Cục Cưng Có Chiêu

Chương 1541: Chương 1541: Chương 1540




“Em đi với anh.”

Hồ Ngọc Duyên hít một hơi thật sâu, kìm nén cơn giận, trừng mắt nhìn Tống Dật Hiên rồi nói: “Nếu như Từ Hiền Trang kêu anh li hôn với em rồi ở cùng với cô ta thì mới bằng lòng nói tên của loại độc đó ra, anh có đồng ý không?”

Lúc nói ra câu hỏi này, trái tim của Hồ Ngọc Duyên cũng thấp thỏm theo.

Cô biết Thẩm Hạ Lan quan trọng như thế nào đối với Tống Dật Hiên.

Cũng bởi vì quan trọng, cho nên cô mới chân thành đối tốt với Thẩm Hạ Lan, chỉ cần là người mà Tống Dật Hiên quan tâm, cô đều đồng ý quan tâm cùng với anh ta.

Nhưng mà cũng là bởi vì quan tâm, cho nên Hồ Ngọc Duyên mới sợ hãi.

Khát vọng của Từ Hiền Trang đối với Tống Dật Hiên hoàn toàn không hề che dấu, nếu như cô ta thật sự yêu cầu như vậy, có khi nào Tống Dật Hiên sẽ vì Thẩm Hạ Lan mà đồng ý?

Dù sao thì cô với Tống Dật Hiên mới ở bên nhau một khoảng thời gian rất ngắn, mà Thẩm Hạ Lan thì lại là nốt chu sa ở trong lòng của Tống Dật Hiên.

Nghĩ như vậy, Hồ Ngọc Duyên có chút không tự tin.

Hiển nhiên là Tống Dật Hiên không ngờ tới Hồ Ngọc Duyên sẽ hỏi mình vấn đề này, anh ta không khỏi ngây ra một lúc.

Cũng chính là sửng sờ như vậy làm cho Hồ Ngọc Duyên sợ hãi.

“Thôi bỏ đi, là do em suy nghĩ lung tung, nói không chừng cô ta sẽ không hỏi đâu, nhanh đi đi, đừng có để lâu quá mất công ở bên phía Hạ Lan xảy ra chuyện gì đó.”

Nói xong, Hồ Ngọc Duyên đi ra ngoài trước.

Lòng của cô đang rất loạn.

Từ đầu đến cuối lông mày của Tống Dật Hiên đều nhíu chặt lại, lúc Hồ Ngọc Duyên đi ngang qua mình, anh ta đột nhiên kéo tay của cô, một phát kéo cô vào trong ngực, giọng nói trầm thấp, nhưng lại kiên định: “Em là mợ Tống, đời này anh không cưới người thứ hai.”

Lời này lập tức làm nhòe mắt của Hồ Ngọc Duyên.

Cô không có tiền đồ mà muốn rơi nước mắt, lại cắn chặt răng không cho nước mắt rơi xuống.

Thật là mất mặt.

Nhưng mà trong lòng lại rất ấm áp.

Làm sao bây giờ đây?

Cô thật sự không thể thoát khỏi người đàn ông này.

Hồ Ngọc Duyên rất muốn bổ nhào vào Tống Dật Hiên, giày vò một phen, nhưng mà bây giờ lại không cho phép.

Cô khàn giọng nói: “Nhớ kỹ lời nói ngày hôm nay của anh đó, anh Tống, nếu như có một ngày anh muốn bỏ vợ, em sẽ không đồng ý đâu.”

“Đồ ngốc này.”

Tống Dật Hiên chạm nhẹ vào chóp mũi của Hồ Ngọc Duyên, cưng chiều nở nụ cười, có điều đầu quả tim lại cảm thấy đau xót.

Mặc dù anh không biết Hồ Ngọc Duyên yêu mình từ lúc nào, nhưng mà tình yêu của người phụ nữ này vừa khoa trương vừa nhẫn nhịn, yêu ai yêu cả đường đi lối về, trên thế giới này có được mấy người phụ nữ có thể làm được chuyện như vậy?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.