Cua Ghẹ Cũng Phải Yêu Em!

Chương 1: Chương 1: Đổ vỡ một gia đình




- Anh thôi đi, tôi không còn chút tình yêu nào với anh cả. - mẹ nó lớn tiếng quát tháo ba nó

- Tôi không ngờ vì chuyện tôi nghỉ việc ở công ty mà lại khiến cô đi ngoại tình. - ba nó như gục ngã khi trên tay cầm xấp hình mẹ nó cùng người đàn ông khác vui vẻ

- Biết rồi cũng tốt, chúng ta không phải nên ly hôn sao? - mẹ nó nhìn về phía ba nó ánh mắt khinh bỉ

- Tôi sẽ không ly hôn bởi vì... Hai đứa con của tôi còn rất nhỏ. - ba nó cầm đơn ly hôn xé nát đi, mục đích muốn giữ người phụ nữ mà ông yêu nhất ở lại nhưng cuộc hôn nhân không có tình yêu này sẽ đi đến đâu?

- Anh đừng quên sau khi ly hôn anh sẽ có căn nhà này cộng thêm 100 triệu tiền bồi thường anh còn muốn gì nữa? - mẹ nó tức giận lấy đơn ly hôn khác đặt lên bàn

- Tôi không phải người mê tiền như cô. - ba nó tức giận đến mức không còn chịu đựng được nữa lập tức ký vào đơn ly hôn thật ra không phải vì căn nhà hay 100 triệu đó mà là vì lòng tự trọng bị chà đạp quá đáng

Trong nhà thì cặp vợ chồng đang cãi nhau trái ngược với hai đứa con của họ, ngoài sân vườn rộng lớn có hai cô bé đang vui đùa cùng nhau, Ái Anh ( nó ) hồn nhiên đến ngây ngốc hỏi Ái Phương

- Chị ơi, ba mẹ nói ly hôn vậy em với chị có ly hôn không?

- Ái Anh chị hứa sẽ không ly hôn em đâu. - Ái Phương hồn nhiên trả lời câu hỏi của em gái, nhưng cuộc vui sớm chấm hết vì mẹ nó xuất hiện tách hai chị em ra khỏi nhau bà ta ác độc tới mức không nhìn Ái Phương đang khóc van xin một mạch dẫn Ái Anh đi khuất

- Mẹ ơi con xin mẹ mà, con không muốn ly hôn với Ái Anh b

đâu!

- Tránh ra. - bà ta xô Ái Phương ngã xuống đất không thương tiếc cứ như là con ghẻ của bà ta nữa, ba nó thương nó nhất giờ lại bị tách khỏi nó không đau lòng sao được. Ái Phương cầm con búp bê bằng vải trên tay đau khổ gục mặt xuống đất, giọng nói có chút lạnh lùng - Bà dám tách hai chị em tôi, tôi nhất định sẽ đòi lại công bằng.

. . .

Trong căn biệt thự xa hoa một cô bé với gương mặt vô hồn nhìn ra cửa sổ, một người đàn ông bước vào xoa đầu cô bé - Ái Anh, cháu gái của ta con mới về có muốn gì không? Cháu gái của ta mọi yêu cầu của con ta đều sẽ đáp ứng.

- Ông nội cho con gặp ba với chị hai nha. - nó nghe vậy lập tức gật đầu cầu xin

- Ba con đang ở nhà đó. - người đàn ông đang cố tránh né

- Đó không phải ba con. - nó không ngừng khóc lóc

- Ái Anh à. - ông cố gắng khuyên can nó nhưng vô dụng, nó cứ khóc mãi bất ngờ một người đàn ông khác bước vào xuất hiện trước mặt nó là ánh mắt lạnh băng

- Ái Anh con im lặng đi khóc gì chứ, ba là ba của con còn con, con không phải họ Trịnh mà là họ Nguyễn.

- Chú nói dối ba của con không phải chú. - nó sợ hãi chạy về phía mẹ nó khóc nấc lên từng hồi

- Mẹ ơi đưa con về với ba đi. - nó không ngừng nài nỉ van xin

- Con gái, ba ruột của con là ba Minh không phải ba Châm. - mẹ nó ngồi xuống ôm nó vào lòng giọng dịu dàng

- Không phải. - nó hét lên rồi chạy ra ngoài không cần biết đến bất cứ việc gì, người đàn ông đó ôm mẹ nó vào lòng ánh mắt dịu dàng - Anh đã làm khó cho em rồi.

- Không sao mà anh.

- hưm. - người đàn ông đứng tuổi kia kêu lên một tiếng khiến cho hai người họ trở về với thực tại - Cô liệu mà nói với cháu tôi đi.

- Dạ thưa ba. - mẹ nó sợ sệt

. . .

- Ba cũng bỏ, mẹ cũng không quan tâm. - nó ngồi trong vườn khóc nức nở không ngừng than thở

- Nè, cho em đó. - một cậu bé dễ thương từ đâu xuất hiện đưa cho nó viên kẹo ngọt, nó ngây thơ khó hiểu

- Sao cho em làm gì? - nó ngây ngốc

- Anh thấy em khóc nên cho em kẹo nè. - cậu bé đáng yêu đưa viên kẹo này cho nó

- Em cảm ơn anh.

- Sao em buồn vậy? - cậu bé ngồi kế bên nó dịu dàng hỏi

- Mẹ nói người đàn ông trong kia là ba của em. Mẹ còn tách em ra khỏi chị với ba nữa hu hu

- Ê, ê em đừng khóc nữa mà. - cậu bé sợ khi nhìn thấy nó khóc

- Hu hu.

- Em đừng khóc nữa, sau này em lớn anh hứa sẽ đưa em đi tìm ba và chị của em mà. - cậu bé đặt tay lên vai của nó an ủi

- Anh hứa nha. - nó liền lập tức nín khóc

- Anh hứa mà. Móc ngoéo nha - cậu bé đưa ngón út ra

- Móc ngoéo. - nó dùng ngón út của mình chéo vào ngón út của cậu bé

- Em tên gì? - cậu bé hỏi nó

- Em tên Ái Anh, vậy còn anh tên gì? - nó hồn nhiên trả lời

- Anh tên Khánh Danh ( hắn) - hắn cũng vô tư trả lời, kể từ ngày đó nó và hắn bất đầu thân nhau chuyện sẽ tiếp tục ở chương sau.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.