Cục Cưng À, Gọi Ba Đi

Chương 34: Chương 34: Ngoại Truyện 2




[ Tại: Tựa chỉ là tựa, không liên quan đến nội dung. Ngoại truyện II kể về cuộc sống của Lâm Khi và Lẫm Lẫm sau khi cả hai chính thức tỏ tình... ]

Hôm nay vận số không đến nỗi nào!

Vốn chỉ định dạo một vòng cho đỡ buồn chán, tình cờ lại phát hiện được nhóm Đào Đào đang làm việc riêng, trực tiếp bắt ngay tại trận, tịch thu được sáu chiến lợi phẩm, phía sau là tiếng khóc thét ai oán.

Không thể trách tôi được, ai bảo bọn họ làm việc riêng mà lại đường đường chính chính như vậy. Tôi trốn việc cũng chẳng bao giờ trắng trợn đến thế. Ấy nhầm~ tôi nghỉ ngơi cũng không trắng trợn đến thế. Còn nói chuyện lớn tiếng, khiến tôi chú ý, sau đó thì bị bắt quả tang!

Hì hì, ban nãy cũng chưa nhìn kỹ mấy thứ tịch thu, chỉ biết là mấy quyển truyện tranh, hoàn hảo cho việc giết thời gian.

Tôi lôi ra xem. Ừm, bìa sách cũng không tệ, hai nhân vật nam vẽ cũng khá, chỉ là chẳng thấy nhân vật nữ đâu cả. Quyển truyện tên là《Ủng bảo xuân thiên の La mạn sử》 (*)? Thời giờ truyện tranh cho thiếu nữ đều có mấy cái tên quái quái như nhau~

Lật lật hai trang, rốt cục cũng phát hiện ra điểm bất thường. Tại sao không thấy nhân vật nữ, tại sao hai nhân vật nam lại thân thân thiết thiết như vậy?

Tôi vội xem thử những cái khác. Cái này… Cái kia… Đều là…

Cuống cuồng quăng mấy quyển sách đi chỗ khác.

Tối kỵ! Tối kỵ!

Sao nữ sinh thời giờ lại đi đọc mấy loại sách thế này~

Len lén nhìn những quyển sách vừa bị tôi ném xuống đất. Thật ra… nhìn một chút cũng đâu chết ai, chỉ là tìm hiểu xu hướng thời đại thôi mà~

Tôi tuyệt đối không phải cố tình muốn nhìn nha, tuyệt đối không phải…

Ừm ~ Ừm~

Tôi gật đầu, thì ra như vậy cũng được à…

Wa ~ Wa~

Như vậy cũng có thể sao? Tư thế này có phải là hơi khoa trương quá không?



Trời dần tắt nắng.

Đọc truyện tranh từ chiều đến giờ, mặt của tôi đã sớm hồng cả lên. Hóa ra mình trước nay lạc hậu như vậy!

Đang lúc ngơ ngơ ngẩn ngẩn, một giọng nói vang lên khiến tôi bừng tỉnh.

“Khi Khi~”

Tôi quay đầu, ra là Lẫm Lẫm.

Tôi nhào đến ôm ghì lấy nó

Lẫm Lẫm giữ lấy tôi, cười híp mắt: “Sao đột nhiên tinh thần lại high (*) như vậy? Có âm mưu gì à?”

Tôi cong môi, ra vẻ trong sạch, nỗ lực mở to hai mắt. Thế nào, có thấy sự thành thật trong mắt anh không?

Lẫm Lẫm cúi xuống, mạnh mẽ hôn tôi một cái, rồi lại buông ra, xoa nhẹ mũi tôi, nói: “Thôi quên đi, đằng nào thì anh cũng chả nghĩ ra được nhiều trò đâu.”

Tôi trong bụng thầm le lưỡi. Hà hà, anh lại có rất rất rất là nhiều trò đấy, hơn nữa vừa xem sách tham khảo xong!

Vâng, đúng như bạn nghĩ, đêm nay tôi sẽ “ăn” Lẫm Lẫm! Wa ha ha ha ha~

Từ sau ngày bày tỏ cùng nhau, ngoài hôn ra, chúng tôi chẳng tiến thêm bất kì bước nào.

Không phải là tôi ham muốn lung tung, chỉ là cảm thấy có chút không công bằng. Dù sao vào cái đêm hỗn loạn kia, tôi một chút ký ức cũng không có, ngay cả hương vị tươi ngon của Lẫm Lẫm cũng không biết. Hôm nay tôi muốn được bù đắp lại, ha ha~



Dưới mái nhà ấm cúng.

Lẫm Lẫm buông bát đũa xuống, dựa người ra sau, nghiêm nghị hỏi: “Nói đi! Anh rốt cục đang muốn nói cái gì, muốn làm cái gì?”

Tôi cũng buông bát đũa, thắc mắc nói: “Anh đâu muốn làm gì đâu.”

Chờ lát nữa mới muốn làm, ha ha~

Lẫm Lẫm liếc tôi một cái tóe lửa, rồi nhéo nhéo mặt tôi nói: “Vậy sao anh lại vừa ăn vừa cười? Trong cơm có bỏ thuốc cười sao? Tâm tư của anh toàn bộ đều viết cả lên mặt đây này.”

Tôi cười: “Ăn xong rồi sao? Đi tắm đi! Anh ở lại dọn dẹp cho.” Nói xong tôi vội vàng thu dọn mọi thứ.

Lẫm Lẫm nắm lấy tay tôi, mặt đầy vẻ nghi ngờ: “Anh thật ra muốn làm gì?”

Tôi đẩy nó: “Đi đi… Đi đi… Đi tắm đi! Tắm xong anh sẽ nói cho em biết.”

Cứ như vậy, Lẫm Lẫm bị tôi dụ đi tắm.

