-
Aaa….- Nam
thức giấc sau 1 đêm dài mệt mỏi, anh luôn trằn trọc nhớ đến Tử Tuyết thế nhưng
anh lại gục ngay xuống ghế sofa nhà Khánh Anh
-
Dậy rồi sao? –
Tiếng Hoàng từ trong bếp vọng ra , sau 1 đêm Hoàng cũng tỉnh rượu hẳn
-
Ừ, làm gì trong
đó đấy? – Nam
tò mò vì rất ít khi thấy Hoàng xuống bếp
-
Tìm xem có gì ăn
được ko nhưng hết rồi – Hoàng từ từ đóng tủ lạnh và bước ra
-
Tối qua Khánh Anh
ko về à? – Hoàng hỏi tiếp
-
Ko biết, tối qua
nó đưa Thiên Em về mà xong mất tích luôn – Nam hơi cười. Nhắc đến người con
gái ấy Hoàng cảm thấy có gì nâng nâng trong người, 1 sự day dứt, tiếc nuối và
đau khổ chăng? Hoàng bất giác mỉm cười lạnh lẽo rồi ra đề nghị
-
Đi ăn sáng đi,
đói chưa?
-
Thôi, giờ chả còn
tâm trạng ăn uống nữa – Nam
chán nản ngả người ra ghế tiếp
-
Có chuyện rồi à,
chuyện gì kể xem nào – Hoàng hứng thú nhảy tót lên ghế chỗ Nam nằm
- Chỉ là…….- Nam thành thật kể hết mọi chuyện
tối hôm qua ra cho Hoàng nghe, mới đầu Hoàng ko thể tin nổi nhưng sau đó anh
lăn ra cười nắc nẻ làm cho mặt Nam tối sầm lại
-
Cười gì?
-
Haha, hai chúng
mày đáng mất vợ lắm, haha – Hoàng tiếp tục cười chêu chọc Nam
-
Biến ngay ra chỗ
khác chơi – Nam
xua đuổi
-
Ơ em đi đây,
haha, hay quá, hài quá, lãng mạn ghê ấy, haha – Hoàng cứ thế cho đến khi ra đến
gara xe, Nam ngồi bên trong nghe thấy mà sắc
mặt thay đổi liên tục như tắc kè hoa vậy
……………
8h a.m
Thiên Anh thức dậy, vscn xong
mới xuống nhà, vừa bước xuống đã thấy
Khánh Anh ngồi ở ghế xem phim rồi
-
Anh, anh dậy rồi
sao? – Cô vừa chào vừa hỏi
-
Mấy giờ rồi em? –
Anh ko ngoái đầu lại
-
Dạ, mới 8h
-
Mới 8h, giờ mới
biết Thiên Anh thích ngủ nướng
-
Được nghỉ học thì
dậy sớm làm gì đâu anh – cô nói lí
-
Thôi, chuẩn bị đi
ăn sáng cùng anh
-
Anh vẫn chưa ăn
sáng ạ?
-
Đợi em
Nghe
anh nói vậy, cô chỉ cười trừ, cô đang cảm nhận được hạnh phúc dần dần lớn lên
thật nhiều và cảm giác như anh đang truyền yêu thương sang cô ngày 1 rõ rệt,
giá như ngày nào cũng được bên anh thế này, chỉ vậy thôi.
Mặc
dù đang hạnh phúc như này nhưng cô ko quên hai người thân của cô đang “ đau khổ
“ và như muốn chạy trốn khỏi người mình yêu, cô biết rõ tính Vy, ấm áp hoà đồng
nhưng rất ngông cuồng và bá đạo, Vy ko thích lăng nhăng đặc biệt là “any” của mình
còn Tử Tuyết thì lạnh lùng thẳng thắn và ghét dối trên lừa dưới, qua việc này
chắc 2 tên kia học được 1 bài học để nhớ đời. Nhưng liệu Vy và Tuyết có quá
đáng lắm khi ko tha thứ cho Minh và Nam ko? Liệu 1 quyết định hôm nay
sẽ là 1 hối tiếc của sau này ko????
