Cục Cưng Có Chiêu

Chương 1139: Chương 1139: Chương 1138




Phi ấp úng: “Lực chiến đấu của Lưu Nghệ quá mạnh, tôi đánh không lại, Tôi vừa nãy kéo cô ấy đi, cô ấy xem chút bẻ tay tôi. Thật sự là phụ nữ sao?”

Thẩm Hạ Lan lập tức cười.

“Chỉ nguyên nhân này?”

“Cũng không phải tất cả, cô ấy kêu tôi ở cạnh cô bảo vệ an toàn của cô, tôi lại trốn sang một bên ăn, nếu để cô ấy biết, nhất định lại đánh tôi.”

Phi nói như cô vợ nhỏ uất ức.

Thẩm Hạ Lan cười nói: “Sao anh lại đánh không lại cô ấy chứ?”

“Tôi nhất định sẽ cố gắng! Hôm nay quay về tôi sẽ cố gắng huấn luyện, đảm bảo không bị một người phụ nữ hạ gục!”

“Anh cũng gọi là đàn ông?”

Lưu Nghệ vừa khéo lúc này quay về, nghe thấy lời của Phi, bất giác hừ lạnh một tiếng, Phi lập tức như chim non nấp sau lưng Thẩm Hạ Lan.

Thẩm Hạ Lan rất ít khi nhìn thấy dáng vẻ này của Phi, cười nói: “Lưu Nghệ, cô đừng dọa anh ấy, đến lúc đó tôi không có ai để dùng rồi.”

“Tên nhát gan như vậy, không dùng cũng được.”

Lưu Nghệ nói chuyện không hề khách khí, chọc Phi ở sau lưng Thẩm Hạ Lan tức giận giơ nắm đấm, lại không dám ra ngoài đánh nhau với cô ấy.

Thực tức chết người ta!

Thẩm Hạ Lan cảm thấy hai người này thật sự là một đôi dở hơi, cô cười nói: “Đi thôi, tôi mời, đi ăn món ngon.”

Lưu Nghệ vừa muốn nói không cần, thấy ánh mắt Thẩm Hạ Lan rất kiên trì, bèn ngậm miệng.

“Nước của cô.”

Cô ấy đưa nước trong tay sang, sau đó theo bên trái Thẩm Hạ Lan đi ra ngoài, Phi chỉ dám theo sau lưng họ.

Đầu năm này, phụ nữ thật sự không chọc nỗi.

Anh ta lầm bầm trong lòng, một bước cũng không dám chậm trễ.

Lưu Nghệ lười để ý tới Phi, nói với Thẩm Hạ Lan: “Vừa nãy lúc tôi ra ngoài mua nước, nhìn thấy vài kẻ đáng ngờ lảng vảng quanh xe cô, lát nữa chúng ta vẫn là gọi xe quay về đi.”

Thẩm Hạ Lan khẽ khựng lại.

Đây lại là người qua đường nào sao?

Thật giỏi chui lỗ trống đâu.

“Được.”

Chỉ là một chiếc xe mà thôi, cô vứt nổi.

“Quay đầu cho người kiểm tra xe một chút, nếu không có vấn đề thì lại lái về.”

“Được.”

Lúc nói chuyện, Lưu Nghệ và Thẩm Hạ Lan đã đi tới quán thịt bò gần đó.

Phi nhìn quần áo trên người Thẩm Hạ Lan, lại nhìn quán thịt bò, cười hì hì nói: “Mợ chủ, nếu không hai người quay về trước đi, một mình tôi ăn là được rồi.”

“Tôi nhìn anh ăn. Tôi còn không biết anh sao? Nếu tôi đi, anh nhất định không ăn cơm, lại muốn đến công ty bán mạng cho tôi đi? Phi, thời gian của tôi không gấp gáp như vậy, những kẻ tác quái lúc nào cũng có, nếu anh lúc nào cũng cảnh giác sẽ rất mệt. Đi, vào ăn cơm.”

Nói xong, Thẩm Hạ Lan nhấc chân bước vào, không hề để ý đến hoàn cảnh bình thường như vậy, trực tiếp ngồi cạnh bàn.

“Ông chủ, một bát mì thịt bò, thêm thịt, cảm ơn.”

“Được.”

Ông chủ nhanh chóng đi làm.

Phi có chút được sủng ái mà kinh sợ.

Lưu Nghệ nhìn thấy đáy mắt anh ta như rơm rớm nước mắt, liền nói: “Đến mức đó sao, một bát mì thịt bò mà thôi.”

“Cô hiểu cái gì?”

Phi mắng cô ấy một câu, ngồi sang một bên đợi.

Thẩm Hạ Lan cứ cảm thấy hình như Lưu Nghệ cố ý nhắm vào Phi, đối với cô thì khá hòa nhã, nhưng loại nhắm vào này cũng không có ác ý, chẳng lẽ Lưu Nghệ nhìn trúng Phi rồi?

Cô thầm suy đoán trong lòng, khóe môi bất giác cong lên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.