Bỏ toàn bộ bát đĩa vào máy rửa chén, tôi vội vàng chạy ào vào trong phòng.

Cầm quần áo sạch chạy nhanh vào phòng tắm khác.

Lúc tôi bước ra ngoài vẫn còn nghe tiếng Lẫm Lẫm đang tắm.

OH~ YEAH~ Đêm thứ nhất của ta, ấy, nhầm, đêm thứ hai của ta, ta đến với ngươi đây!

Tắm xong thơm tho trở về phòng, vừa lúc Lẫm Lẫm mở cửa bước vào.

A ~ a ~ Chảy nước bọt mất thôi… Vóc người của Lẫm Lẫm nhà tôi thật không tệ chút nào. Không chỉ gương mặt ưa nhìn, mà cả thân hình cũng vô cùng cường tráng!

Cơ thể vừa tắm xong toát ra nét hấp dẫn mê người. Những giọt nước còn vương trên tóc nhẹ nhàng rơi xuống, lăn trên khuôn ngực rộng, chảy xuống từng đường cong trên cơ bụng săn chắc. Nhưng cuối cùng không thấm vào áo choàng tắm, không có.

Tôi vô thức nuốt nước bọt, người bắt đầu nóng lên.

Làn hơi mỏng mới tắm xong dường như vẫn còn phảng phất, khiến bầu không khí có chút ám muội.

Lẫm Lẫm vừa cầm khăn lau khô tóc vừa hỏi tôi: “Nói đi, thật ra anh muốn làm gì. Còn ra vẻ thần bí nữa.”

Tôi cười khà khà hai tiếng, bay đến như sói đói vồ cừu.

Lẫm Lẫm không biết tôi lại bất ngờ lao về phía nó, vội vã giữ lấy tôi. Nhưng vì tôi quá sung sức, cả hai liền chao đảo, chao đảo, rồi ngã lăn ra giường.

Tôi đè lên người Lẫm Lẫm. Lẫm Lẫm ra vẻ kì quái nhìn tôi.

Tôi cười nói: “Lẫm Lẫm, chúng ta “làm” đi.”

Hai mắt Lẫm Lẫm chợt mở to hơn một chút, rất lâu sau mới thốt ra một câu: “Anh… nói cái gì?”

“Làm ấy! Chúng ta làm đi!” Tôi nhắc lại.

Lẫm Lẫm đưa tay sờ đầu tôi, rồi sờ lại đầu nó, lẩm bẩm: “Đâu có sốt?”

Tôi tức! Thẳng tay lao đến, giật áo choàng tắm của nó ra.

Lẫm Lẫm bần thần.

Tôi dừng tay, giương mắt nhìn nó. Không phải là tôi không làm, chỉ là đột nhiên quên mất nên làm thế nào.

Đầu tiên là sờ trên, sau đó sờ dưới. Tôi không ngừng mân mê trên người Lẫm Lẫm. Kỳ lạ là thân dưới của người kia vẫn không phản ứng. Kết quả là phát hiện ra Lẫm Lẫm vẫn còn trong tình trạng hóa đá.

Suy nghĩ một lát. Quyết định rồi! Tôi đi lấy sách trước đã, vừa xem vừa làm.

May mà có cầm mấy quyển truyện tranh ấy về, ha ha!

Tôi ào đi rồi nhanh chóng ào về như tên lửa. Lẫm Lẫm vẫn đờ ra trên giường. Thấy tôi trở về, mặt nó còn ngây ra một lúc.

Tôi lao đến lần hai.

Bấy giờ Lẫm Lẫm mới phản ứng. Tôi vừa đè lên, nó đã bế tôi xuống, cách xa cả thước, đè giọng nói: “Khi Khi, anh…”

Tôi cười: “Không nên anh anh tôi tôi mãi như thế. Rất phí thời gian.”

Lẫm Lẫm lần thứ hai căng lớn nhãn cầu.

Tôi chẳng màng để ý đến nó. Tên nhóc này đúng là không theo kịp thời đại. Đã ở trên giường rồi mà vẫn chơi trò đấu nhãn sao?

Tôi xem xem hình… Ừm, trước tiên là hôn.

Tôi chồm đến, giữ lấy Lẫm Lẫm hôn tới tấp.

Bắt chước kiểu hôn của Lẫm Lẫm, tôi vươn đầu lưỡi lướt qua vòm miệng, nhưng sao cứ thấy có gì không đúng lắm. Lẫm Lẫm ban đầu còn chần chừ, sau đó lập tức giành lấy quyền làm chủ, hôn đến độ toàn thân tôi dần nóng lên.

Á~ Không được! Tôi đẩy Lẫm Lẫm ra, đè nó xuống lại, nói: “Để anh làm. Lần này anh muốn chủ động!”

Lẫm Lẫm ra vẻ không tin.

Tiếp theo… phải làm thế nào đây?

À, sờ!

Tôi sờ soạng lung tung trên người Lẫm Lẫm. Lẫm Lẫm cũng dần không cử động nữa, mặc tôi giở trò. Phải nói là, dáng người của Lẫm Lẫm nhà tôi đặc biệt lôi cuốn chết người.

Sau đó, nắm?

A a! Cái này… quá… quá…

Lẫm Lẫm vẫn nằm yên đấy, thắc mắc nhìn tôi.

Tôi vươn tay ra…



Chú Thích:

(*)《Ủng bảo xuân thiên の La mạn sử》 : theo tiếng Anh là “Embracing Spring の Romance”. Nghe quen lắm phải ko? Đấy chính là tên bộ manga tuyệt đỉnh Embracing Love (春を抱いていた – Haru wo daiteita), tình yêu muôn đời của Tại Tại

Hình minh họa:

mangazenkan_ha-63

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.