Cự Long Thức Tỉnh

Chương 359: Chương 359: Lãnh đạo tới




"Người trẻ tuổi đấy à, không tránh khỏi việc yêu sĩ diện, hơn nữa cô con dâu nhỏ này của bà lại xuất thân từ nông thôn đột nhiên được gả vào nhà bà, chênh lệch mức sống trước sau tất nhiên sẽ khiến người ta sinh ra một loại tâm lý thích khoe khoang, đây cũng là điều bình thường, bà thông gia cũng đừng quá tức giận".

Mẹ của Đoàn Tinh Tinh ngoài mặt ôn tồn khuyên nhủ, nhưng những gì bà ta nói lại khiến trong lòng Điền Hồng càng nghe càng như thêm lửa đốt, bà ta luôn cảm thấy cô con dâu nhỏ này đã quét sạch thể diện của mình.

"Người xưa có nói môn đăng hộ đối cũng là có đạo lý của nó, nhưng bây giờ nếu đã kết hôn thì ngày sau cũng chỉ có thể giáo dục cô ta nhiều hơn để gỡ bỏ những thói hư tật xấu một cách sớm nhất thôi", bố Đoàn Tinh Tinh nói thấm thía.

Bố của Đoàn Tinh Tinh công tác tại quận, khách sạn Hưng Long những năm này có thể kinh doanh náo nhiệt thuận buồm xuôi gió tại thị trấn An Dương như vậy có quan hệ rất lớn với gia đình của cô ta.

Vì vậy, ngay cả ông ta cũng nói như vậy tự nhiên cũng khiến tâm trạng của Điền Hồng càng thêm khó chịu, nhưng ngoài mặt chỉ có thể vội vàng gật đầu đáp: "Ông nói phải, đứa con dâu này quả thực cần được giáo dục lại".

Thấy mẹ chồng liên tục gật đầu dưới sự chỉ bảo của bố mẹ mình, khóe miệng Đoàn Tinh Tinh không kìm được gợi lên một tia đắc ý, là nụ cười trên nỗi đau của người khác.

Đoàn Tinh Tinh dung mạo phổ thông, mà Tân Mỹ Dục lại xinh đẹp gợi cảm, điều này khiến một người có xuất thân tốt và tự cho mình cao hơn người khác một bậc như cô ta phải căm tức, vẫn luôn tìm cơ hội giẫm đạp lên Tân Mỹ Dục.

Khi mọi người đang nói chuyện, điện thoại di động của Đoàn Tinh Tinh bỗng đổ chuông.

Vừa rút điện thoại ra nhìn, khuôn mặt vốn mang nét cao ngạo của cô ta lập tức nở một nụ cười ân cần, người cũng đã sớm đứng dậy, ra hiệu im lặng với mọi người rồi nói: "Là lãnh đạo gọi tới".

Nghe Đoàn Tinh Tinh nhắc tới lãnh đạo, cả gian phòng đột nhiên trở nên yên tĩnh, ngay cả bố của cô ta cũng im bặt.

“Xin chào lãnh đạo", vừa kết nối cuộc gọi, Đoàn Tinh Tinh lập tức chào hỏi ngọt ngào.

"Tiểu Đoàn à, có lãnh đạo sẽ xuống kiểm tra công việc. Hiện tại cô lập tức thu xếp một phòng riêng tại khách sạn Hưng Long, buổi trưa sẽ dùng bữa tại đó", Lưu Trường Lạc là cấp trên trực tiếp của Đoàn Tinh Tinh, cũng không khách sáo với cô ta mà đi thẳng vào vấn đề.

"Không vấn đề, tôi bây giờ sẽ sắp xếp ngay", Đoàn Tinh Tinh mặt đầy ý cười đáp.

"Được, vậy chuyện này liền giao lại cho cô", Lưu Trường Lạc nói xong liền cúp máy.

"Sao lãnh đạo lại đột nhiên gọi cho con? Có việc gì gấp sao?"

Ngay khi Đoàn Tinh Tinh kết thúc cuộc gọi, Đoàn Tinh Quần quan tâm hỏi.

"Có một vị lãnh đạo đến thị trấn An Dương để thanh tra công việc, yêu cầu con phải ngay lập tức sắp xếp một phòng riêng, nhưng...", Đoàn Tinh Tinh vừa nói vừa đảo mắt nhìn xung quanh, trên mặt lộ ra một tia khó xử.

"Chuyện này có cái gì phải do dự, kêu bọn họ dọn ra khỏi phòng đó là được", Đoàn Tinh Quần không đợi con gái nói xong đã cắt lời.

