Cự Long Thức Tỉnh

Chương 29: Chương 29: Bị bạn bè liên lụy




Vừa dứt lời thì bảy tám tên tóc nhuộm vàng theo sau cô gái tên Lý Vi đã cau có đẩy Lý Vi vào trong quán.

Khách đang ăn mì trong quán nhìn thấy đám người này có bộ dạng bặm trợn không bình thường thì đều tính tiền rồi rời đi, không dám ở lại ăn tiếp nữa.

Lục Hi đang định thanh toán, nhìn thấy cảnh này thì lại chậm rãi ngồi xuống.

Hoắc Tư Duệ có Lục Hi ở bên cạnh cho nên đương nhiên không sợ hãi, yên vị ngồi ở bên cạnh Lục Hi.

Trong phút chốc tất cả thực khách đều đã đi hết, lúc này, tên tóc vàng cầm đầu bước tới, mỉm cười quái dị nói với Lý Vi.

"Nhóc con, tụi tao đã canh chừng mày mấy ngày rồi, có giỏi thì đừng đi học nữa".

Nét mặt Lý Vi tràn đầy hoảng sợ, cô ta run rẩy ôm lấy cách tay của Tiết Đông Ni, không dám nói một lời.

Tiết Đông Ni nhẹ nhàng vuốt lưng Lý Vi hỏi: "Lý Vi, có chuyện gì vậy?"

“Chuyện là khoản vay của Dật Phàm đã tới hạn rồi nhưng tớ lại không tìm thấy Dật Phàm cho nên bọn họ mới chặn tớ ở cổng trường".

Tiết Đông Ni nghe vậy thì lắc đầu, tỏ vẻ bất lực.

Lúc này, vợ chồng chủ quán cũng nấp sau nhà bếp, co đầu rụt cổ quan sát diễn biến mọi chuyện.

Tiết Đông Ni nhìn thấy bạn cùng phòng của mình đang run rẩy rơi vào đường cùng thì đành phải nói với tên tóc vàng cầm đầu: “Tiền mượn các anh cũng không phải do cô ấy dùng, người dùng tiền của các anh bây giờ tìm không ra, đợi khi nào tìm được chúng tôi sẽ đem tiền trả lại các anh”.

“Ha ha, nói nghe hay ghê, tiền là do con bé này mượn, tao không cần biết là ai dùng, tao chỉ tìm con bé này đòi mà thôi! Còn mày, tao biết mày, mày là Tiết Đông Ni phải không? Số điện thoại người bảo lãnh mà con bé này để lại lúc đó chính là số của mày, nếu như nó không trả được thì mày trả”.

Tên tóc vàng cầm đầu đã chuẩn bị rất sẵn sàng rồi mới tới đòi tiền cho nên nói chuyện vô cùng cứng rắn.

Tiết Đông Ni nghe vậy thì hết sức chán nản.

Lý Vi là bạn cùng phòng của cô ở trường đại học, hai người có quan hệ khá tốt với nhau.

Cách đây một thời gian, Lý Vi đã nói về một người bạn trai ngoài trường tên là Lý Dật Phàm, nói rằng gã là một người rất giàu có.

Quen nhau không được bao lâu thì Lý Vi không thể chịu nổi sự tấn công mạnh mẽ của đối phương cho nên liền đồng ý làm bạn gái của gã.

Mấy tháng sau, bởi vì bạn trai của Lý Vi gặp vấn đề trong việc làm ăn, không thể kiếm được vốn cho nên cả căn hộ và xe đều phải bán đi.

Lý Vi thấy vậy thì áy náy trong lòng.

Lý Dật Phàm nói với cô ta rằng vẫn còn thiếu mấy trăm ngàn để khiến cho công ty ổn định trở lại nhưng gã đã vay mượn tất cả những chỗ có thể và bán đi tất cả những gì có thể mà vẫn không đủ.

Lý Vi vô cùng lo lắng cho tương lai của bạn trai.

Bởi vì bạn trai của cô ta đã nói đây là bài kiểm tra mà bố của gã giao cho gã, nếu như gã có thể điều hành công ty tốt thì bố của gã sẽ giao xí nghiệp gia đình cho gã, bằng không xí nghiệp của gia đình sẽ giao lại cho em trai của gã quản lí.

Nếu như công ty của bạn trai Lý Vi gặp vấn đề thì tương lai của gã cũng sẽ bị hủy hoại.

Lúc đó, tình cờ Lý Vi lại gặp được một người cho vay trực tuyến thông qua Wechat. Người đó hứa với Lý Vi rằng chỉ cần cô ta dùng ảnh khỏa thân của mình thế chấp thì cô ta có thể vay năm trăm ngàn nhân dân tệ.

