Cục Cưng Kiêu Ngạo Pk Tổng Tài Papa

Chương 51: Chương 51: Chương 50




Ads Chương 50: Cô gái ngoan, nghe lời.

 

Cuối cùng, tiếng chuông hết tiết cũng vang lên, Nhan Nghiên nhìn thấy Vương Đồng vội vàng sắp xếp đồ dùng sau đó nhanh chóng chạy lấy người. Tuy rằng, cô và Vương Đồng ở chung phòng, lại học chung một lớp nhưng các cô rất ít khi nói chuyện với nhau, lại càng không có chuyện cùng nhau về nhà. Vốn dĩ từ trước đến giờ, hai người bọn họ vẫn như vậy, chẳng thèm nhìn mặt nhau. