“Được rồi, anh phải chú ý an toàn của bản thân”
BI Sau khi hai người ăn sáng xong mới bắt đầu tập hợp.
Thẩm Hạ Lan không biết hành động của họ hôm nay là gì, việc này thuộc về bí mật, nhưng cô biết đi theo Diệp Ân Tuấn là đúng.
Diệp Ân Tuấn bị Trạm Dực gọi đi.
Thẩm Hạ Lan đi đến bên cạnh Hàn Hi Thần.
Khi Hàn Hi Thần thấy Thẩm Hạ Lan đến, anh ấy cười nói: “Lát nữa Dao Lạc nhờ em.
“Anh không đi với bọn em à?”
Thẩm Hạ Lan hơi kinh ngạc, cô cho rằng mục đích duy nhất của Hàn Hi Thần khi ở lại đây là để chăm sóc Dao Lạc.
Tuy nhiên, Hàn Hi Thần lắc đầu và nói: “Lát nữa vô núi không biết sẽ xảy ra chuyện gì, anh phải chỉ viện cho Ân Tuấn.
Phòng bất cứ trường hợp nào.”
Thẩm Hạ Lan sửng sốt một chút, sau đó gật đầu.
Trong phút chốc, toàn đội ngũ tràn ngập bầu không khí căng thẳng.
Sau khi Hàn Hi Thần đi ra ngoài, Dao Lạc và Thẩm Hạ Lan ở cùng nhau, do được Hàn Hi Thần chăm sóc, sắc mặt Dao Lạc trông tốt hơn nhiều, nhưng cơ thể cô vẫn còn hơi yếu ớt.
“Cơ thể cô như vầy có mở trận pháp được không?”
“Sẽ có ảnh hưởng đôi chút.”
Lời nói của Dao Lạc khiến Thẩm Hạ Lan hơi sững sờ.
“Vậy sao cô vẫn đồng ý?”
“Tôi có thể dạy cô làm”
Dao Lạc nhìn Thẩm Hạ Lan với đôi mắt lấp lánh.
Thẩm Hạ Lan sững sờ trong giây lát.
Trận pháp của nhà họ Lâm không được truyền bá cho người ngoài, cũng vì thế mà nhà họ Lâm rất được coi trọng, nhưng bây giờ Dao Lạc lại bảo cô ấy sẽ dạy cô trận pháp?
Thẩm Hạ Lan cực kỳ ngạc nhiên.
“Dao Lạc, cô đang đùa tôi à?”
“Không hề”
Dao Lạc lắc đầu buồn bã nói: “Do trận pháp của nhà họ Lâm không truyền bá cho người ngoài nên mới dẫn tới hoạ diệt môn.
Nhiều khi tôi nghĩ, nếu nhà họ Lâm truyền trận pháp ra thì có phải người nhà tôi sẽ không chết không? Nhưng nghĩ lại lần nữa, nếu ai cũng biết, vậy thì trận pháp còn có ý nghĩa gì nữa? Cho nên tôi cũng đã nghĩ kỹ rồi, cậu Hàn tin tưởng mọi người, bọn cô là người thân của anh ấy, tôi tin cô sẽ không làm hại anh ấy. Mà cô cũng sẽ không lợi dụng nó cho các mục đích xấu, đúng chứ?”
Trong mắt Dao Lạc đầy sự tin tưởng.