Tô Nam bây giờ thật sự rất muốn đánh một trận với Diệp Ân Tuấn.
“Lạy anh đó, anh hai, mấy trăm triệu đó, anh kêu người của tôi đến ngân hàng lấy cũng phải hẹn trước đi.”
“Chuyện đó tôi không quan tâm.”
Diệp Ân Tuấn dáng vẻ gợi đòn.
Lương Thiệu Cảnh dừng xe đi vào, thấy Tô Nam xoa xoa nắm đấm, vội hỏi: “Sao vậy, muốn so thử vũ lực à?”
“Hừ, đánh với anh ta tôi sợ bắt nạt bệnh nhân.”
Tô Nam trực tiếp buông tay xuống.
Mấy người đàn ông lại ngồi cùng nhau bàn luận đề tài giữa đàn ông với nhau, Tiêu Niệm Vi vỗ vai Tiêu Vận Ninh, nói: “Dẫn Tâm Hằng ra ngoài chơi đi, đừng đi lạc, có chuyện thì gọi điện thoại cho mẹ.”
“Dạ.”
Tiêu Vận Ninh lại không sợ người lạ, dẫn Tiêu Tâm Hằng ra ngoài.
Sự gia nhập của Tiêu Niệm Vi khiến Thẩm Hạ Lan rất vui vẻ.
“Sao đến muộn vậy?”
“Haiz, đừng nhắc nữa, Vận Ninh nhà chúng tôi lại đánh bạn học rồi, tôi cũng sầu, đã đổi năm trường mẫu giáo rồi, còn đổi nữa, con gái tôi có phải nổi danh Hải Thành rồi không? Đến lúc đó gả không được thì làm sao đây?”
Tiêu Niệm Vi vừa nhắc tới con gái lớn liền vô cùng đau đầu.
An Nhiên cười nói: “Không sao mà, không gả ra được, ở đây không phải có sẵn rồi sao? Đến lúc đó tùy ý chọn một cái làm con rể cô là được rồi.”
Thẩm Hạ Lan khẽ sững sốt.
“Minh Triết nhà chúng tôi à? Hay là Diệp Tranh?”
“Đều được, tôi khá vừa ý Diệp Tranh nhà cô ấy. Cô không biết đâu, khoảng thời gian trước Trương Linh dẫn Diệp Tranh tham gia một hội thảo nghiên cứu y học, Diệp Tranh mới bốn tuổi lại khiến một số nhà học giả nghe đến nghệch mặt. Những thuật ngữ chuyên ngành đó đừng nói là học, thực sự vận dụng nhuần nhuyễn. Mọi người đều nói nó rất có khả năng là ngôi sao sáng thế hệ mới của ngành y học đấy.”
Tiêu Niệm Vi học y, lại là Quốc Tế Nhất Đao, đương nhiên thông tin về giới y học quốc tế khá linh thông.
“Ừ, chuyện này tôi cũng nghe nói rồi.”
An Nhiên cũng mở miệng.
Bạch Tử Đồng cười có chút đắc ý.
“Đó là đương nhiên, thầy của Tranh Tranh là sư thúc của tôi, biệt hiệu Diêm Vương Sống đấy, có thể tệ được sao?”
Trong bốn người, chỉ có Thẩm Hạ Lan là ở trạng thái ngây ngốc.
Cô lại không biết Diệp Tranh có thành tựu lớn như vậy!
Lúc tên nhóc thối đó gọi video call với cô không hề nhắc tới chữ nào.
“Sao vậy? Nhìn dáng vẻ cô là không biết chuyện này?”
Tiêu Niệm Vi thấy sắc mặt Thẩm Hạ Lan không tốt lắm, vội hỏi.
Thẩm Hạ Lan cười khổ nói: “Tôi làm mẹ có phải quá thất bại rồi không?”
“Không không không, hẳn nói là quá may mắn, quá hạnh phúc, hai con trai cô đều không cần cô lo lắng. Nếu Vận Ninh hay Tâm Hằng nhà chúng tôi đứa nào vừa mắt Diệp Tranh nhà cô, tôi liền vui vẻ chết mất.”
Tiêu Niệm Vi thật sự rất vừa ý Diệp Tranh.
Thẩm Hạ Lan rất vui vẻ, lát nữa cô phải nói chuyện với Diệp Ân Tuấn, phải giúp đỡ thêm bên Trương Linh mới được.
Bạch Tử Đồng cười nói: “Nhìn các cô đều có con gái dưới gối, tôi còn chưa sinh đâu. Cũng không biết là nam hay nữ.”
“Không đi xem thử sao?”
An Nhiên hỏi.
Bạch Tử Đồng lắc đầu nói: “Tô Nam nói rồi, là nam hay nữ đều không sao, đều là bảo bối tâm can của chúng tôi, các cô cũng biết, sau khi tôi kết hôn từng bị đồn là không thể mang thai, cũng từ bỏ rồi, nhưng Thanh nhà chúng tôi mang đến phúc khí cho chúng tôi, cho nên Thanh là niềm kiêu ngạo của nhà chúng tôi.”