Cửa Hàng Dị Thú Số 138

Chương 31: Chương 31




Giống như lời ông chủ Kim vừa nói, đối với một thanh niên mặt than tuấn kiệt bộ dáng giàu có như thế, y sẽ không quên.

Cho nên, nhìn chằm chằm vào người ta hết ba phút đồng hồ, thẳng đến khi tên boss nào đó có chút nhịn không được muốn đi giết người diệt khẩu, Kim Dư mới vỗ đùi một cái đét, nói:

“Anh là cháu của ông già một tử kim tệ kia!!”

Long Trường Tiêu nghe thấy có chút khó hiểu, nhưng ngay lập tức, biểu tình mặt than liền có chút nứt vỡ. Việc ông nội đã từng cho một thằng nhãi vô sỉ một tử kim tệ gã cũng có biết tới, nhưng chuyện này quá mức nhỏ bé, nhỏ đến mức nếu hôm nay người này không chủ động nhắc tới, cho dù trí nhớ của anh có tốt tới mức nào, cũng sẽ đem chuyện này ném xuống đáy ký ức, có chết cũng không mò ra được.

Sau khi nhớ lại, Long Trường Tiêu dùng ánh mắt có chút ngạc nhiên lẫn nghiêm túc suy xét nhìn Kim Dư. Từ khi ông nội phát tài, trong lúc vô tình có trợ giúp không ít người, hơn nữa có vài người cuối cùng cũng công thành danh toại, hoặc đại phú đại quý. Những người này phải mất ít nhất mười năm mới có thể gầy dựng sự nghiệp. Nhưng chỉ cần dựa vào một tử kim tệ, trong vòng một tháng đã có thể mở cửa hàng đặc biệt như vậy, thì thanh niên này là người đầu tiên.

“Tại hạ Long Trường Tiêu. Nói vậy, vị này chính là ông chủ Kim nổi danh Ám Nhai đó sao.” Long Trường Tiêu nho nhã lễ độ mở miệng, nhưng biểu tình trên mặt hắn vẫn là mặt than.

Mặc kệ Kim Dư có giao tình gì với ông nội của hắn, hôm nay hắn đến là có việc muốn nhờ, tuyệt đối không thể xảy ra bất cứ vấn đề gì. Nếu không, dựa vào thân phận hắn, có thể sai thuộc hạ đi mời người, hoặc trực tiếp đánh ngất xỉu rồi lôi về cũng được. Trước đó, hắn cũng đã từng muốn làm như vậy, nhưng một tên đại lão Ám Nhai lệ thuộc hắn lại dùng vẻ mặt hoảng sợ, có chết cũng phải can gián bảo ông chủ Kim là người tuyệt đối tuyệt đối không thể thất lễ không thể khinh thị. Người này, theo nhân phẩm mà nói, vô cùng giả dối âm hiểm, thích hãm hại người khác chết không đền mạng. Lại dựa theo giá trị vũ lực, tuy bản thân y là một tên Á nhân loại cực kỳ yếu ớt, nhưng chung quanh y lại có tới ba con dị thú cấp A, một con dị thú cấp A+, ngoài ra còn có cả đám dị thú từ cấp B kéo dài đến cấp F. Nhiều dị thú như vậy, nếu còn cho rằng y là kẻ yếu, thì trong đầu người đó toàn là bã đậu hũ.

Nghe thuộc hạ đệ nhất không sợ trời không sợ đất của mình lại giới thiệu một người như lâm đại địch như thế, lúc ấy Long Trường Tiêu rất ngoài ý muốn. Nhưng vì để ổn thỏa, hắn sai thuộc hạ vào Ám Nhai điều tra ông chủ Kim một chút. Sau khi xem xét xong, Long đại thiếu gia chưởng quản Long môn gia tộc, thế lực duy nhất ở Thủ Đô Tinh cơ hồ có thể sánh với các gia tộc lánh đời khác ở Nam Bộ, liền có chút đau đầu.

Hắn có thể phát triển Long môn gia tộc đến mức này, dĩ nhiên là sẽ không e ngại đàm phán hay giao dịch với người khác. Nhưng mà, hắn rất không thích đàm phán làm giao dịch với những kẻ khó chơi. Mà sau khi xem qua tư liệu của Kim Dư xong, Long Trường Tiêu liền xác định người này là kẻ khó quấn lấy nhất.

Một người vô thân vô cố, vô ưu vô lự, thoạt nhìn tham tiền nhưng lại thật sự không tham tiền, thoạt nhìn yếu ớt nhưng lại rất cường đại, không nhược điểm uy hiếp không có gì để cám dỗ, tùy tính mà còn có chút hỉ nộ vô thường, trừ bỏ những thứ ở trên ra, ông chủ Kim còn là người rất thông minh. Mà điều khiến Long Trường Tiêu muốn thở dài nhất, ngoài thông minh ra, tên này lại còn có một ý chí kiên định.

