Khu vực này không lớn, đi một lúc là tới một bến tàu nhỏ, Jennifer chỉ vào du thuyền màu bạc ở trong bến tàu và nói: “Chính là con tàu Blue Diamond kia kìa”.
Lục Hi gật đầu: “Cảm ơn em nhiều lắm, Jennifer, em về đi, hành trình lần này sẽ nguy hiểm nên tôi không đưa em theo nữa”.
Jennifer ngoan ngoãn gật đầu. Cô ta thấy những người này xuất hiện thì biết là Lục Hi có việc, cho nên cô ta cũng không muốn quấy rầy Lục Hi.
Lúc này, mấy người bước lên Blue Diamond, sau đó Drizzt nói với Lục Hi: “Anh Lục, liệu tôi có thể vinh dự được điều khiển con thuyền này cho anh không?”
Lục Hi cười đáp: “Đương nhiên là được”.
Sau đó Drizzt hành lễ với Lục Hi rồi vào khoang điều khiển.
Mà đám người Lục Hi thì đứng ở trên boong tàu.
Du thuyền chậm rãi khởi hành, Lục Hi vẫy tay với Jennifer ở trên bờ, mỉm cười tạm biệt.
Jennifer nhìn Lục Hi dần đi xa, trên mặt là sự hạnh phúc ngập tràn.
Không lâu sau, du thuyền đã ra khỏi bến tàu, đi vào biển lớn.
Dưới sự chỉ huy của Lục Hi, du thuyền một mực chạy về hướng Tây, mà Lục Hi thì đứng nhắm mắt trên boong tàu, triển khai thần thức.
Cứ như vậy, sau khoảng ba tiếng di chuyển, Lục Hi bảo Drizzt dừng lại.
Ở gần khu vực này có một hòn đảo nhỏ, mặt biển xanh ngắt như mặt gương màu lam, cảnh sắc đẹp đến mê hồn.
Lúc này, Drizzt cũng tới boong tàu, ba người nhìn Lục Hi, không biết anh định làm gì.
Lục Hi cân nhắc một chút, cảm thấy bản thân nên nói rõ một vài chuyện cho bọn họ biết, tránh xảy ra chuyện luống cuống tay chân.
Cho nên anh chậm rãi lên tiếng: “Lần này tôi tới đây là lần theo dấu vết của một con quỷ máu, nó đang trốn ở quanh khu vực này thôi.
Ba người nghe vậy, tuy rằng không biết quỷ máu là gì, nhưng đã khiến anh Lục phải đuổi theo từ ngàn dặm xa xôi thì chắc hẳn cũng không đơn giản, cho nên đều cẩn thận gật đầu.
Mà Drizzt thì vừa thấy nghiêm trọng vừa thấy hưng phấn.
Lần này anh ta có thể được chiêm ngưỡng anh Lục thi triển thần thông, cho nên vô cùng chờ mong.
Lần trước, năng lực Lục Hi thể hiện ra trên con tàu Phoenix làm anh ta sùng bái đến cúi rạp vái lạy, mà tu hành của anh ta cũng nhờ đó mà phá vỡ nút thắt. Anh ta rất muốn được thấy Lục Hi ra tay lần nữa để bản thân có thể may mắn lĩnh ngộ, có lẽ còn vượt qua được khó khăn để lên đến một cảnh giới hoàn toàn mới.
Lúc này, Lục Hi cực lực triển khai thần thức, cố gắng truy tìm tung tích của quỷ máu.
Quỷ máu là một loại quỷ cực kỳ giỏi che giấu khí tức. Tuy rằng anh đã khóa được phạm vi nó đang ẩn mình nhưng Lục Hi vẫn chưa tìm được chỗ cụ thể.
Mấy phút sau, Lục Hi đột nhiên mở mắt, khóe miệng lộ ra ý cười.
