Khác với giải Mẫu Đơn, giải Phi Thiên cũng không có tận lực phân chia ra phim chiếu tuần và phim chiếu ngày. Tất cả phim truyền hình đều tính làm một loại, cùng đạt được đề cử. Đồng thời, giải người mới xuất sắc nhất Phi Thiên lấy phim truyền hình phát sóng hàng ngày làm chuẩn, bởi vậy lần này Dung Hủ chỉ dựa vào «Mai phục» đạt được đề cử giải thưởng này.
Ngay từ đầu vẫn là trao các loại giải thưởng kỹ thuật, «Mai phục» là nhân tài kiệt xuất trong số các phim chiếu tuần năm nay, nhưng so sánh với «Tranh giành», vẫn có chênh lệch nhất định.
Dưới tình huống cả hai bên đều đạt được đề cử, «Tranh giành» theo lý đương nhiên mà trở thành người thắng lớn cuối cùng, đạt được vô số giải thưởng.
Hiện trường giải Phi Thiên, không ngừng vang lên ca khúc chủ đề «Tranh giành», nhân viên đoàn phim vui mừng lên đài lĩnh thưởng. Âm nhạc hùng hồn bàng bạc trong tiếng vỗ tay của khán giả càng có vẻ bao la hùng vĩ, chờ giải kỹ thuật chấm dứt, «Mai phục» chỉ đạt được một giải đạo cụ tốt nhất, «Tranh giành» lại đạt được bốn giải thưởng.
Bên đoàn phim «Tranh giành» là một trời náo nhiệt, tuy nói tính tình Quách đạo rất ngạo kiều, nhưng giờ phút này cũng khó giấu vui vẻ.
Nhìn cảnh tượng vui sướng bên phía bọn họ, Trịnh đạo nhẹ nhàng cười một tiếng, nhỏ giọng nói với Dung Hủ: “Trước kia tôi đã từng làm trợ lý cho Quách đạo, không lâu, chỉ làm một tháng.”
Dung Hủ khẽ kinh ngạc: “Trịnh đạo, tôi chưa từng nghe qua chuyện này.”
Trịnh đạo cười nói: “Thời gian rất ngắn, khi đó tôi còn trẻ, chỉ một tháng, cho nên trong giới có rất nhiều người cũng không biết. Tôi nghe nói, Quách đạo gửi thông cáo cho cậu, hy vọng cậu trở thành nam chính bộ phim tiếp theo của ông ấy, mà cậu cự tuyệt à?”
Dung Hủ không ngờ chuyện này ngay cả Trịnh đạo cũng biết, có điều loại chuyện này vốn là bí mật công khai trong giới. Phim của Quách đạo luôn là tiêu điểm chú ý của mọi người trong giới phim truyền hình, bao nhiêu minh tinh chen rách đầu cũng muốn vào, mọi người chú ý chuyện này cũng là đương nhiên.
“Bởi vì trước đó gặp được một kịch bản không tồi, cho nên không nhận phim của Quách đạo, tôi cũng rất tiếc.” Giọng thiếu niên nhu hòa, giọng điệu không kiêu ngạo không siểm nịnh, trên khuôn mặt trắng nõn mang theo mỉm cười, ánh mắt trấn định, hết sức thong dong.
Lời này Dung Hủ nói rất cẩn thận, cũng biểu đạt ý tiếc nuối của mình. Sở dĩ cậu không nhận phim của Quách đạo không phải là bởi vì phim của Quách đạo không tốt, mà là bởi vì trước đó đã quyết định lịch trình, bị đụng thời gian.
Lời này bảy phần thật, ba phần giả, nhưng phối hợp với ánh mắt mất mát của Dung Hủ, lại tương đối chân thật.
Trịnh đạo cười ha ha, nói rằng: “Vậy quả thật rất tiếc nuối.”
Hai người lại hàn huyên chốc lát, thời gian vội vàng trôi qua, tiết mục hát trên đài cũng chậm rãi đặt dấu chấm hết.