“Mẹ nó! Không nhược điểm, không tham vọng, ý chí kiên định lại thông minh! Người như thế chính là yêu nghiệt nên bị sét đánh chết! Ông muốn tìm người như thế tới hỗ trợ hoặc là giao dịch, ai ngờ lại thành bạn bè tốt, mỗi lần đều bị chà đạp tới hộc máu a!! Mấy tên như thế thì tốt nhất thấy một giết một mới đúng!!”

Những lời này là lời ông nội hắn thường hay nói với đàm bạn bè sinh tử chi giao hiện tại, rất thường mắng đối phương câu này. Sau khi Long Trường Tiêu nhìn tư liệu của Kim Dư xong, cảm thấy bản thân đã gần như bước lên con đường xưa của ông nội rồi.

Hiện tại, Long Trường Tiêu đứng trong cửa hàng thú cưng, nhìn ông chủ Kim mắt hoa đào, thần sắc bình tĩnh, khóe miệng hơi hơi mang nét cười, liền cảm thấy bản thân đã không còn gần như nữa, mà nhất định sẽ giống như ông nội, bị người ta chà đạp một hồi. Về phần hắn có thể cùng người này trở thành sinh tử chi giao hay không….

Đột nhiên có một cỗ áp khí cực kỳ sắc bén rất có uy thế phủ chụp lên người Long Trường Tiêu, liếc mắt nhìn dị thú ngồi bên cạnh Kim Dư, ngay sau đó, máu trong cơ thể kịch liệt sôi trào, đồng tử co rút!!

Kia là… Kỳ lân! ?

Kỳ Thanh Lân lạnh lùng nhìn thanh niên tuấn kiệt đối diện, đối với sự xuất hiện của người kia là cực kỳ bất mãn.

Người kia đột nhiên chạy đến gây rối hắn cùng bà xã của hắn thân mật còn chưa nói, sau khi đi vào còn nhìn chằm chằm vào bà xã của hắn lâu như vậy là muốn gì đây?! Cho dù trong cơ thể thằng nhóc mi có một phần tư là thần long huyết mạch, nhưng mẹ nó, cho dù là thiếu gia thuần long huyết mạch cũng không phải là đối thủ của ta, mi chỉ là một tên có huyết thống không thuần chủng, muốn cướp bà xã của ta?! Nguyên cái bộ tộc mi hình như chán sống rồi đi?

Uy áp của Kỳ đại boss rất là cường đại, khi hắn tận lực nhằm vào một người, loại cường đại này càng tăng mạnh hơn. Nếu Long Trường Tiêu không có một phần tư huyết mạch long tộc, anh hiện đã muốn quỳ rạp xuống đất rồi.

…. Chậc, đừng nói là sinh tử chi giao. Hôm nay có thể sống sót ra khỏi cửa hàng thú cưng đều là do đại đức của ông nội tích cho con cháu.

Long Trường Tiêu nghĩ như vậy, cúi đầu cắn răng. Uy áp quanh thân khiến hắn có chút chịu không nổi, mà lúc này hắn hận nhất chính là cái tên thủ hạ ngu ngốc của mình. Loại thần thú kỳ lân đẳng cấp cao xuất hiện ngay tại đây lại giấu diếm không báo, đại lão kia đã quá nhiều mắt cho nên não tàn không đủ kiên nhẫn để sống nữa nên mới có thể như vậy!

“Uy uy uy uy!! Làm gì đó làm gì đó!” Ngay lúc Long Trường Tiêu cảm thấy bản thân không thể chịu nổi sắp sửa bị xấu mặt, Kim Dư lại mở miệng. Vươn tay tát một cú lên đầu Kỳ đại boss rồi đẩy qua một bên, sau đó ông chủ Kim cười nói với con dê béo kim quang lòe lòe này: “Ha hả, Long Trường Tiêu ngài Long đúng không? Anh không cần để ý, hôm nay hắn chưa có ăn cơm trưa, cho nên tâm tình không tốt lắm. Anh không để ý là được. Thật sự.”

“….”Kỳ Thanh Lân và Long Trường Tiêu mặt không đổi sắc nhìn Kim Dư, nghĩ thầm, cho dù cậu có muốn lấy cớ thì tìm cái cớ gì đó bình thường chút không được sao? Lý do ngu như vậy cậu cũng dám nói ra, thật là….

Kỳ Thanh Lân trở mình cho Kim Dư một cái xem thường rồi xoay người leo lên lầu hai, hắn lười nhìn tiếp, dù sao Long Trường Tiêu với Kim Dư có nói cái gì thì hắn đều có thể nghe thấy, cứ coi như mắt không thấy tâm không phiền đi, miễn cho cái tên dê béo này bị hắn dọa sợ chạy té khói, tối lại bị bà xã nhà mình giận chó đánh mèo ——

Hắn đã bị giận chó đánh mèo nhiều lần rồi, kết quả chỉ có một: đi ra phòng khách mà ngủ. Nếu như hắn một mực chạy tới phòng chủ mà ngủ, thì Kim Dư sẽ tự xách mông ra phòng khách ngủ.

