Cục Cưng Kiêu Ngạo Pk Tổng Tài Papa

Chương 117: Chương 117: Chương 116




Ads Ngày hôm sau Nhan Nghiên đi làm, nhưng khi cô đến công ty, mọi ánh mắt của đồng nghiệp công ty đều nhìn vào cô, cô nhíu mày. Từ khi nào thì cô thành tiêu điểm cho mọi người nhìn? Nhưng là tối qua, cô cũng không có làm gì nha!

Cô vốn muốn hỏi, cuối cùng thật sự không có sức lực. Cho đến giữa trưa, cô nhìn thấy trên một tờ báo ở bàn đồng nghiệp, mục giải trí in tiêu đề lớn viết, đại thiếu gia thủ đô tuyên bố hủy bỏ hôn nhân, nghi ngờ có người thứ ba chen vào. Nhan Nghiên nhíu chặt mày, bức ảnh chụp cô cùng Tư Kình Vũ thân thiết trên xe, tầm mắt cách xa, chụp được chính là mặt nghiêng của cô nhưng chỉ cần quen biết cô, đều có thể nhìn ra, nhân vật nữ trên ảnh là cô.

Nhan Nghiên nắm tờ báo, trong lòng bàn tay hơi hơi phát run. Lấy thân phận của Tư Kình Vũ, sao lại cho phép chuyện xấu như vậy hiện ra trên báo chí chứ, như vậy chỉ có một khả năng, đó chính là hắn cho phép. Nhưng hắn vì sao phải làm như vậy? Công bố tin tức này chính hắn cũng không có lợi, như vậy lại chỉ có một khả năng, chính là hắn muốn bảo vệ Văn Vi. Văn Vi thực sự quan trọng như vậy sao?

“Chúc mừng cô, liên tiếp trở thành tiêu điểm dòm ngó của mọi người.” Lúc ăn cơm, Vương Đồng ngồi đối diện cô, cười nói với cô: “Nhưng Nhan Nghiên, cô làm như vậy, phải chăng có điểm rất nóng vội?”

“Không liên quan chuyện của cô.” Nhan Nghiên giọng lạnh như băng, cô đã suy nghĩ, mình là không phải nên thoát khỏi Vương Đồng? Chọn cô ta làm đồng minh thật là lựa chọn không sáng suốt.

“Nhan Nghiên, sao cô lại đối với tôi rất lạnh nhạt?” Vương Đồng cười nói, “Chuyện này có phải cô nên cảnh tỉnh một chút, địa vị của cô trong Tư thiếu gia, cũng không phải là quan trọng như vậy.”

Nhan Nghiên ngẩng đầu lên, nhìn vẻ mặt đắc ý của Vương Đồng. Cô đột nhiên có ý nghĩ, đủ loại chuyện phát sinh gần đây, có phải đều do Vương Đồng bày ra không, bằng không sao cô ta lại có dáng vẻ như cái gì cũng biết? “Vương Đồng, nếu tôi bị hủy, cô cũng không có đằng nào tốt cả. Đừng quên, cô còn cần tôi”.

“Đúng vậy!” Vương Đồng bật cười, “Cho nên cô yên tâm, cô nhất định không có việc gì.”

Nhan Nghiên đang ăn cơm trưa lại bị Tư Kình Vũ gọi vào văn phòng, cô thực bình tĩnh. Trên mặt không có biểu tình gì, đứng ở trước mặt Tư Kình Vũ cô nói: “Tư thiếu gia tìm tôi, có chuyện gì dặn dò?”

Trên bàn Tư Kình Vũ cũng có tờ báo, đúng là đưa tin về bọn họ. Vẻ mặt hắn âm trầm, thân thể dựa vào ghế, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào cô: “Em có biết tôi tìm em đến vì cái gì không?”

Nhan Nghiên thản nhiên trả lời: “Tôi cũng không phải là con giun trong bụng Tư tổng, sao lại biết Tư tổng đang suy nghĩ gì?”