Mặc dù chưa tìm được quỷ máu nhưng anh đã tìm được người có thân thể cực âm kia. Nếu tìm được người này thì cũng tương tự, bởi quỷ máu đến là vì người này mà. Nếu anh bảo vệ được người này thì quỷ máu sớm muộn cũng sẽ lộ ra.
Chỉ thấy Lục Hi chỉ vào một hòn đảo ở phía trước cách đó không xa và nói: “Cập bến ở đó đi”.
Nhưng Alfonso lúc này lại lúng túng nói: “Anh Lục, đó là lãnh địa của Vương thất nước Ý, không được phép tiến gần”.
Lục Hi chau mày, chậm rãi nói: “Lãnh địa của Vương thất nước Ý?”
Lúc này, Leyman trả lời: “Đúng vậy đó anh Lục, Vương thất nước Ý tuy không tham dự vào chuyện chính trị nhưng vẫn có địa vị cực cao trong nước. Tổng thống các đời đều cực kỳ tôn trọng Vương thất. Hòn đảo nhỏ này chính là lãnh địa tư nhân của Vittorio III đương nhiệm.
Nghe vậy, Lục Hi suy tư thật lâu.
Anh cảm nhận được người có thân thể cực âm đang ở trên hòn đảo này, xem ra có vẻ là thành viên của Vương thất.
Nếu không tiến vào, quỷ máu xuất hiện thì anh có thể sẽ không kịp bảo vệ người kia, nhưng nếu quỷ máu đắc thủ thì nó sẽ biến thành ma máu, là một con yêu quái thực sự, có khả năng phi thiên độn địa. Khi ấy, muốn bắt nó sẽ không còn dễ dàng như trước nữa. Lục Hi cũng không dám chắc bản thân có thể đánh bại nó hay không.
Nhưng trước mắt xem ra Leyman cũng không còn cách nào để giúp anh lên được đảo.
Lục Hi có thể đoán rằng Vương thất nước Ý thuộc phe chính nghĩa, có lẽ không có quan hệ hợp tác gì với người như Leyman. Có lẽ ông ta không thể dùng mối quan hệ của mình để làm gì được.
Vài phút sau, Lục Hi chậm rãi nói: “Tiến gần đến hòn đảo kia”.
Đám người sửng sốt, nhất là Drizzt, anh ta khó xử nhìn sang Leyman.
Leyman cũng khá là do dự, nhưng cuối cùng vẫn gật đầu.
Mặc dù Vương thất Ý có địa vị cao, nhưng thế lực của Leyman cũng không nhỏ, có lẽ Vương thất sẽ không tùy tiện trở mặt với ông ta.
Drizzt thấy vậy thì ra khoang điều khiển cho tàu chạy chậm đến gần đảo.
Mà Lục Hi thì đứng trên boong tàu yên lặng nhìn hòn đảo.
Nhưng tàu còn chưa đi được xa thì đã thấy có hai ca nô khác từ phía hòn đảo rẽ sóng mà tới.
Chỉ nửa khắc sau, hai con ca nô đã vây quanh Blue Diamond, đi quanh một vòng rồi dừng lại.
Trên ca nô toàn là quân nhân vũ trang, bọn họ cầm súng trường, nói với nhóm Lục Hi trên boong tàu: “Đây là lãnh địa tư nhân của Vittorio III, dám tự tiện xông vào thì sẽ bị đánh gục ngay tại chỗ”.
Lúc này, Leyman nói: “Mời gửi lời cho Vittorio III tôn kính rằng có Leyman muốn xin gặp”.
Đám người trên ca nô nghe vậy thì lập tức nói: “Không chấp nhận bất kỳ loại hình không hẹn trước nào. Tôi cảnh cáo các người, hãy mau chóng rời khỏi đây, nếu còn dám tiến thêm một bước nữa thì sẽ phải tự chịu hậu quả”.
Lục Hi bấy giờ mới chau mày nói: “Một trong các thành viên Vương thất của các người đang gặp nguy hiểm, tôi đến để giúp các người giải quyết phiền toái, vui lòng chuyển lời cho Vittorio III một tiếng”.