Một bàn tay nhỏ nhắn hơi lạnh nhẹ nhàng bao trùm lên mu bàn tay của Diệp Ân Tuấn, làm cho cảm xúc khó chịu của anh đột nhiên dừng lại.
“Tự em sẽ xử lý, anh yên tâm đi, Thẩm Niệm Niệm nợ em, em sẽ đòi cả gốc lẫn lãi.”
“Là anh đã không bảo vệ tốt cho em.”
Diệp Ân Tuấn cảm thấy áy náy, đôi mắt đỏ ngầu.
Thẩm Hạ Lan lại cười nói: “Trong cuộc đời này có rất nhiều chuyện ngoài ý muốn, anh không có khả năng ở bên cạnh em thời thời khắc khắc, cho dù hai mươi bốn tiếng đồng hồ anh không ngủ, có thể tránh được người âm thầm muốn hãm hại em à?
Đừng tạo áp lực cho mình như thế, em không sao đâu, chỉ là hơi đau chút thôi.”
“Em đau lòng, anh lại càng khó chịu hơn.”
Diệp Ân Tuấn nắm thật chặt tay của Thẩm Hạ Lan, thấp giọng nói: “Anh thật sự hận không thể chém những người làm tổn thương em thành muôn mảnh!”
“Đừng làm như vậy, chúng ta là thương nhân, không thể dùng thủ đoạn cực đoan, vì một người cặn bã như thế mà để tay mình dính máu, không đáng đâu.”
Thẩm Hạ Lan biết là Diệp Ân Tuấn vì mình mà có thể chống đối với toàn thế giới, đây không phải là điều mà cô hi vọng nhìn thấy.
Chuyện của mình cứ để mình xử lý, cô tin tưởng là mình có thể làm được.
Diệp Ân Tuấn nhìn thấy cô kiên trì như thế, cũng không thể không nhẹ gật đầu.
“Anh đã lưu đoạn video lại rồi, cũng đã lưu lại thành một đoạn video nhỏ, em có muốn dùng không?”
“Đương nhiên rồi.”
Thẩm Hạ Lan muốn đứng dậy, nhưng mà lại bị động tới vết thương đau đến nỗi nhe răng há miệng.
“Em từ từ thôi, muốn làm gì thì cứ để anh làm, em vẫn nên nằm ở đó đi.”
Diệp Ân Tuấn nhanh chóng bỏ công việc ở trong tay xuống, đỡ Thẩm Hạ Lan.
Thẩm Hạ Lan cười nói: “Không có chuyện gì đâu, em không có yếu ớt như vậy.”
Cô đi đến trước máy vi tính, nhìn thấy đoạn video nhỏ Diệp Ân Tuấn lưu lại, dáng vẻ độc ác của Thẩm Niệm Niệm quả thật làm cho người ta vừa nhìn liền thấy ngay.
Thẩm Hạ Lan tìm được một phóng viên, cô lập tức gửi video này đi.
Trong lúc nhất thời, ở trên mạng liền sôi trào.
“Má ơi, tin đồn này hơi lớn rồi đó nha, không phải là nói Thẩm Hạ Lan hãm hại Thẩm Niệm Niệm hả, tại sao hiện tại Thẩm Niệm Niệm mới chính là người hành hung vậy?”
“Tình thế đảo ngược cũng nhanh quá đó, tình cảm của người nhà họ Thẩm thật ngang ngược, trước tiên còn cắn Thẩm Hạ Lan một ngụm nữa chứ!”
Ngay sau đó, Diệp Ân Tuấn lại tìm phóng viên đăng chứng minh của bác sĩ và ảnh chụp bị thương của Thẩm Hạ Lan ra bên ngoài.
Chẳng mấy chốc, trên mạng đã tìm được bệnh viện mà Thẩm Hạ Lan đi khám, lập tức nhìn thấy một đống tư liệu.
“Má ơi, Thẩm Hạ Lan chắc sẽ không vì hãm hại Thẩm Niệm Niệm mà làm mình tổn thương đến tình trạng như thế này đó chứ?
Nếu như đây là khổ nhục kế thì trả giá lớn thiệt đó.”
“Tôi cảm thấy sẽ không đâu, nói như thế nào thì Thẩm Hạ Lan cũng là mợ chủ nhà họ Diệp, sẽ không đánh mình thành như vậy, huống hồ gì tôi đã đi tìm người giám định video thật hay giả, hoàn toàn không bị photoshop, là sự thật không thể nghi ngờ.”
“Cái nhà họ Thẩm này là thứ gì vậy? Lại có thể hãm hại con gái nuôi của mình như thế, không phải do mình sinh ra thì không thương hả, xem ra Thẩm Hạ Lan mới là người bị hại.”
Cộng đồng mạng lại đổ qua bênh vực Thẩm Hạ Lan.
Lúc ba mẹ Thẩm nhìn thấy tin tức này, bọn họ tức giận muốn nổ tung.
“Đúng là không thể khinh thường Thẩm Hạ Lan được mà, thế mà còn nhớ tới biện pháp để bôi nhọ Niệm Niệm, trước đó tại sao tôi lại không phát hiện tâm địa của con nhỏ này lại độc ác như vậy chứ?”
Mẹ Thẩm tức đến nỗi thiếu chút nữa làm vỡ cái chén ở trong tay.
Ba Thẩm lại nhíu mày, lạnh lùng nói: “Niệm Niệm đâu rồi? Có liên lạc được không, gọi điện thoại hỏi nó thử xem chuyện này có phải là do nó đã làm không.”
“Ông thật sự tin tưởng đoạn video Thẩm Hạ Lan đã đăng lên hả? Nó chỉ đang nói hưu nói vượn mà thôi, Niệm Niệm sẽ không làm ra loại chuyện như vậy!”
“Kêu bà gọi điện thoại!”
Ba Thẩm đột nhiên lại cất cao giọng nói làm mẹ Thẩm giật nảy cả mình.
“Lão Thẩm, tại sao ông…”