Khi nữ ca sĩ kia chậm rãi đi xuống sân khấu, di động trong túi Dung Hủ bỗng nhiên rung một cái. Cậu lấy điện thoại di động ra, nhìn chữ trên đó hơi ngẩn ra, lát sau mới mỉm cười, hồi âm: [ kỳ thật cũng không phải quá khẩn trương. ]
Tin nhắn của Diệp Kiều gửi lại rất nhanh: [ lần này cũng không phải là tôi trao giải cho cậu, thật sự không khẩn trương ư? Ha ha, nếu lại lấy được giải, nên mời khách ăn cơm! Lần này ngay cả đề cử tôi cũng không có, chuyên môn theo ké, cậu và chị Mộng Lam, anh Đổng, đều phải mời khách! ]
Hôm nay trên giải thưởng Phi Thiên, đoàn phim «Tranh giành» lại ôm đồm các đề cử phim truyền hình xuất sắc nhất, đạo diễn xuất sắc nhất, nam nữ chính xuất sắc nhất, nhưng mà, lại không có nam phụ xuất sắc nhất. Diệp Kiều không có đạt được đề cử, như hắn đã nói, lần này hắn là chân chính đi theo ké.
Tới thế giới này cũng gần một năm, bạn tốt của Dung Hủ không nhiều lắm. Đoàn phim «Mai phục» bởi vì chuyện Hàn Dương Hạo, tất cả mọi người có chút giữ kẽ, giao tình không sâu. Nhưng ở đoàn phim «Tranh giành», khi đó Dung Hủ còn là một người mới, tất cả diễn viên và nhân viên đều rất quan tâm cậu, đến hiện tại, tình cảm của mọi người đều không tồi, cũng thường xuyên âm thầm lui tới.
Về phần «Tầng mây màu đen» và «Mê thành»…
Trong đoàn phim «Mê thành», quan hệ của Dung Hủ và Bách Tích Văn không tồi, lại không có lui tới với Nhâm Thư Chỉ, Mã Tề. Mà đoàn phim «Tầng mây màu đen» mặc dù nhiều người nổi tiếng, nhưng cũng chỉ là khách mời, Dung Hủ với bọn họ nhiều nhất là bèo nước gặp gỡ, có người ngay cả mặt mũi cũng không gặp. Có điều, cậu lại có quan hệ không tồi với… nam số hai của «Tầng mây màu đen»
Khóe môi không tự chủ được hơi hơi cong lên, Dung Hủ cụp mắt, trong đầu hiện ra bóng dáng một người đàn ông.
Quan hệ giữa cậu và người kia, là thật sự không tồi…
Rất tốt.
Trên đài, người dẫn chương trình lại một lần nữa đứng trước micro, cười nói về các phim truyền hình trong một năm qua với người ở dưới đài. Người dẫn chương trình này là một người nổi tiếng trong giới, nói năng vui vẻ, hài hước, thường xuyên chọc cho sân khấu nói cười rộn rã.
Nhưng mà trước TV, Trang Tiểu Liễu lại làm thế nào cũng cười không nổi.
Làm fan trung thành của Dung Hủ, bắt đầu từ «Tranh giành», Trang Tiểu Liễu đã theo ngôi sao mới đó, một đường nhìn Dung Hủ đi đến địa vị hiện tại. Lúc trao giải Mẫu Đơn, Trang Tiểu Liễu cũng thực khẩn trương, nhưng vẫn có chút yên lòng, dù sao thì nhân khí của Dung Hủ đặt ở nơi đó, lại tự mình đến hiện trường lễ trao giải, giải Mẫu Đơn lấy nhân khí làm trọng, chỉ cần không có gì bất ngờ xảy ra, Dung Hủ nhất định có thể nhận giải.
Nhưng mà giải Phi Thiên lại vô cùng coi trọng ý kiến của bình thẩm chuyên nghiệp, không chỉ nhìn nhân khí…
“A a a! Dung Dung!!!”
Trên màn ảnh TV, Dung Hủ mỉm cười, phất phất tay về phía màn ảnh, mặt mày xinh đẹp giống như trăng rằm, tuấn tú nho nhã.
Trang Tiểu Liễu nhanh chóng vào nhóm fan, quả nhiên! Tất cả fan đều đang thảo luận một màn vừa rồi.