Lãnh đạo đến kiểm tra công việc và dùng cơm ở đây nhất định phải sắp xếp thật chu đáo, về phần buổi họp lớp của Tân Mỹ Dục là một chuyện vụn vặt, rốt cuộc cũng chỉ là một nhóm thanh niên không ra gì mà thôi.

Lúc này Đoàn Tinh Quần lại nói tiếp: "Tinh Tinh con phải biết rằng đây là tín hiệu cho thấy việc của con về cơ bản đã được dàn xếp ổn thỏa rồi".

"Bố, ý của bố là…", Đoàn Tinh Tinh kinh ngạc xen lẫn vui mừng nói.

Trái tim cô ta điên cuồng loạn nhịp, dường như có chút không dám tin tưởng, cô ta thế nhưng vô cùng mong chờ vị trí đó.

Đoàn Tinh Quần hướng con gái gật đầu, nở một nụ cười cao thâm khó dò, Đoàn Tinh Tinh ngầm hiểu, trong lòng vui mừng khôn xiết, khuôn mặt cũng phiếm hồng vì phấn khích.

Ngoại trừ đám trẻ con còn đang sững sờ không biết người lớn đang nói cái gì, nhưng Điền Hồng và những người khác trong chớp mắt đều hiểu ra, từng người đều vui vẻ nhìn sang Đoàn Tinh Tinh, đặc biệt là mẹ chồng Điền Hồng mặt đầy ý cười.

Mở khách sạn chính là phụ thuộc vào mạng lưới quan hệ, làm thể nào mới mở rộng được quan hệ? Đương nhiên là leo lên cao, vị trí càng cao thì các mối quan hệ cũng theo đó kéo tới, khách sạn cũng có thể phát triển như cá gặp nước, doanh thu tăng trưởng.

"Được rồi, bây giờ con liền đi kêu mấy người Tân Mỹ Dục dọn ra khỏi phòng".

Cả người Đoàn Tinh Tinh tràn đây năng lượng, tự tin mười phần, cô ta vẫn luôn ngày nhớ đêm mong vị trí không dễ dàng gì giành được này, rốt cuộc có ai không muốn trèo cao, hơn nữa nếu ngồi lên chiếc ghế đó địa vị của cô ta trong nhà chồng cũng sẽ càng cao thêm, Tân Mỹ Dục sẽ hoàn toàn bị cô ta giẫm dưới chân, vĩnh viễn khó có thể trở mình.

Đây thế nhưng là chuyện liên quan đến việc phân chia tài sản trong tương lai, nhà họ là hộ gia đình giàu có nhất thị trấn An Dương, trong tay bố chồng nắm không ít tiền tài, có tầm quan trọng rất lớn.

"Mẹ cũng đi".

Đoàn Tinh Tinh vừa định đứng dậy thì Điền Hồng cũng làm theo, lãnh đạo đang đến nên phải nhanh chóng kêu nhóm người Tân Mỹ Dục dọn ra khỏi phòng riêng và thu dọn đồ đạc một phen.

Đoàn Tinh Tinh nghe vậy thì nhoẻn miệng cười, nhanh nhẹn cùng mẹ chồng đi về phía phòng riêng Tân Mỹ Dục đang ngồi.

Cô ta vừa đi vừa phàn nàn.

"Mẹ à, không phải con cố ý nhằm vào Mỹ Dục, vừa rồi con nói lỡ như có lãnh đạo tới dùng bữa phải làm thế nào, mẹ nhìn xem thực sự xảy ra rồi, nếu chúng ta không nhanh chóng chuẩn bị xong, đến lúc đó xuất hiện sơ suất thì bố con và chú hai làm sao còn thể diện đây".

Đoàn Tinh Tinh của hiện tại nói chuyện càng thêm tự tin, lời nói với mẹ chồng cũng không còn khách sáo nữa, ngược lại còn mang thêm chút chất vấn.

Điền Hồng nghe vậy càng thêm bực bội, Tân Mỹ Dục không có văn hóa, bà ta từ đầu vốn đã coi khinh cô, hiện tại lại càng thêm phần không hài lòng.

Hai người sải bước như bay tới phòng riêng của Tân Mỹ Dục, cũng không gõ cửa mà trực tiếp đẩy cửa tiến vào.

Lúc này, Vương Nhất Minh sau khi kính rượu xong đã đi ra ngoài, Lục Hi và vài chục người bạn đang trò chuyện vui vẻ, khí thế ngất trời.

Sự xuất hiện bất ngờ của Điền Hồng cùng Đoàn Tinh Tinh khiến mọi người không khỏi ngơ ngác.

Điền Hồng quét mọi người một lượt với ánh mắt chán ghét, gương mặt tỏ rõ nét khinh miệt, cũng không biết một nhóm bạn trung học có gì tốt đẹp để tụ họp.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.