Là điện thoại của Hạ Tử Thu.
“Đại ca, cái cô Thẩm Niệm Niệm đó tỉnh rồi, đang kêu ầm ĩ kìa, làm cho anh em đều ngủ không được, phải làm sao đây?”
Đôi mắt của Diệp Ân Tuấn xuất hiện một tia lạnh lẽo.
“Cậu cũng cần tôi phải dạy cậu làm như thế nào hả? Cậu sống ẩn dật nhiều năm quá rồi, quên mất lúc mình đặc huấn phải làm như thế nào rồi có đúng không?”
Giọng nói của Diệp Ân Tuấn lạnh lẽo.
Hạ Tử Thu run lên một cái.
Mấy năm nay Diệp Ân Tuấn cứ ngơ ngác trong xã hội, không làm mình nổi bật, làm cho anh ta thiếu chút nữa coi là Diệp Ân Tuấn đã phật tính rồi, bây giờ nghe thấy Diệp Ân Tuấn nói như vậy, Hạ Tử Thu đã hoàn toàn tỉnh táo.
“Vâng, đại ca.”
“Sau này lại hỏi tôi những vấn đề không có dinh dưỡng như thế, chủ nhân của Kình Thiên Minh sẽ trở thành của người khác đấy.”
Diệp Ân Tuấn nói xong thì cúp điện thoại.
Vợ với con gái của anh vẫn còn đang chờ anh nấu cơm đây này.
Trên người của Diệp Ân Tuấn tràn ngập lệ khí, lúc nghĩ tới Thẩm Hạ Lan và Diệp Nghê Nghê, trong nháy mắt tiêu tán không còn gì nữa.
Anh nở nụ cười, lắc đầu nhớ đến vẻ ghen tuông lúc nãy của Thẩm Hạ Lan, không khỏi đi vào trong phòng bếp.
Sau khi Thẩm Hạ Lan trở về phòng ngủ rồi mới ý thức được cái gì.
Ừm.
Thế mà cô lại còn hùng hổ ghen tuông với con gái của mình.
Có tiền đồ lắm.
Nhưng mà cảm giác này rất khá.
Cô ngồi trước bàn nhìn thấy Triệu Tâm Hằng gọi điện thoại cho mình, không khỏi gọi lại một cuộc.
“Có chuyện gì vậy?”
“Sếp Thẩm, nghệ sĩ của chúng ta xảy ra chuyện rồi.”
Lời nói của Triệu Tâm Hằng làm Thẩm Hạ Lan khẽ nhíu mày.
“Xảy ra chuyện gì?”
“Là Mạnh Điềm Điềm, ba mẹ trước đó của cô ta là ba mẹ nuôi, cô ta được nhận nuôi, sau khi nhận nuôi thì bọn họ có một đứa con trai, sau khi có con ruột của mình thì bọn họ đối xử với Mạnh Điềm Điềm không được tốt, bây giờ lại càng không ngừng đòi tiền Mạnh Điềm Điềm. Mạnh Điềm Điềm không nói chuyện này với chúng ta, bây giờ ba mẹ nuôi đang kiện cáo cô ta, chuyện này rất lớn, phóng viên đang vây quanh cửa công ty, xem như là công ty của chúng ta nổi tiếng lên rồi.”
Triệu Tâm Hằng trào phúng nói.
Thẩm Hạ Lan khẽ nhíu mày.
“Mạnh Điềm Điềm là minh tinh tuyến hai mà chúng ta đã ký hợp đồng đó à?”
“Còn ai vào đây nữa? Lúc trước ký hợp đồng tôi đã có suy nghĩ rồi, tại sao lại lựa chọn công ty của chúng ta, nhưng mà tôi cũng không suy nghĩ gì nhiều, ai có thể ngờ tới lại là một củ khoai lang bỏng tay. Tôi nghe ngóng tin tức biết được rằng công ty trước kia của cô ta là do ba mẹ nuôi của cô ta gây chuyện, cho nên mới giải trừ hợp đồng.”
Nghe thấy Triệu Tâm Hằng nói như vậy, trong lòng của Thẩm Hạ Lan đã có suy đoán.
“Dù sao thì hiện tại cô ta là nghệ sĩ của công ty chúng ta, xảy ra chuyện, công ty của chúng ta cần phải đứng ra giải quyết. Trước tiên không cần phải quan tâm ở trên mạng nói cái gì, chị đi tìm người điều tra hướng đi kinh tế và giao dịch gần đây của cô ta, xem xem có chuyển tiền cho ba mẹ nuôi của cô ta không. Mặt khác, lại đi tìm hiểu thông tin xem lúc nhỏ ba mẹ nuôi của cô ta có ngược đãi cô ta không, chuyện này đã xảy ra, chúng ta cần phải giải quyết, dù sao thì Mạnh Điềm Điềm cũng coi như là nổi tiếng, mặc dù nổi tiếng từ scandal. Chỉ cần chúng ta xử lý thỏa đáng, nói không chừng chuyện này còn đảo ngược tình thế, có thể trực tiếp quảng bá công ty của chúng ta ra bên ngoài, đến lúc đó cũng có chút tiếng tăm trong giới rồi.”
Góc độ mà Thẩm Hạ Lan nhìn nhận khác với Triệu Tâm Hằng.
Triệu Tâm Hằng hơi bất ngờ, không khỏi bội phục Thẩm Hạ Lan.
“Được Sếp Thẩm, tôi lập tức đi điều tra ngay, vậy tạm thời không quan tâm đến bộ phận pr?”
“Tạm thời cứ để yên đó đi, nhìn bước phát triển tiếp theo, nếu như đối phương có chuẩn bị mà đến thì sẽ không cho chúng ta có cơ hội thở đâu, trước tiên cứ làm chuyện mà tôi bàn giao đi.”
Sau khi Thẩm Hạ Lan cúp điện thoại, cô đột nhiên lại nở một nụ cười vui vẻ.