Mẹ nó! Hiện tại cái việc cơ bản nhất hắn còn chưa có làm đâu, nếu ngay cả đồng sàng cộng chẩm cũng không được nữa… hắn có bao nhiêu nghẹn khuất a!!!

Kỳ đại boss nghiêm túc suy xét vài đề nghị của mấy tên thủ hạ ở trong lòng. Tỷ như Giáp Vũ đã nói.

“Chủ tử, ngài anh minh thần võ anh tuấn bất phàm như thế, chủ phu nhân được người xem trọng đó là vinh hạnh của y a! Cho nên, ngài cứ trực tiếp mà làm đi.”

…. Cái này không được, bà xã nhà mình là cái tính gì hắn biết rõ, hậu quả của việc bá vương ngạnh thượng cung (aka rape) rất đáng sợ. Tuy về khía cạnh vũ lực mà nói, hắn hoàn toàn không cần phải sợ.

“Chủ tử, uống rượu sẽ khiến cho người có tình không kiềm lòng nổi, hoặc là, rượu sau loạn tính gì gì đó… Cho nên?”

Ất Văn chết tiệt, bản thân đã bị Giáp Vũ dùng chiêu này một lần, không lẽ cũng cho rằng Kim Dư cũng như ngươi hay sao? Hơn nữa, gần đây hắn không tìm được cơ hội uống rượu! Rượu sau loạn tính cái gì chứ, không có rượu thì làm sao loạn!!

“Chủ tử, kỳ thật thuộc hạ thấy tính cách của chủ phu nhân rất là tốt, cho nên thuộc hạ nghĩ, chỉ cần chủ tử ngài nghiêm túc nói chuyện với chủ phu nhân một lúc, y hẳn sẽ chấp nhận.” Bính Hắc nghiêm túc nói.

Cho nên chờ đến khi Kỳ Thanh Lân nghiêm túc nói với Kim Dư đã bị Kim Dư không lưu chút tình đá đến phòng khách. Kỳ đại boss cũng thực nghiêm túc mà suy nghĩ, nên cắt jj của Bính Hắc hay là bắt cái tên này ăn chay một năm mới tốt.

Nghĩ tới nghĩ lui, Kỳ Thanh Lân thở dài, tình huống hiện tại xem ra chỉ có thể dùng biện pháp của Đinh Bạch. Chính là dùng nước ấm nấu ếch thật sự là quá chậm đi… Cho dù mỗi ngày có thể ở trên giường ăn chút đậu hũ, nhưng hắn vẫn cảm thấy đãi ngộ của mình thật không tốt tí nào. Ngẫm lại, trước kia có bao nhiêu người mơ ước được leo lên giường của hắn a…. Hiện tại lại tới phiên hắn đi mơ tưởng leo lên giường của người khác. Thật sự là! Hắn quá vĩ đại rồi.

Trên lầu, boss Kỳ Thanh Lân cực cực bất mãn suy nghĩ tìm biện pháp để cuộc sống về đêm của mình thoải mái hơn. Dưới lầu, trên ghế salon dưới đại sảnh, Kim Dư và Long Trường Tiêu đã ngồi xuống mặt đối mặt cùng âm thầm đánh giá đối phương.

Mắt không ngừng đánh giá đối phương, bỗng nhiên lại có một mùi thơm khiến người ta thèm nhỏ dãi phiêu tới, Kim Dư quay đầu, liền nhìn thấy con mèo vằn hổ đội cái nón đầu bếp nho nhỏ màu vàng bị cả đám tập thể dị thú lừa đảo nhiệt liệt hoan nghênh, cũng chính là tri vị thú, đem hai cái khay đồ ăn lại đây.

Miêu ngao ~!

Vị thú đem hai khay đồ ăn đặt trước mặt Kim Dư và Long Trường Tiêu, sau đó kiêu ngạo kêu lên một tiếng. Kim Dư vừa nghe thấy lập tức cười ra tiếng, sau đó cầm một cái cánh gà nướng hương sắc câu toàn bỏ vào miệng.

Sau đó, khay cánh gà nướng đặt trước mặt Long Trường Tiêu cũng bị Kim Dư mặt không đổi sắc kéo toàn bộ về phía mình. Dưới vẻ mặt run rẩy của Long Trường Tiêu, ông chủ nào đó vừa gặm cánh gà vừa nói:

“Hoan nghênh đến cửa hàng thú cưng dị thú số 138, ngài muốn mua dị thú sao?”



“Tôi muốn mời ông chủ Kim theo tôi về nhà một chuyến, cứu chữa một dị thú đang sắp chết.”

Công phu giữ bình tĩnh của Long Trường Tiêu đã lên tới cấp S, cho nên, hắn không thèm để ý tới tên nào đó đang không ngừng gặm cánh gà. Nhưng hắn vừa mới nói xong, nháy mắt tiếng gầm giận dữ từ lầu hai trực tiếp truyền xuống, chỉ trong một thời gian ngắn ngủi, đã khiến toàn bộ dị thú trong cửa hàng đồng loạt run rẩy, động không dám động.

Mẹ nó!! Đứa nào dám cướp bà xã của ông hả!!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.