Tiêu Niệm Vi và Bạch Tử Đồng nhìn thoáng qua nhau, có hơi buồn rầu, nhưng mà lại không chắc chắn cho lắm: “Tình huống này của Hạ Lan, hình như là đang mang thai.”
“Cái gì?”
Diệp Ân Tuấn và Thẩm Hạ Lan đều giật hết cả mình.
Có chuyện gì vậy?
Đề tài mang thai làm cho sắc mặt của tất cả mọi người không tốt cho lắm.
Diệp Ân Tuấn vừa mới thắt ống dẫn tinh không bao lâu, bây giờ lại truyền tới tin tức Thẩm Hạ Lan mang thai, nghĩ như thế nào cũng không có khả năng.
Tiêu Niệm Vi và Bạch Tử Đồng thì lo lắng cho sức khỏe của Thẩm Hạ Lan, sức khỏe bị tổn thương như thế, thế mà lại mang thai một đứa bé, rất có thể lúc sinh con một xác hai mạng. Với lại chỉ là có vẻ hơi giống, về phần rốt cuộc có phải hay không thì vẫn còn phải siêu âm.
Thẩm Hạ Lan cũng rất vui vẻ.
“Tôi thật sự mang thai hả?”
Hai mắt của cô phát sáng.
Nhớ đến sức ăn kinh người gần đây của mình, bây giờ còn có hiện tượng nôn ói, những hiện tượng này không phải đều là triệu chứng của mang thai à?
Lúc Thẩm Hạ Lan đang vui vẻ, Tô Nam lại đến.
Anh ta nhẹ giọng nói: “Chị dâu, cách đây không lâu chị vừa mới trúng độc, cho dù thật sự mang thai thì cũng không thể giữ đứa bé này lại được, huống hồ gì bây giờ vẫn còn chưa chẩn đoán chính xác, gần đây thân thể của chị xảy ra rất nhiều chuyện kỳ lạ, bây giờ cho dù có thật sự mang thai thì cũng không phải là một tin tức tốt đối với chị.”
Lời này vừa mới nói ra, Thẩm Hạ Lan lập tức xụ mặt xuống, trong mắt của Diệp Ân Tuấn cũng lướt qua một tia lo lắng.
Diệp Ân Tuấn bước lên một bước, cầm lấy tay của Thẩm Hạ Lan, dịu dàng nói: “Hạ Lan, anh chỉ quan tâm em thôi.”
Trong lòng Thẩm Hạ Lan cảm thấy rất khó chịu.
Cô thật sự muốn sinh cho Diệp Ân Tuấn thêm một đứa con, nhưng mà nếu như đứa bé này làm cho tất cả mọi người lo lắng sức khỏe của cô, cô sẽ tôn trọng lựa chọn của mọi người.
Thẩm Hạ Lan nhẹ gật đầu, trong mắt là vẻ thương cảm.
“Trước tiên đi siêu âm thử xem, có lẽ là bởi vì có liên quan đến độc tố.”
Tiêu Niệm Vi không thể nhìn thấy Thẩm Hạ Lan như thế này, không khỏi có chút buồn rầu.
Hiện tại Bạch Tử Đồng là phụ nữ mang thai, đương nhiên có thể hiểu được cảm nhận của Thẩm Hạ Lan.
Thẩm Hạ Lan nhẹ gật đầu, nhưng mà trong lòng vẫn rất hi vọng.
Diệp Ân Tuấn vẫn luôn nắm tay Thẩm Hạ Lan, đi siêu âm cùng với cô.
Siêu âm xong, trong tử cung của Thẩm Hạ Lan không có gì cả.
Kết quả như thế làm cho Thẩm Hạ Lan rất mất mát.
Sắc mặt của Tiêu Niệm Vi và Bạch Tử Đồng có chút ngưng trọng.
Không phải mang thai.
Vậy thì đây chính là di chứng do độc tố gây ra.
Nghĩ đến khả năng này, sắc mặt của mọi người trở nên không dễ coi.
Sau khi mất mát qua đi, mọi người nhìn Thẩm Hạ Lan bằng ánh mắt như vậy, cô không khỏi cười nói: “Mọi người đừng như vậy mà, không phải chỉ là mang thai giả thôi hả, tôi đâu có cảm thấy gì đâu, mọi người đừng có căng cứng cả mặt.”