Lý Vi đấu tranh tư tưởng vài ngày, cuối cùng vì muốn giúp bạn trai vượt qua khó khăn cô ta đành phải thông qua phương thức này mà mượn về cho bạn trai năm trăm ngàn.

Khi cô ta chuyển năm trăm ngàn vào thẻ của bạn trai, bạn trai cô ta đã rơi nước mắt xúc động, thề rằng sẽ thủy chung với cô ta suốt đời.

Ngay đêm đó cả hai đã trải qua một đêm ngọt ngào điên cuồng trong khách sạn, sau đó lại dính lấy nhau như hình với bóng.

Nhưng gần đến ngày trả nợ thì Lý Vi mới phát hiện ra mình không thể liên lạc được với bạn trai, lúc này cô ta mới bắt đầu hoảng hốt.

Bất luận là cô ta gọi điện thoại hay nhắn tin thì vẫn không thể nào liên lạc được với Lý Dật Phàm cho đến tận lúc mấy người đòi nợ đã chạy đến cửa nhà mình.

Nhìn thấy Tiết Đông Ni vì mình mà ra mặt, Lý Vi như được tiếp thêm can đảm, lại dám nói với tên tóc vàng kia.

“Tiền là do bạn trai tôi dùng để ổn định công ty, sau khi ổn định công ty thì anh ấy sẽ sớm trả cho mấy người thôi, mấy người đừng có mà đến trường tìm tôi nữa, tôi còn phải học”.

Tên tóc vàng cười gằn nói.

“Ai thiếu tiền thì người đó trả, mày dùng tiền hay bạn trai mày dùng tiền không phải là chuyện của tao, ai vay tao thì tao đến tìm người đó! Mày đừng quên ảnh khỏa thân của mày còn nằm trong tay của bọn tao, nếu như mày dám không trả tiền thì mày cũng có thể tưởng tượng được hậu quả rồi đó”.

Nghe vậy Lý Vi suýt chút nữa là đã òa khóc, cô ta vẫn còn là sinh viên, lấy đâu ra nhiều tiền như vậy, nhưng nếu như không trả tiền thì đám người này nhất định sẽ phát tán ảnh khỏa thân của cô ta ra ngoài, lúc đó cô ta cũng không thể sống nổi.

“Tôi không có nhiều tiền như vậy, làm ơn, chờ bạn trai của tôi quay lại thì sẽ trả thêm lãi cho các người”, Lý Vi cầu xin.

Tên tóc vàng cầm đầu nghe vậy thì lại cười gằn nói: “Tao không biết, mày đã quá hạn một tuần rồi, nếu như hôm nay mày còn không trả tiền thì tao sẽ phát tán ảnh khỏa thân của mày, mày tự liệu mà làm”.

Ngay khi từ "khỏa thân" phát ra thì sắc mặt Lý Vi ngay lập tức trở nên tái nhợt, Tiết Đông Ni cũng rất kinh ngạc, hiển nhiên là cô không hề biết chuyện này.

"Sao lại thế này?"

Tiết Đông Ni hỏi Lý Vi.

Lý Vi né tránh không trả lời nhưng nhìn thấy đám tóc vàng không chịu từ bỏ ý đồ cô ta đành nhỏ giọng nói với Tiết Đông Ni: “Lúc đó tớ dùng ảnh khỏa thân của mình mượn nợ giúp cho Dật Phàm có tiền”.

Tiết Đông Ni đau đầu, bạn cùng phòng của cô sao lại ngu ngốc đến như vậy, lại còn làm ra chuyện hồ đồ thế này.

Nhưng chuyện đã đến nước này, việc cần làm chính là phải trả nợ trước, nếu không sau này Lý Vi biết sống làm sao?

Sau một lúc suy nghĩ, Tiết Đông Ni nói: "Được rồi, tớ sẽ trả tiền cho bọn họ, không sao".

Tên tóc vàng nghe xong thì nhếch miệng cười nói: “Tất nhiên là không thành vấn đề, cả gốc lẫn lại là bảy trăm năm mươi ngàn, mày trả tiền mặt hay thẻ?”

“Cái gì bảy trăm năm mươi ngàn, không phải chỉ vay có năm trăm ngàn thôi sao?”, Tiết Đông Ni tức giận nói.

Sắc mặt của tên tóc vàng ngay lập tức thay đổi, hắn ta nói: “Bộ vay không lấy lãi hay sao? Tụi mày đã nợ quá hạn, không bị đòi thêm phí đã là may rồi, bảy trăm năm mươi ngàn vẫn là đã tính thiếu cho tụi mày rồi đó”.

“Các người rõ ràng đang cho vay cắt cổ”, Tiết Đông Ni đỏ bừng mặt nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.