[ Dung Dung! Dung Dung của tui! Thiệt đẹp đẹp đẹp! Bộ lễ phục màu nâu đỏ hôm nay càng dễ nhìn có được không (gào thét-ing)! Làn da sao mà sao mà trắng! Sao mà sao mà trắng!!! ]
[ vừa rồi Dung của tui cườivới tui XD]
[ là cười với tui mà, bộ dạng Dung Dung phất tay thật đáng yêu ~ thiệt moe! ]
Trang Tiểu Liễu nhanh chóng gia nhập nhóm tán gẫu, kích động nói chuyện phiếm với mọi người, nhưng mà đúng lúc này, lại nghe người dẫn chương trình trong TV vẫn luôn khôi hài chọc cười bỗng nhiên chuyển đề tài, cười nói: “… Bất luận là «Mai phục» hay là «Tranh giành», trong một năm qua, rất nhiều ngôi sao mới lóe ra ánh sáng, trở thành một bộ phận tạo ra mỗi một tác phẩm xuất sắc. Giải thưởng được trao tiếp theo, tự nhiên là có liên quan đến người mới. Nói thật, tôi cảm thấy giải thưởng này căn bản không cần do dự, người nhận giải là ai? Nhất định là…”
Người dẫn chương trình thở mạnh một cái, camera lướt qua trên mặt vài người đề cử dưới đài, hắn lại cười ha ha, nói: “Nhất định là tôi rồi!”
Hiện trường vang lên tiếng cười.
“Ý, hình như tôi không đạt được đề cử nhỉ? Đạo diễn, xảy ra chuyện gì, có phải lầm rồi hay không?”
Người dẫn chương trình này nửa năm trước cũng làm khách mời một bộ phim truyền hình, nếu muốn nói, hắn cũng thật sự có tư cách đạt được đề cử người mới xuất sắc nhất. Nhưng nhân vật của hắn trước hết không đề cập tới việc không nổi bật, tổng cộng chỉ lên sân khấu mười lăm giây, lời thoại cũng không vượt qua mười chữ, cái này nếu có thể đề cử, vậy giải Phi Thiên có thể bị khán giả mắng tới chết.
Có điều, loại trò cười này tự nhiên là rất khuấy động không khí. Ngay cả Trang Tiểu Liễu cũng bị hắn chọc cười, tâm tình khẩn trương cũng hơi thả lỏng.
Đúng lúc này, người dẫn chương trình vẻ mặt mất mát đi sang bên cạnh hai bước, giọng điệu bất đắc dĩ nói rằng: “Không có đề cử của tôi, chương trình hôm nay khẳng định có chỗ nào xảy ra vấn đề rồi. Thôi thôi, lần sau tôi lấy giải thị đế luôn, có đúng không, Lý Nghiêu?”
Tổ đạo diễn lập tức cho Lý Nghiêu một cảnh.
Lý Nghiêu là tiểu sinh hạng một đang hot của Hoa Hạ, năm trước cầm giải thị đế Phi Thiên, năm nay lại được đề cử thị đế, là đối thủ cạnh tranh cực mạnh của Đổng Tranh đêm nay. Người dẫn chương trình đột nhiên cho hắn màn ảnh, hắn tự nhiên không có buông tha cơ hội, lộ ra một nụ cười hoàn mỹ anh tuấn, kích lên tiếng thét chói tai hoan hô của fan.
Dưới sân khấu, Dung Hủ nhìn cảnh tượng này, chậm rãi híp mắt, dường như đã nhận ra một chút không đúng.
Mà trong đoàn phim «Tranh giành», Quách đạo cũng như có điều suy nghĩ mà nhìn người dẫn chương trình kia, trầm tư một khắc, thấp giọng nói rằng: “Hắn đang kéo dài thời gian.”
Người dẫn chương trình đó vẫn luôn kéo dài thời gian, chậm chạp không tiến vào phân đoạn trao giải kế tiếp. Nếu nói hắn muốn nhử mồi, đề cao rating, vậy hẳn là nên dừng lúc trao giải thị hậu thị đế, giải đạo diễn và giải phim truyền hình. Nhưng hiện tại chỉ là một giải người mới xuất sắc nhất, mà người dẫn chương trình lại kéo dài —— vậy có chút không quá bình thường.
Dung Hủ nở nụ cười, không có nhiều lời.
Quách đạo lại nói với Đường Mộng Lam: “Hẳn là xảy ra vấn đề.”
Cơ mà chuyện này tự nhiên là không thể chứng thật, sau khi lại trêu chọc nói mấy câu, người dẫn chương trình bỗng nhiên trở lại đề tài chính. Hắn đỡ đỡ tai nghe trong lỗ tai, cười nói: “Trao giải kế tiếp chính là người mới xuất sắc nhất, là ngôi sao mới nào có thể nhận được vinh dự này? Chúng ta cùng mời người trao giải đêm nay!”
