Couple 50

Chương 67: Chương 67




Những tiếng cuối cùng anh nói nghe thật nặng! Tôi chỉ cảm thấy giọng nói của anh chiếm lĩnh toan bộ đầu óc tội từng chữ đập vào óc tôi khiên tôi lắc đầu thế nào cũng không thể xua tan đi được.

Tôi chắc chắn sẽ xuất hiên?

Anh dựa vào cái gì mà tự tin như vậy , cho rằng chắc chắn tôi sẽ xuất hiện?

Tôi ngạc nhiên nhìn cái bóng ung dung trên sân khấu, lấm bấm mấy câu , cả người hình như bị đóng đinh tại chỗ, không thể cử động được.

- Tô Cơ tới bây giờ mà cậu còn do dự sao? An Vũ Phong đang chờ cậu đấy! - Ma Thu Thu vẫn đứng cạnh tôi từ nãy tới giờ , bồng dưng trở nên kích động , ra sức kéo tay tôi -Mau lên, mau lên một chút!

- Chúng ta phải chờ tới lúc nào đây?

- Nhỡ hôm nay cô ấy không tới thì sao?

Cách đó không xa lại vang lên những tiếng cằn nhằn , chúng như mớ tơ rối khiến tôi thấy đau đầu , tức ngực gần như không thở nổi

- An Vũ Phong mọi người nói đúng đấy- Sir Chung nheo mắt hình như nhớ ra cái gì đó, định thần nhìn An Vũ Phong.

-Nếu lãng phí thời gian của mọi người mà em Bạch Tô cơ vẫn không tới...

- Không thể nào!

An Vũ Phong lắc mạnh đầu , ngắt lời Sir chung ! Chỉ nhìn thấy đôi lông mày lưỡi kiếm của anh nhếch sang hai bên , khóe miệng tự tin nở nụ cười lăm độ

-Em tin là Bạch Tô Cơ nhất định sẽ tới!

Anh ấy tin tưởng tôi...Tôi lại nhìn An Vũ Phong kinh ngạc, trái tim đập nhanh một cách kỳ quái!-Được rồi! Nếu đã như vậy tôi đại diện cho cả trường đưa ra một đề nghị , cho bạn Bạch Tô cơ thêm một phút nữa! Sau 60 giây nếu bạn Bạch Tô Cơ vẫn không tới, bạn An Vũ Phong ...

Tiếng nói của Sir chung lại vang lên trong không trung, lúc nói tới chồ quan trọng còn cố ý chậm lại. Tôi căng thẳng nắm chặt tay mình, phát hiện ra thì ra mình con mong chờ phán quyết cuối cùng hơn cả tưởng tượng.

-Nếu như vậy thì em từ bỏ.

Nhưng chưa chờ Sir chung nói tiếp, một giọng nói khác đã vang lên trong loa!

Là An Vũ Phong ! Anh vẫn ung dung đứng trên sân khấu .Nhưng lời nói của anh lại như sấm giữa trời quang , đánh mạnh vào tim tôi.

-Được! Nếu đã như vậy thì mọi người chúng ta cùng đếm ngược trong lúc chờ Bạch Tô Cơ ! 60 giây! 59 giây ! 58 giây! 57 giây!...

Đầu tôi bỗng nóng lên quay phắt người lại, lao ra như bay ra khỏi phòng chạy thẳng về phía sân khấu.

Lần đầu tiên gặp nhau trên máy bay , hắn đẹp trai tới mức vô lý, dáng dấp cao quý như hoang tử của một quốc gia nhưng hắn coi thường tất cả mọi người trong mắt.Đối với kế hoạch vạn người mê của tôi , hắn hóa giải chỉ trong nháy mắt, khiến tôi tức giận mà không biết làm thế nào ! Lần đó tôi đã chơi trò hoán đổi chiếc vòng với hắn.

Tôi bất giác chạy nhanh hơn , tăng tốc , tăng tốc!Cuối cùng vào lúc tôi thấy chân mình không thể nhấc nổi được nữa thì tôi cũng nhìn thấy sân khấu.

An Vũ Phong đứng trên sân khấu , vẫn ung dung và tự tin như thế.Nhưng 49 cặp đôi đứng sau lưng anh đã tỏ ra thắc thỏm không yên.

-5 giây

Tôi ra sức chạy về phía trước nhưng chân tôi hình như đã không còn là của tôi nữa, nặng nề như muốn đổ ụp về phía trước.

Lần đầu tiên gặp lại nhau ở đại học Tinh hoa , đoàn fan của hắn làm việc rất chuyên nghiệp khiên tôi phải sững sờ kinh ngạc! Còn than thở vì oan gia ngõ hẹp, hắn đã tóm lấy tôi đế đòi vòng. Nhưng cuối cùng hắn lại bào rằng chắc chan sẽ bắt tôi ngoan ngoan trả vòng cho hắn , sau đó chúng tôi thành lập hai câu lạc bộ đối lập nhau cả hai ở vào thế đối địch...

