Tại sao?
Rốt cuộc là giữa bọn họ đã xảy ra chuyện gì mà bà ta lại không biết?
Thậm chí còn để Thẩm Hạ Lan xem Tiêu Nguyệt như là người nhà của mình từ tận đáy lòng.
Thẩm Hạ Lan là một người phụ nữ luôn bảo vệ cho gia đình.
Chỉ cần cô muốn đặt Tiêu Nguyệt dưới cánh của mình, vậy thì cô sẽ không để mình tùy tiện hành động.
Nghĩ đến nhiệm vụ của mình, Trương Linh nhíu mày.
Hình như là Thẩm Hạ Lan sớm biết Trương Linh sẽ nói như vậy, cười lạnh nói: “Ngày hôm nay bà đã đến đây rồi, tất cả mọi người ở bên ngoài đều nhìn thấy, bao gồm cả người của tôi, người của nhà họ Tiêu, người của nhà họ Diệp, còn có nhà họ Hoắc, nếu như bà không chữa khỏi cho Diệp Ân Tuấn, vậy tôi sẽ chết ở trước mặt của bà, bà cảm thấy đồng thời đắc tội với nhà họ Diệp, nhà họ Hoắc, cùng với nhà họ Tiêu, bà có thể bước ra khỏi Hải Thành không? Tôi biết có lẽ là bà có thù hận với ba gia đình này, nhưng mà hận thù có lớn tới đâu đi nữa thì cũng phải còn mạng, bà nói xem có đúng không?”
Trương Linh đột nhiên run rẩy.
Bà ta có thể nhìn ra được trong đôi mắt của Thẩm Hạ Lan không hề có ý nói đùa.
Nói cách khác, Thẩm Hạ Lan đã sớm đưa ra quyết định, chỉ cần Diệp Ân Tuấn xảy ra chuyện, cô tuyệt đối sẽ không sống.
Trước khi chết, nếu như còn có thể kéo bà ta đi cùng, vậy thì vụ mua bán này cũng quá có lời.
Gia đình này đều đến để uy hiếp bà ta.
Thật sự cho rằng Trương Linh dễ bắt nạt lắm à?
Lúc đang muốn nổi giận, đột nhiên nhìn thấy Diệp Tranh nhào vào trong ngực của Thẩm Hạ Lan, rốt cuộc cậu bé cũng đã giống như một đứa nhỏ bốn năm tuổi mà khóc ầm lên.
“Mẹ ơi, mẹ đừng có chết mà! Mẹ chết thì con phải làm sao bây giờ, Minh Triết và Nghê Nghê phải làm sao đây, mẹ đừng bỏ rơi bọn con mà, mẹ ơi!”
Diệp Tranh khóc vô cùng đáng thương, đôi mắt của Thẩm Hạ Lan lập tức ẩm ướt, trái tim của Trương Linh cũng chua xót.
“Yên tâm đi, mẹ của con không chết được đâu, đừng khóc nữa, ồn ào quá đi thôi, dẫn mẹ con đi ra ngoài đi, ta không cho phép ai vào thì không ai được vào, có nghe thấy chưa?”
Trương Linh vừa mới nói xong, Thẩm Hạ Lan và Diệp Tranh lập tức ngơ người.
Đôi mắt chứa chan nước mắt của Diệp Tranh nhìn chằm chằm vào Trương Linh, sự tín nhiệm và cảm kích trong đó làm cho trái tim của Trương Linh không khỏi nóng lên.
Thằng nhóc thối này, xem như đã nắm chắc điểm yếu của mình rồi!