Diệp Ân Tuấn vừa mới nói xong, Tống Dật Hiên không khỏi dừng lại một chút, sau đó hai người lại nhìn thoáng qua nhau, trong lòng đã hiểu rõ.
Lưu Mai liên minh với Vu Phong.
Tin tức này làm cho sắc mặt của hai người trở nên khó coi.
Trước kia, Lưu Mai được ba ruột của mình cứu đi, bỏ trốn ra nước ngoài, làm cho người của quân đội không có cách nào bắt được bà ta để thi hành án, Vu Phong cũng như thế.
Thế mà hai người có thực lực không tầm thường lại là hai tên khốn nạn.
Bây giờ hai người bọn họ bắt tay với nhau, bọn người Diệp Ân Tuấn có thể ý thức được tầm quan trọng của vấn đề một cách rõ ràng.
Tống Dật Hiên xoắn xuýt một hồi, thấp giọng nói: “Vài ngày trước Lưu Mai có đến tìm tôi, bà ta muốn gặp Ngọc Duyên, hình như là bởi vì chuyện đường biển của nhà họ Hồ, không biết là trong này còn có chuyện gì khác không nữa.”
Diệp Ân Tuấn không bất ngờ là bao, nhẹ giọng nói: “Lúc anh và Lưu Mai gặp nhau, chúng tôi đã biết chuyện này rồi, lúc đó Hồ Ngọc Duyên cũng ở trong phòng ăn ở sân bay.”
Lời này làm Tống Dật Hiên ngơ ngác một chút.
Mấy ngày nay, anh vẫn luôn không nói chuyện này cho Hồ Ngọc Duyên nghe, hơn nữa còn âm thầm phái thế lực của mình đến bảo vệ cho Hồ Ngọc Duyên, thậm chí còn bảo vệ cho ông cụ nhà họ Hồ.
Nhưng mà anh lại không thẳng thắn nói chuyện này với Hồ Ngọc Duyên.
Là anh sợ hãi.
Sợ là Hồ Ngọc Duyên biết mình có một bà mẹ chồng tội ác ngập trời, sợ là tình yêu của Hồ Ngọc Duyên đối với mình sẽ thay đổi bởi vì Lưu Mai, lại không ngờ rằng Hồ Ngọc Duyên đã biết từ lâu.
Tống Dật Hiên đột nhiên hiểu được, hóa ra trong lúc vô tình, tình cảm của mình đối với Hồ Ngọc Duyên lại sâu đậm như thế.
Loại cảm giác lo được lo mất làm cho anh ta có hơi khó chịu.
“Tôi còn tưởng là có một mình tôi biết, không ngờ tới mọi người đều biết hết rồi. Thật sự xin lỗi, là do tôi đã không xử lý tốt Lưu Mai mang đến nguy hiểm cho Hạ Lan.”
Tống Dật Hiên có chút ảo não, cũng cảm thấy tự trách.
Nếu là lúc trước, đương nhiên là Diệp Ân Tuấn sẽ trách móc Tống Dật Hiên thật nặng, nhưng mà hiện tại anh đã biết Tống Dật Hiên là người mà Thẩm Hạ Lan quan tâm nhất, huống hồ gì dù sao Lưu Mai cũng là mẹ của Tống Dật Hiên, có đôi khi tình cảm gia đình không phải là thứ mà ai cũng có thể quyết định dứt khoát.
Từ nhỏ, Tống Dật Hiên đã có khát vọng bảo vệ mẹ mình, thật sự làm khó cho anh ta.
Diệp Ân Tuấn vỗ bả vai của Tống Dật Hiên, thấp giọng nói: “Đi lên thăm Hạ Lan chút đi.”
“Được rồi.”
Tống Dật Hiên nhẹ gật đầu, nhấc chân đi lên trên lầu.
Diệp Ân Tuấn thì đi vào trong thư phòng gọi điện thoại cho người khác.
Lưu Mai và Vu Phong bắt tay với nhau, anh nhất định phải nói cho mọi người biết tin tức này.
Tống Dật Hiên đi đến bên cạnh Thẩm Hạ Lan.
Bởi vì sự cố trúng độc lần này, sắc mặt của Thẩm Hạ Lan có chút tải nhợt.
Trong lòng của Tống Dật Hiên vô cùng khó chịu.
“Hạ Lan, anh xin lỗi, đều là do anh không quyết đoán, cho nên mới hại em, anh sẽ sửa lỗi với em.”