Trước TV, nhóm fan Dung Hủ kích động nắm chặt nắm tay, thấp thỏm chờ đợi giải thưởng công bố.
Fan CP Lan Diêu cẩn thận tìm kiếm bóng dáng Diệp Kiều trên màn hình TV, khi các cô phát hiện Diệp Kiều còn ngồi ở đoàn phim «Tranh giành», cùng vỗ tay với những người khác, các cô sôi nổi thất vọng thở dài: “Lần này thái tử điện hạ không thể làm khách quý trao giải rồi…”
Tiếng vỗ tay nhiệt liệt chậm rãi dừng lại, tiếng nhạc quen thuộc từ trong loa chậm rãi phát ra. Hiện trường lễ trao giải, khán giả nhìn về phía sau sân khấu, chỉ thấy màn hình chậm rãi kéo ra hai bên, ánh sáng phía sau hơi có vẻ ảm đạm, cách một cái sân khấu nhìn từ xa xa, cũng không thể thấy rõ.
Mà khán giả trước TV, thì có thể nhìn rõ ràng hơn một chút. Màn ảnh trực tiếp kéo gần, một bóng người cao lớn từ trong bóng tối chậm rãi đi tới. Trang Tiểu Liễu chỉ nhìn thoáng qua, liền cúi đầu tiếp tục chơi di động nói chuyện phiếm. Cô không có hứng thú gì với khách quý trao giải này, phỏng chừng là người nhận giải người mới xuất sắc nhất năm trước.
Nhưng mà, ngay khi Trang Tiểu Liễu cúi đầu lướt weibo, đột nhiên nhìn thấy trên màn hình di động hiện ra một đám khung trò chuyện!
[ Thanh Thủy Nghi:! ]
[ Bắc Minh có cá:!! ]
[ Hừng hực:!!! ]
…
Trang Tiểu Liễu: “…???”
Cô mở nhóm trò chuyện ra nhìn vài lần, phát hiện tất cả mọi người đều đang gõ dấu chấm than, dấu chấm than còn một cái nhiều hơn một cái.
“Kích động đến ngay cả nói cũng không nói ra được hả? Chuyện gì kích động như vậy…” Thuận miệng cảm khái một câu, Trang Tiểu Liễu không chút để ý mà ngẩng đầu, sau đó khi nhìn thấy người đàn ông trên màn hình TV, cô đột nhiên mở to hai mắt: “!!!”
Hiện trường giải Phi Thiên, có một khoảnh khắc yên tĩnh tuyệt đối.
Khán giả thì còn đỡ, kinh ngạc chốc lát liền khôi phục bình thường, dùng tiếng vỗ tay điên cuồng kích động để diễn tả sự kinh ngạc của mình. Mà tất cả minh tinh và người trong giới được mời đến, thì đều giật mình tại chỗ, ngay cả mấy vị đạo diễn như Quách đạo cũng khiếp sợ nhìn người đàn ông đứng ở giữa sân khấu, dường như không thể tin được hai mắt của mình.
Trong đoàn phim «Mai phục», thiếu niên thanh nhã khẽ mở to hai mắt, con ngươi trong suốt hơi hơi chấn động, ngồi thẳng người, gắt gao ngưng mắt nhìn người ở trên đài. Chỉ thấy một người đàn ông tuấn mỹ thanh lãnh bình tĩnh đi tới trước micro, một tay hắn nâng lên, nhẹ nhàng đỡ đỡ micro, ánh mắt bình tĩnh lướt qua dưới sân khấu.
Tầm mắt của hắn tạm dừng một chút ở chỗ đoàn phim «Mai phục», nhưng rất nhanh dời đi.
Giây tiếp theo, giọng nam trầm thấp từ tính vang vọng toàn trường: “Thực vinh hạnh được làm khách quý trao giải, tới sân khấu của giải thưởng Phi Thiên…”
“Tôi là Tần Trình.”
Gần như chỉ trong nháy mắt, trên internet, điên cuồng hiện lên một câu ——
[ a a a a a a a a tôi nằm mọp luôn rồi! Giải Phi Thiên thật good! Thật biết chơi! Thật sự biết chơi!!! ]
Hết chương 85