Cục Cưng Có Chiêu

Chương 1604: Chương 1604: Chương 1603




Bà Phương nhìn thấy bộ dạng Lam Thần như thế này thì liền tức giận.

Tại sao người đàn ông này lại sống chứ?

Cậu ta chẳng qua chỉ là một sản phẩm thí nghiệm thôi, tại sao con gái của mình phải chết vì cậu ta chứ?

Hễ nhìn thấy Lam Thần, bà Phương liền nghĩ đến đứa con gái Phương Đình, nếu có thể đổi mạng, bà ta thực sự muốn để Lam Thần chết.

“Cút! Đừng ở trước mặt làm chướng mắt tôi. Nhìn thấy cậu là tức.”

Bà Phương giận dữ gầm lên, cầm thứ đồ bên cạnh lên đập thẳng vào người Lam Thần.

Nỗi đau thể xác không gì sánh được với nỗi đau trong tim.

Lam Thần im lặng tiếp nhận, sau đó xoay người rời khỏi phòng.

Tiếng chửi bới của người phía sau vẫn tiếp tục vang lên sau lưng anh ta.

Lam Thần sợ Thẩm Hạ Lan nghe thấy sẽ nghĩ nhiều, sau khi đi được một đoạn xa mới gọi lại.

“Thưa bà, bà tìm tôi có chuyện sao?”

Giọng Lam Thần vẫn lạnh lùng như mọi khi.

Thẩm Hạ Lan khẽ nhíu mày, trầm giọng hỏi: “Tại sao lâu như vậy mới bắt máy.”

“Vừa rồi có chút chuyện.”

Trần Lan trực tiếp qua loa.

“Việc gấp không? Vậy tôi sẽ gọi lại cho anh sau.”

Thẩm Hạ Lan đột nhiên cảm thấy ngại.

Mặc dù Lam Thần là trợ thủ của cô, nhưng trong nội bộ Ám Dạ mới cũng có rất nhiều việc cần phải giải quyết, không thể để côkêu là tới gọi là có mặt được, là cô thiếu suy nghĩ.

Lam Thần nhàn nhạt nói: “Không sao, xử lý xong rồi, bà chủ, nếu bà có chuyện tìm tôi thì cứ nói.”

Thẩm Hạ Lan thở dài một tiếng.

Lam Thần luôn như vậy, kể từ khi Phương Đình qua đời, anh ta đã tự nhốt mình rồi, không ai vào trong phạm vi đó được, mà anh ta cũng không ra ngoài đó.

Thực ra một Lam Thần như vậy rất đáng thương.

Giọng điệu của Thẩm Hạ Lan không khỏi dịu đi rất nhiều.

“Không có gì, chỉ là muốn anh chuẩn bị một số người huấn luyện đặc biệt, trong Ám Dạ chọn ra vài người, có lẽ qua Tết tôi sẽ cần người.”

“Có phải đã xảy ra chuyện gì không?”

Lam Thần là một người nhạy cảm, Thẩm Hạ Lan bình thường không có cần người, bây giờ đột nhiên làm như vậy, chắc chắn là có chuyện xảy ra rồi.

Thẩm Hạ Lan gật đầu nói: “Ừm, có tin tức chắc chắn, Vu Phong có thể sẽ làm gì đó vào ngày đầu năm mới, đề phòng một chút vẫn tốt hơn.”

“Được, tôi sẽ xử lý ngay.”

Lam Thần vội vàng nói.

Bất cứ chuyện gì liên quan đến Thẩm Hạ Lan, anh ta đều không thể cẩu thả được.

Thẩm Hạ Lan vội nói: “Không vội, Lam Thần, sắp qua Tết rồi, anh cũng cho mình nghỉ ngơi đi. Con người không thể lúc nào cũng làm việc được, tôi thấy Khương Hiểu gần đây cũng không quá bận rộn, hay là hai người hẹn nhau đi xem phim gì đó đi.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.