Editor: Melodysoyani.
Ngày hôm sau Cao Cẩn Trúc nằm ở trên giường, mở mắt ra, lập tức cảm giác đầu của mình có chút đau nhức, bắt đầu nhớ lại những chuyện vào ngày hôm qua……
Chậm rãi cảm giác thân thể có chút khô nóng kì lạ, anh cầm lấy di động click mở WeChat, muốn tìm kiếm một vài chứng cứ chứng tỏ ngày hôm qua anh đã tỏ tình thành công, nhưng mà không có gì cả……
Hơn nữa lúc Ngôn Linh đến đưa thuốc giải rượu để giúp anh bớt đau đầu, cũng không thể phát hiện ra có chỗ nào khác biệt với trước kia cả.
Chẳng lẽ chỉ là mơ thôi sao? Chuyện này khiến cho lòng của Cao Cẩn Trúc có chút chua xót.
Lúc Ngôn Linh chuẩn bị đứng dậy rời khỏi mép giường của anh, Cao Cẩn Trúc giữ tay cô lại.
Ngôn Linh quay đầu lại nhìn vẻ mặt mất mát của anh, cho rằng đầu của anh còn đau.
Ngồi trở lại mép giường lần nữa, đôi tay nhẹ nhàng mát xa huyệt thái dương cho anh: “Sao vậy? Đầu còn đau à?”
Cao Cẩn Trúc “Ừm.” một tiếng, mười phần bập bẹ.
Ngôn Linh bị vẻ bán manh này trêu chọc đến nhịn không được nhéo khuôn mặt nhỏ nhắn của anh một cái.
Cao Cẩn Trúc có chút không dám tin tưởng nhìn Ngôn Linh, dáng vẻ thản nhiên của Ngôn Linh làm cho anh có chút không thể xác định được.
Anh chậm rãi tựa đầu lên bả vai của Ngôn Linh, đôi tay ôm chặt lấy eo của Ngôn Linh, nghiêng đầu nhìn thấy lỗ tai của Ngôn Linh có chút đỏ, cuối cùng trái tim thấp thỏm cũng được thả lỏng.
Ngôn Linh cho rằng bạn trai đang làm nũng, sờ sờ tóc của anh: “Không thoải mái thì nói đi, rất khó chịu sao?”
Lúc này bạn trai cảm thấy giống như được uống mật ngọt, tiếp đó lắc đầu, dùng cái mũi cọ cọ cằm của Ngôn Linh.
Hai người đều có chút ngượng ngùng……
Sau đó nữa bầu không khí tỏa ra bong bóng màu hồng này đã không cẩn thận bị Kiều Ngọc phá hủy.
Lúc Kiều Ngọc vừa tiến vào đã nhìn thấu tất cả, mới vừa ở cùng một chỗ đã đằm thắm nở hoa như vậy rồi, sớm hay muộn gì cũng có chuyện thôi!
Tại sao mấy tên độc thân mắt chó lại thích tìm bạn để yêu đương vậy chứ, thực tầm thường…… :
Sau khi quan hệ của Ngôn Linh và Cao Cẩn Trúc được xác nhận, thì phát hiện ra anh thật sự là cực kỳ dính người, nếu anh hóa thân gấu koala mà nói, khẳng định là mỗi ngày sẽ bám lên người mình không chịu nhảy xuống ……
Tuy nói có đôi khi không thể chịu đựng nổi, nhưng nghĩ lại có khả năng là do từ nhỏ bạn trai đã bị thiếu hụt tình cảm, cho nên việc dính người như vậy cũng có thể lí giải, tập làm quen là được.
Nhưng đôi lúc bạn trai lại ghen tuông vô cớ, cũng thực sự khiến Ngôn Linh phải cân nhắc lại. Bắt đầu từ lúc bạn trai sinh hờn dỗi không mở miệng, Ngôn Linh đã khuyên giải anh, nói nếu quen nhau mà không thành thật với nhau, thì mãi mãi cũng không thể nào hiểu được ý nghĩ của đối phương, chẳng lẽ mỗi ngày đều phải đoán mò sao?
