Anh ta nhất định phải đứng trên vị trí kia, sau đó đem lại cho những người thân mà anh ta muốn bảo vệ sự che chở lớn nhất, để bọn họ vui vui vẻ vẻ, bình an, đây chính là mục đích sống của anh ta.
Phương Nguyên nghĩ tới đây, đột nhiên nói: “Hạ Lan, đừng tới nước T. Cho dù có chuyện gì xảy ra, cho dù nghe được tin tức gì của anh thì cũng không được đến nước T, cả đời này em cũng đừng bước chân vào lãnh thổ nước T. Trừ phi có một ngày anh làm vua của nước này, anh sẽ cho máy bay riêng đón em đến đây.”
Thẩm Hạ Lan đột nhiên hơi cảm động.
Bất kể Phương Nguyên nói thật lòng hay là giả dối, giờ phút này cô vẫn thấy cảm động.
“Anh, chính anh cũng phải cẩn thận một chút.”
Phương Nguyên có thể nghe ra Thẩm Hạ Lan nói câu này là thật lòng, anh ta cảm thấy như thể là đủ rồi.
“Giúp anh chuyển lời tới ông ngoại, nói là Phương Nguyên bất hiếu, năm nay không thể tự mình tới chúc tết ông, chờ sang năm có cơ hội, anh nhất định sẽ trở về hiếu kính ông thật tốt.”
“Vâng, được ạ.”
Đôi mắt Thẩm Hạ Lan hơi cay cay.
Nếu ông cụ Tiêu biết Phương Nguyên có lòng này, có lẽ sẽ rất vui vẻ.
“À đúng rồi, anh còn có một người em họ nữa, tên là Tống Dật Hiên, mấy hôm nữa sẽ kết hôn, nếu anh tiện thì cho người tới tặng quà cho anh ấy nhé.”
Trước kia Thẩm Hạ Lan không định nói về Tống Dật Hiên với Phương Nguyên, dù sao thì bây giờ Phương Nguyên cũng quá khó khăn, Tống Dật Hiên lại là người thiếu thốn tình cảm, một khi biết mình còn có một người anh họ, nói không chừng sẽ chạy tới đó giúp đỡ, đến lúc đó Hồ Ngọc Duyên phải làm sao bây giờ?
Nhưng bây giờ nghe Phương Nguyên nói vậy, Thẩm Hạ Lan biết, Phương Nguyên thật lòng quan tâm đến người thân, cho nên mới bảo người thân đừng nhúng tay vào chuyện của anh.
Chỉ chuyện này thôi đã đủ để Thẩm Hạ Lan một lần nữa đánh giá lại Phương Nguyên và cho anh ta gia nhập vào gia đình của mình.
Thật ra nói trắng ra là, Thẩm Hạ Lan rất hiền lành, rất dễ dụ, chỉ cần đối xử tốt với cô thì cô sẽ đối xử tốt lại với người trăm phần trăm, hoàn toàn không giả dối.
Chỉ tiếc là, cho dù là cha mẹ Thẩm hay là Thẩm Niệm Niệm hoặc Dư Khinh Hồng, bọn họ đều không hiểu được điểm này.
Phương Nguyên ngây ra một lúc, nhưng nếu là Thẩm Hạ Lan nói, anh ta sẽ tin.
“Được, anh sẽ chuẩn bị, mặt khác anh cũng nói cho em một chuyện.”
“Hả?”
Thẩm Hạ Lan hơi tò mò.
Phương Nguyên thấp giọng nói: “Anh nhận được một tin tức đáng tin cậy, rất có thể Vu Phong sẽ ra tay với em vào ngày đầu năm mới. Em phải thật cẩn thận, nếu được thì cứ ở trong nhà đừng ra khỏi cửa, bảo Diệp Ân Tuấn từng giây từng phút ở bên cạnh em.”
Đáy mắt Thẩm Hạ Lan xẹt qua một tia âm u không rõ cảm xúc.
Tin tức này vô cùng bảo mật, nhưng Phương Nguyên lại có thể lấy được, điều này nói rõ thực lực của anh ta không thể khinh thường.
Trái tim Thẩm Hạ Lan ít nhiều an ổn xuống, nghĩ như vậy có lẽ tình cảnh của Phương Nguyên ở nước T có lẽ vẫn ổn.
Nghĩ tới đây, Thẩm Hạ Lan cười nói: “Anh, tin tức này em đã biết từ lâu rồi.”
“Ồ?”
Phương Nguyên tưởng do Diệp Ân Tuấn nói, vừa định hỏi thì lại nghe Thẩm Hạ Lan nói: “em có người nội ứng ở bên cạnh Vu Phong.”
Lời này trực tiếp khiến Phương Nguyên chấn kinh.