-4 giây

Những ký ức trên đường Thời Quang khiến tim tôi thoang rung động .Khuôn mặt đỏ tỉa tai trong cửa hàng quần áo đời đường , nhịp tim đập mạnh khi ăn lau Quan Đông cà tư thế nho nhã của han khi kéo violon đôi bàn tay che kín mắt tôi khi xem phim kinh dị...

-3 giây!

Cuối cùng cũng đến nơi nhưng nhiều người quá, tôi ra sức chen về phía trước sân khấu vẫn còn cách tôi một đoan dài mãi không nhìn thấy đâu!

Hắn đích thân xuống bếp làm cho tôi một bữa ăn thật ngon bên bờ hồ sao tất cả những gì hắn nói với tôi tôi đã ghi khắc trong tim

-2..1...0!

Bốp bốp bốp...

Sir chung bồng dưng vỗ tay , mặt không hề có biểu cảm nào, giành lại cái micro trong tay An Vũ Phong nghiêm túc tuyên bố

-Vì bạn Bạch Tô cơ không xuất hiện nên kỳ tích của Câu lạc bộ trái tim tình yêu lần này chưa...

-Chờ một chút!

Sir chung còn chưa nói xong , tôi bỗng như một chiếc phi thuyền nhỏ chen ra khỏi đám người đông đúc dựa vào thành gỗ rồi nhảy lên sân khấu.

-Bạch Tô Cơ ! Bạch Tô cơ!

Dưới sân khấu một tràng pháo tay vang lên! Không khí cả hộ trường phút chốc trào lên như nồi nước sôi!

Còn trên sân khấu mọi người cũng rơi vào trạng thái điên cuồng! Tất cả các thành viên của Câu lạc bộ trái tim tình yêu đều nắm chặt tay lắc qua lắc lại , người nào cũng nở nụ cười rạng rỡ để lộ hàm răng trắng bóng hình như trên đầu mồi người đều có một chiếc cầu vồng bảy sắc lướt qua

Nhìn vẻ mặt nhiệt tình của mọi người khi đón tôi, tôi cảm thấy có một cảm giác hối lồi kỳ lạ! Đồ ngốc Bạch Tô Cơ cũng may cuối cùng không kiên trì với suy nghĩ ban đầu của mình nếu không tôi sẽ khiến bao nhiêu người thất vọng.

Nghĩ tới đây tôi vội mỉm cười giơ cao hai tay vẫy tay với mọi người

- Đồ ngốc ,em định chơi tôi hả? Việc quan trọng như thế mà dám đến muộn

Bồng dưng bên cạnh tôi vang lên giọng nói trầm ấm và dịu dàng ! Tôi quay đầu lại không thể tránh khỏi đôi mắt như nam châm của An Vũ Phong.

Phong đang nhìn dính vào tôi! Trong ấn tượng của mình đôi mát của anh như nước hồ sao ban đêm luôn sâu thẳm khó lường, nhưng lúc này đôi mắt đó lại hiện lên nụ cười hạnh phúc

-Tới hay không là việc của em, anh có tư cách gì mà hét lên với em?- cái gã này sao tính tình vẫn không thay đổi nhỉ? Tôi trừng mắt nhìn anh phản bác.

-Em dám cho tôi lây leo cây , làm tôi mất mặt ! Sao tôi lại không nói được? - nhưng An Vũ Phong vẫn ung dung đứng tiến về phía tôi giọng nói mặc dù hung dữ nhưng nụ cười trong ánh mắt càng tươi hơn.

-Anh ... đồ chết tiệt... -Tôi định tiếp tục khai chiến nhưng bỗng vỡ lẽ ra - anh...

-E hèm... Bây giờ vẫn còn đang đứng trên sân khấu, phải chú ý hình ảnh nhé.

Sừ chung từ nãy tới giờ vẫn đứng quan sát chúng tôi , cuối cùng không nhịn được nữa ho khan mấy tiếng rồi đứng vào giữa tôi và An Vũ Phong dùng chính thân thể mình để tách chúng tôi về hai phía!

-Em bạch Tô cơ , xin em giải thích cho việc vừa xảy ra được không?-Giọng nói của sư chung một lần nữa lại vang lên khắp sân trường.

-Dạ - Tôi đã hạ quyết tâm .Quay người lại lễ phép nhận micro từ tay sir chung , ánh mắt tôi từ từ nhìn xuống sân khấu.

Những đôi mắt chờ đợi những vẻ mặt hy vọng.Ma Thu Thu không biết từ lúc nào đã chạy tới nơi ?đang thở hổn hển đứng đằng sau đám người, nghẹn cố lên nhìn tôi.

Tôi quay đầu lại nhìn An Vũ Phong hít một hơi thật sâu , đặt micro lên sát miệng.

-Thưa các bạn tôi là cô gái trong cặp đôi cuối cùng Bạch Tô cơ, tôi chân thành xin lôi mọi người vì sự chậm trê của mình.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.