Về sau bất cứ chuyện gì bạn trai cũng nói với Ngôn Linh, chuyện này khiến cho Ngôn Linh hết sức vui mừng, nhưng mà! Không mở miệng không biết, thì ra bạn trai còn để ý đến nhiều điều hơn cả tưởng tưởng của mình!
Bạn trai thật sự quá nhạy cảm, nhìn thấy bạn trai cố chấp lại yếu đuối như vậy, Ngôn Linh cũng không muốn uốn nắn anh, mà ngược lại là càng ngày càng mặc kệ.
Kiều Ngọc nhìn đến cảm thấy thật ngu ngốc, lập tức hô to quả nhiên chỉ số thông minh khi yêu của nữ sinh là bằng không!
Ngôn Linh chỉ cảm giác họ không thể nhìn thấy được điểm đáng yêu của anh, thấy bạn trai mình là một miếng cookie ngọt ngào!
Bạn trai cảm thấy tên thân mật Cookie này rất thân thiết và khắng khít, nên hết sức thõa mãn khi Ngôn Linh gọi anh như vậy.
Cho đến có một ngày, cũng không biết Kiều Ngọc đã ôm con mèo con từ chỗ nào về phòng, thoạt nhìn có chút dơ bẩn.
Lúc Ngôn Lin tắm rửa sạch sẽ cho nó xong, rồi ôm tới bên cạnh Cao Cẩn Trúc, trêu ghẹo nói: “Anh xem còn mèo con này giống anh như đúc vậy.”
Cao Cẩn Trúc:…………
Kiều Ngọc:…… Chị đây là đang vũ nhục mèo đó!
“Hay là mình đặt tên cho meo meo đi?” Ngôn Linh ôm mèo nhỏ, ngắm nhìn móng vuốt nhỏ của nó.
“Gọi là Cookie được không?” Ngôn Linh chuyên chú đùa với mèo nhỏ.
Cao Cẩn Trúc:!!!
Cao Cẩn Trúc: “Không được.”
“Tại sao lại không? Em cảm thấy khá tốt mà.” Ngôn Linh đùa mèo ~ ing……
Cao Cẩn Trúc nghe lời Ngôn Linh vừa nói với anh, cũng không ngẩng đầu, nhất thời càng thêm không vui, đi tới đoạt mèo con lại, nhét vào tay của Kiều Ngọc.
Sau đó tự thỏa mãn kéo tay nhỏ của Ngôn Linh: “Tặng nó cho người khác đi.”
Kiều Ngọc:…… Cầu còn không được! Mèo người ta cũng không cần cậu yêu thích đâu.
“Được rồi, Kiều Ngọc đưa nó cho cô hai đi.” Ngôn Linh nghĩ nghĩ nói: “Nó rất xứng đôi với con kia ở nhà của cô hai đó.”
Kiều Ngọc:…… Nhân cơ hội dùng mèo để tạo cơ hội cho các người ân ái phải không! Các người thật tàn nhẫn!
Sau khi Kiều Ngọc thở phì phì ôm mèo con đi, Cao Cẩn Trúc vẫn còn cáu kỉnh ở một bên.
“Sao vậy?” Ngôn Linh xoa bóp tay của bạn trai.
Bạn trai không vui đặt trán mình lên trán của Ngôn Linh: “Chỉ có thể có một Cookie là anh thôi.”
Cách nói công khai biểu thị chủ quyền như thế, quả thực làm Ngôn Linh muốn ôm bạn trai vào trong ngực rồi hôn một cái.
“Biết rồi, chỉ có một cookie là anh, hơn nữa cũng chỉ anh mà thôi.” Ngôn Linh hứa hẹn với bạn trai.
Mỗi ngày được bạn trai làm nũng, quả thực ngọt chết người!
~ Hết chương 16~