“Đã xem tin tức?” Tay Tư Kình Vũ gõ gõ tờ báo trên mặt bàn, “Ở thủ đô, người không sợ hãi dám đưa tin tức của Tư Kình Vũ tôi, không phải nhiều. Vừa rồi tôi mới điều tra một chút, cung cấp ảnh chụp này là một người phụ nữ.”

Lòng Nhan Nghiên chùng xuống, mặc kệ chuyện này có phải do Tư Kình Vũ an bài hay không, hắn đang tìm cô phiền toái là sự thật. “Cho nên sao? Toàn bộ phụ nữ thủ đô có trăm vạn, nhưng chỉ cần là làm chuyện xấu, người đó nhất định là Nhan Nghiên phải không? Hơn nữa sao tôi lại lấy danh dự của chính mình làm loại chuyện này, tôi vì cái gì? Làm cho mọi người ở thủ đô phỉ nhổ tôi sao?”

“Đúng vậy, phụ nữ thủ đô có trăm vạn người, nhưng người tuyên bố muốn đoạt tôi từ tay Văn Vi, đồng thời vừa muốn tuyên cáo nội gián chính là người của Tư gia, cô thắng, cũng chỉ có một người là cô.” Ngón tay Tư Kình Vũ sượt qua mặt báo, “Chuyện này càng gây cấn là, tòa soạn báo sở dĩ dám đưa tin tức này còn có một nguyên nhân là tập đoàn Khải Ân cũng đã gọi điện thoại. Cô nói cho tôi biết, còn có ai cùng tập đoàn Khải Ân có quan hệ mật thiết, sẽ làm cho bọn họ gọi điện thoại?”

Nhan Nghiên cũng lấy làm lạ, là Vệ Tề Hàn sao? Nhưng mà anh ta sẽ không làm nếu không cùng cô thương lượng! Nhan Nghiên vẫn thản nhiên cười: “Cho nên, Tư tổng dự định kế tiếp làm thế nào? Tôi hại anh trở thành kẻ lăng nhăng phụ bạc, đối với người ngoài chắc chắn là đề tài câu chuyện, Tư Kình Vũ là con Tư Thành Đống, cha như vậy, đứa con cũng không khá hơn chút nào! Tư tổng, anh tốt nhất nên trừng phạt tôi, bởi vì tôi hủy hoại hình tượng đàn ông kiểu mẫu của anh!”

“Thật là cô làm?” Tư Kình Vũ là có hoài nghi, nhưng chính hắn tra được, hắn không thể bảo hắn không hoài nghi. “Nhan Nghiên, cô có nghĩ tới cô làm như vậy, Tử Hằng như thế nào làm người được?”

“Đúng vậy, mà anh còn tính toán công bố thân phận Tử Hằng, chỉ sợ lại là một tin tức chấn động.” Người Nhan Nghiên căng thẳng tới cực hạn, biểu tình càng ngày càng lạnh, ánh mắt cũng càng ngày càng lạnh như băng: “Tôi nghĩ, Tử Hằng cũng không cần sống ở trong nước!”

Nhan Nghiên bị thái độ của Tư Kình Vũ làm cho có chút hồ đồ, tin tức hôm nay đối với hắn là cú đánh quá lớn, hiện tại trên mạng đang điên loạn thảo luận. Tư Kình Vũ mặc dù là doanh nhân buôn bán, nhưng cũng không có nổi tiếng đến như vậy, nếu như không có tay của người đứng sau, làm sao có thể ngắn ngủi nửa ngày, ảnh hưởng lớn như vậy.

“Xem ra, em là muốn tuyên chiến với tôi?” Ngón tay Tư Kình Vũ vờn quanh nhau, hắn kiềm chế, bằng không hắn hoài nghi mình sẽ kéo người phụ nữ trước mặt lại, hung hăng giáo huấn một phen.