Thấy
Thiên Anh đang trầm tư suy nghĩ , hình như Khánh Anh cũng đọc được suy nghĩ của
cô
-
Hai đôi ý ko sao
đâu !
-
Hả, sao anh biết
em đang nghĩ về họ? – cô tò mò về chỉ số IQ cao ngất ngửa của anh
-
Ko biết – anh tỉnh
bơ trước đôi mắt căng tròn đang tìm câu trả lời từ anh, ai ngờ anh trả lời hàm
súc đến nỗi….
-
Anh này…em muốn
hỏi anh 1 chuyện
-
Ừ
-
Thôi
-
Em muốn hỏi có
bao giờ anh giống hai thằng kia chứ gì? Em nghĩ anh là ai????
-
Sao anh hay thế?
Anh
ko trả lời mà chỉ lắc đầu cho qua, cô cũng im lặng ko nói gì? Cô có thể tin
tưởng vào tình yêu của anh 1 cách tuyệt đối ko???
……………
1
tuần sau…..
-
Lâu lắm ko đi học
– Vy nói với Thiên Anh
-
Ừ, bố tao sắp về
rồi, vui quá – Thiên Anh mừng mà đâu biết những ngày kế tiếp cô nàng sẽ phải
chịu những đau đớn gì đây
-
Vy…- tiếng gọi
của Minh từ phía sau, bộ tứ Khánh Anh / Nam / Minh / Hoàng đã đến đông đủ
thiếu duy nhất Tử Tuyết
-
Vào lớp đi – Vy kéo
tay Thiên Anh trong khi cô nàng đang ngắm Khánh Anh trong bộ quần áo đồng phục
mà bấy lấu cô ko được ngắm và có thể nói là ko dám ngắm, giờ thì thoải mái rồi
-
Ơ..- T.Anh chưa
kịp phản ứng thì đã bị Vy lôi vào gần đến cầu thang rồi
-
Hơ hơ Vy giận mày
đến thế cơ à? – Nam
hỏi
-
Còn mày nữa đấy !
– Minh lườm
-
Hai bọn mày đã
từng nghe chuyện 1 người đàn ông chăng
hoa đã đánh mất người mình yêu thương thật sự suốt đời chưa? Haizz – Hoàng chọc
giận 2 tên kia và tỉnh bơ đi vào lớp , vẫn trưng diện khuôn mặt lạnh tanh ko
chút thay đổi, Khánh Anh cũng bước vào, đứng ngoài đây làm model cho nữ sinh
chụp ảnh sao???
Vừa
vào đến lớp, Nam đã bắt gặp ngay dáng người của Tuyết đang gục mặt xuống bàn ,
thì ra Tuyết đi sớm chứ ko phải nghỉ học, Nam chẳng quan tâm đến những con mắt
xung quanh mà lao vào í ới
-
Tuyết ơi, anh xin
lỗi, tha lỗi cho anh đi mà , anh hứa lần sau ko bao giờ tái phạm nữa, anh hứa,
em muốn gì anh làm hết, đừng giận anh nữa…….
Nghe
1 lý thuyết dài của Nam
mà mấy girl trong lớp shock đến tận cổ, boy thì tụt áp huyết @@
-
Rồi – Tuyết trả
lời cụt lủn nhưng cũng đủ để Nam
hiểu rằng cô chịu tha thứ cho anh sau lỗi lầm ấy
-
Thật ko? Tuyết
ơi..haha – Nam lao vào ôm Tuyết trước những đồng tử đang tròn xoe chĩa vào hai
người, cả lớp được phen shock nặng, Tuyết thấy hành động ấy của Nam quá là trẻ
con, cô chỉ cười lặng lẽ rồi im lặng vào tiết học
-
Minh ơi, của
thằng Nam
1 tuần của mày phải 1 tháng cơ, chia buồn – Hoàng
-
Mày cẩn thận cái
mồm làm khổ cái thân đấy – Minh ừ hử rồi mau chóng về chỗ…
Từ
khi được Tuyết tha thứ thì Nam
cứ cười suốt còn Minh thì vẫn cứ mặt nặng mày nhẹ.
