên cắn cắn môi, dù sao chính mình đến Bạch phủ thì chính là Bạch phu nhân, lỡ sao này có người muốn làm thì sao nha? Nghĩ đến đây Thái Liên liền đi đến, đưa tay vuốt ve mặt của Bạch Tấn Vân, vuốt ve thân thể hắn, nhưng nam nhân này vẫn như người gỗ không nhúc nhích ngồi im ở đây.

Thái Liên vừa đưa tay cỡ y phục của Bạch Tấn Vân đồng thời muốn hôn lên môi của hắn, ngay tại hai cánh môi gần trong nháy mắt,Bạch Tấn Vânn đột nhiên đưa tay đẩy Thái Liên ra,Thái Liên lảo đảo hai bước ngã ngồi ở trên y phục của mình.

Bạch Tấn Vân đứng lên chậm rãi đi đến trước mặt Thái Sinh, nhìn xuống nàng, thấy vẻ mặt nàng khó hiểu liền lạnh lùng nói:“Biết nàng vào Thái Sinh khác nhau lớn nhất là cái gì không? Thái Sinh cái gì cũng không làm chỉ cần đứng ở nơi đó ta liền có dục vọng. Mà nàng thì sao, cho dù là cỡi hết ở trước mặt ta, cũng không làm ta có nửa điểm hứng thú, dù có cũng chính là ghê tởm.”

“Đại thiếu gia, chàng vừa rồi rõ ràng nói……”

Thái Liên nhìn Bạch Tấn Vân, nàng biết bản thân bị đùa giỡn , xấu hổ không chịu nổi đưa tay ôm lấy y phục.

“Ta rõ ràng cái gì? Rõ ràng đáp ứng cho ngươi một lần cơ hội sinh đứa nhỏ? Ha ha ha ha –” Bạch Tấn Vân cười phá lên, sau đó cúi người nắm cằm Thái Sinh lên, nhìn Thái Liên nói từng chữ:“Thái Liên nàng hãy nghe cho kỹ , nữ nhân ở Tử Vân Thành có thể sinh con cho Bạch Tấn Vân phải nói là muốn bao nhiêu thì có bấy nhiêu, duy nhất chỉ có mình nàng là không được, chuyện như thế này nàng tốt nhất nghĩ cũng đừng nghĩ.” Nói xong Bạch Tấn Vân buông Thái Liên ra thẳng đứng dậy, dùng một loại ánh mắt coi rẻ nhìn nàng,“Đem y phục mặc đi, xấu muốn chết.”

Nói xong Bạch Tấn Vân cất bước đi tới cửa, đẩy cửa ra không lưu tình chút nào rời đi .

“A — a — a –”

Thái Liên cho tới bây giờ chưa xấu hổ đến như vậy, nàng vừa tức vừa giận vừa ngồi dưới đất rống to lên.

Bạch Tấn Vân, ở trong mắt của chàng cũng chỉ có Thái Sinh sao? Hắn có gì tốt?Hắn có cái gì so với Thái Liên ta đây,ta so với hắn xinh đẹp hơn, so với hắn có thân hình, ta còn có thể sinh con, chàng vì sao không chấp nhận ta nha?

Tuyệt đối không thể, tuyệt đối không thể, nàng nhất định phải sinh con cho Bạch Tấn Vân, nhất định có địa vị ở Bạch gia.

Đúng,bất luận dùng biện pháp gì, nàng đều phải thử xem.

Nghĩ đến đây Thái Liên đứng lên,mặc y phục lên người sau đó ngồi trước gương đồng, cấp tự trang điểm cho mình,Thái Liên nhìn mình trong gương tự nói:“Gương mặt xinh đẹp như vậy, chàng lại nói xấu muốn chết, Bạch Tấn Vân,chàng sẽ hối hận .”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.