“Tôi không phải đã sớm tuyên chiến với anh sao?” Nhan Nghiên cười hỏi lại, “Tư tổng, anh nghĩ muốn tôi thế nào? Nếu không còn gì, tôi trở lại làm việc!”

Tư Kình Vũ bị thái độ lạnh như băng của Nhan Nghiên chọc giận, nhìn cô không chờ mình đáp liền xoay người đi, càng thêm giận. “Em đứng lại cho, tôi cho em đi sao? Nhan Nghiên, em đừng đem công việc ra chống đối tôi, em có chỗ tốt sao?”

Nhan Nghiên không nghĩ lại nhìn người đàn ông này, giống như nhìn nhiều sẽ bẩn mắt cô. Giữa cô và Tư Kình Vũ, không nên cảm thấy có gì có thể thương tâm. Tư Kình Vũ là đối tượng cô phải báo thù, mà ngay từ đầu cô cũng nói cho hắn, cô không có ý tốt, hắn hoài nghi cô là việc rất bình thường! Hơn nữa cũng không phải lần đầu tiên! Cô cười lạnh: “Tư tổng cũng có thể ngẫm lại, tôi có cái gì tốt? A, không đúng, vừa rồi tôi đã nói qua!”

Tư Kình Vũ phát hiện bản thân không có một chút biện pháp đối với Nhan Nghiên, cô không phủ nhận cũng không tránh né, thậm chí thực thẳng thắn. Hắn có hàng vạn biện pháp xử lý trừng trị cô, chính là hiện tại lại không biết dùng cách gì đối với cô bây giờ?

“Kỳ thật anh không phải vẫn muốn đá tôi ra khỏi Lãng Ức sao? Tôi nghĩ lần này là một cơ hội tốt” Nhan Nghiên vẫn lạnh lùng cười, “Anh xem tôi rất có lòng tốt không, ngay cả phương pháp xử phạt cũng thay Tư tổng nghĩ ra!”

“Thả em đi? Sau đó cho em đến Khải Ân, đến bên Vệ Tề Hàn?” Tư Kình Vũ bị Nhan Nghiên chọc giận hoàn toàn, quan trọng là hắn cảm thấy mình đã bị cản tay. Nhan Nghiên tích cực công kích, mỗi một câu giống như đều đánh vào trọng điểm. Mà phản kích của mình, ngược lại giống như đánh vào bông, mềm mại vô lực. “Nhan Nghiên, em có biết em đang đùa với lửa không, em hẳn nghĩ đến, nếu Tư Kình Vũ tôi đấu với em, em không có khả năng đấu thắng tôi.”

“Ha!” Nhan Nghiên hừ lạnh một tiếng, “Hiện tại không phải mới bắt đầu sao? Thắng bại còn chưa thể biết được, không phải sao? Nghe nói hôm qua Tư tổng ở trong dạ tiệc bị trúng một cái tát, hôm nay tin tức lập tức đưa ra, không phải thực phấn khích sao?”

“Em thực thông minh! Không chỉ có Vệ Tề Hàn hỗ trợ, còn có Diêm Ưng Dương phối hợp, Nhan Nghiên, tôi đã xem nhẹ em!” Tư Kình Vũ ánh mắt tàn nhẫn nhìn cô.

“Anh vẫn đều xem nhẹ tôi!” Nhan Nghiên nói xong cũng không quay đầu lại, bước đi.

Nhan Nghiên ra phòng làm việc, liền gọi điện thoại cho Vệ Tề Hàn, hỏi hắn chuyện ảnh chụp. Vệ Tề Hàn tỏ vẻ hắn cũng mới nhìn đến, càng không nói đến chuyện đi thông báo cho tòa soạn. “Nhưng là có chuyện này, Nhan Nghiên, anh nghĩ nên nói cho em biết. Anh thu được tin tức, ông chủ lớn của tập đoàn Khải Ân hiện tại đến Trung Quốc. Nhưng, hiện nay không ai biết hắn là ai? Anh công tác ở Khải Ân mấy năm, chỉ nghe thấy chứ chưa thấy mặt, trước kia mở hội nghị đều là qua điện thoại.”

