Thẩm Hạ Lan đương nhiên không biết buồn bực trong lòng Diệp Ân Tuấn, cô giương mắt nhìn về siêu thị trước mặt, lại đột nhiên phát hiện một bóng dáng quen thuộc.
Là cậu ta?
Sao cậu ta lại ở đây?
Diệp Ân Tuấn thấy Thẩm Hạ Lan dừng lại, không khỏi hỏi một câu: “Sao vậy?”
“Anh nhìn người kia là ai?”
Thẩm Hạ Lan hơi nhắm mắt lại.
Diệp Ân Tuấn nhìn theo ánh mắt của Thẩm Hạ Lan, nhìn thấy một bóng dáng rất quen thuộc nhanh chóng vào một khách sạn.
Trương Vũ?
Sao cậu ta lại ở đây?
Ánh mắt Diệp Ân Tuấn hơi trầm lại.
Thẩm Hạ Lan cười nói: “Anh nói người bên cạnh em sẽ không phản bội em chứ?”
Cô nói lời này làm Diệp Ân Tuấn có chút đau lòng.
Lúc đấy Thẩm Hạ Lan vô cùng tin tưởng Dương Tân, kết quả thì?
Dương Tân là người của Phương Thiến, phản bội Thẩm Hạ Lan.
Hôm nay Dương Tân thiếu chút nữa trả giá bằng tính mạng mới đổi lại được sự tha thứ của Thẩm Hạ Lan, nhưng độ tín nhiệm đã sớm mất.
Hôm nay cô tự tay đề bạt Trương Vũ lên, hôm nay hẳn là Trương Vũ phải ở Vân Nam chứ?
Thế mà lại xuất hiện ở nơi này.
Diệp Ân Tuấn và Thẩm Hạ Lan là tạm thời quyết định đến bên này, cho nên không ai biết hành tung của bọn họ, nhưng mà bọn họ gặp Trương Vũ đến đây, vậy chỉ có thể nói là Trương Vũ lén đến đây sau lưng bọn họ.
Cậu ta sang bên này làm cái gì?
Vấn đề này luôn quẩn quanh Thẩm Hạ Lan.
Sách cổ chỉ có người nhà họ Trương có thể tìm được, Trương Vũ là người nhà họ Trương, có nhẫn của Diệp Minh Triết cho, đương nhiên sẽ đi tìm sách cổ, thế nhưng vì sao sách cổ lại bị Hạ Tử Thu lấy đi?
Chuyện này trước đó Thẩm Hạ Lan không nghĩ ra, nhưng mà bây giờ cảm thấy có chút quá trùng hợp.
“Anh cho người qua đó xem xem?”
Thẩm Hạ Lan chưa nói đồng ý, cũng không nói không đồng ý, chỉ là sắc mặt có chút âm trầm.
Diệp Ân Tuấn vẫy vẫy tay, lập tức có hai người đi theo Trương Vũ vào khách sạn, về phần có thể có được tin tức gì, còn phải cần thời gian.
Anh nhìn thấy tâm trạng Thẩm Hạ Lan không tốt, thấp giọng nói: “Chúng ta đi xem phim đi.”
“Không muốn đi có phải không tốt lắm?”
Thẩm Hạ Lan cũng cảm thấy lúc này mình tức giận không tốt lắm, dù sao cũng là sinh nhật của Diệp Ân Tuấn, nhưng mà tâm trạng thật sự không vui.
Trương Vũ giống như là một cây gai đâm vào ngực cô.
Bây giờ cô còn không biết cái gai này có thể nhổ ra hay không.
Nếu như thật sự giống như Dương Tân, cô không biết mình sẽ cảm thấy thế nào.
Diệp Ân Tuấn hiểu rõ cảm giác của cô, thấp giọng nói: “Nếu như Trương Vũ thật sự có hành động gì, có lẽ có liên quan đến Trương Mẫn.”
“Trương Mẫn là tìm đường chết, cũng không phải là em giết chết, cậu ta có thể trả thù lên người em?”
“Có một số việc không phải anh và em có thể quyết định, tư duy của con người không giống nhau, chúng ta yên lặng theo dõi kỳ biến đi.”
Lời nói của Diệp Ân Tuấn cũng đã có ý bên trong.
Thẩm Hạ Lan gật nhẹ đầu.