…
-
Mày cứ mãi tránh
mặt anh Minh thế sao được, dù sao anh ấy cũng biết lỗi và xin lỗi rồi mà –
Thiên Anh khuyên bảo Vy
-…..-
im lặng, Vy chỉ thở dài
-
Tha thứ đi, mày giận mãi đâu có vui gì? – T.Anh nói tiếp
-
Thôi mặc kệ đi, đừng nhắc đến chuyện này nữa – Vy nói nhẹ như rất mệt mỏi.
Tan học…
Từ
lúc yêu nhau, Khánh Anh luôn đưa Thiên Anh về còn đi thì Thiên Anh đi cùng Vy
nên anh cũng ko cản.
Thấy
Thiên Anh và Khánh Anh luôn thân thiết với nhau như vậy mấy người kia ai cũng
mừng và luôn chúc phúc cho cặp đôi song Anh này nhưng có 1 người vẫn luôn thầm
phá hoại tình cảm của họ, ghen tị và bực tức, đó chính là Yun, những ngày qua
cô nàng ko xuất hiện vì ốm li bì, chỉ có Hữu Tuệ ngó ngàng đến ngoài ra
không-một-ai
Hôm
nay Yun chính thức “ tái xuất giang hồ “ thì bắt gặp ngay cảnh Thiên Anh leo
lên xe của Khánh Anh, 1 từ ghen để miêu tả tâm trạng của Yun lúc này, nhỏ phóng
xe đuổi theo
Đến
nhà Thiên Anh
-
Chào anh – T.Anh cười.
Khác với cô thì anh chào bằng cách khác, cách của riêng anh, anh đặt lên môi cô
1 nụ hôn phớt lờ nhưng khiến cô choáng váng, đầu óc như quay cuồng, tim đập
mạnh, hơi thở của anh thật ấm áp vẫn đọng lại nơi tim cô, đang đến giây phút
cảm xúc dâng trào thì có kẻ phá đám
-
Khánh Anh, anh
với em chưa chia tay đâu đấy, Vĩnh Thiên Anh con ranh này mày muốn chết hả???? –
Yun lao vào lôi Khánh Anh tách biệt Thiên Anh
“
Anh với em chưa chia tay đâu đấy” , Thiên Anh biết Khánh Anh và Yun trước kia
là 1 cặp trời sinh, đẹp đôi và khiến người ta ghen tị và ngưỡng mộ nhưng vì cái
tính tham lam ích kỉ khó chấp nhận của Yun đã khiến tình yêu ấy vụt tắt, chỉ
còn lại con số 0 tròn trĩnh
-
Cô định làm trò
gì ở đây- Khánh Anh nhìn thẳng Yun khiến
nhỏ hơi sợ
-
Em…em chỉ muốn
kéo anh ra khỏi cô ta thôi, anh là của em, ngày xưa ngày nay và cả sau này, mãi
mãi là của riêng em thôi, ngày trước anh nói vậy mà – Yun nói như khóc
-
Cô im và biến đi,
nể cô là em của thằng Hoàng ko cô đừng trách – Khánh Anh bực
-
Em nói lại, anh là
của em – Yun nói rồi lên xe phóng đi , cố tạo ra làn khói mịt mù làm cay mắt Thiên
Anh và Khánh Anh
-
Anh về đi, em vào
trong đây – Thiên Anh cười rồi vẫy tạm biệt anh
-
Ừ. – anh ko cười giống
cô mà lạnh lùng bước vào xe
_____________________________________________________________
Đọc thêm :
$- Đừng vì đồg tiền mà tâm khôg tỉnh táo
!
-$- Đừng vì lời ảo
mà chao đảo cuộc đời
!
-$- Đừng vì chơi
bời mà bỏ bê nhiệm vụ
!
-$- Đừng vì hưởng
thụ mà đánh mất tương lai
!
-$- Đừng vì có tài
mà ta đây ra vẻ
!
-$- Đừng vì nhiều
tiền mà khinh kẻ bần hà