Nhan Nghiên trầm mặc, Chủ tịch tập đoàn Khải Ân, sẽ là ai? Hơn nữa phải liên quan đến chuyện xấu của Tư gia. Vệ Tề Hàn là Tổng tài khu vực Châu Á, đối với chuyện này lại không biết chút nào. Nhưng tòa soạn báo kia đưa tin tức lên lại là do Khải Ân! Sự tình càng ngày càng phát triển theo hướng cô không thể khống chế.

Nhan Nghiên từ buổi trưa đều chôn mình trong phòng làm việc vẽ, năm giờ, cô nhìn thời gian đi đón Tử Hằng. Bất luận đối với Tư Kình Vũ thế nào, Tử Hằng là vô tội.

Sau đó vừa đến nhà trẻ, liền nhìn thấy một chiếc xe lạ màu đen đứng trước cửa, Tử Hằng đang nói chuyện với hắn. Nhan Nghiên vội vàng đi qua, nhìn lại là Diêm Ưng Dương, hắn đứng giữa đường, giống như là quen biết từ lâu, cùng Tử Hằng nói chuyện.

Từ xa, hắn nhìn thấy cô đến, hướng cô cười cười. Tử Hằng cũng nhìn thấy cô, chạy tới: “Mẹ Nghiên, chú này nói quen biết mẹ, còn nói là bạn tốt của mẹ? Mẹ thật sự quen biết chú ấy sao?”

Nhan Nghiên dắt tay Tử Hằng, đi đến trước mặt Diêm Ưng Dương: “Diêm đại đạo diễn, thật khéo, anh cũng tới đón người sao?”

“Nếu tôi nói, tôi là tới chờ cô?” Diêm Ưng Dương cười nói: “Con của cô thực đáng yêu, rất thông minh.”

“Cám ơn!” Nhan Nghiên trong lòng sinh cảnh giác, người đàn ông này là đạo diễn lớn, là siêu sao, cùng công tác ở Tư gia. Hiển nhiên, hắn cùng Tư gia cũng có hận thù không nhỏ, cô có cảm giác, thân phận Diêm Ưng Dương khẳng định không đơn giản như vậy.

“Không biết tôi có vinh hạnh mời cô cùng Tử Hằng dùng bữa cơm không?” Diêm Ưng Dương cười nói với cô.

Nhan Nghiên nắm tay con trai, cô không cho là mình cùng Diêm Ưng Dương có thể có chuyện gì để nói. Quan trọng hơn là, cô nhớ rõ Diêm Ưng Dương cùng Văn Vi có quan hệ không phải bình thường, cô lại càng không có gì tất yếu cần nói với hắn. Bất quá, cô có thể nhân cơ hội này, xem người đàn ông này, nhìn xem trong hồ lô của hắn chứa cái gì. “Vừa lúc, chúng ta có thể nói chuyện Diêm đạo diễn có suy nghĩ gì về trang phục hè lần này của Lãng Ức, tôi cũng sẽ căn cứ cảm giác của Diêm đạo diễn để thiết kế trang phục.”

“Vậy, Nhan tiểu thư mời lên xe!” Diêm Ưng Dương mở cửa xe, trước hết để cho Tử Hằng ngồi phía sau. Lại mở cửa trước cho cô, rất là ga lăng.

Nhan Nghiên cười đáp lại hắn, sau đó mới ngồi lên.

Cứ như vậy, làm cho Tư Kình Vũ khi chạy tới nhà trẻ, nhìn thấy một màn chính là cảnh này. Sắc mặt hắn âm trầm, đôi mắt gắt gao nhìn chằm chằm phương hướng xe chạy khỏi, vẫn không nhúc nhích.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.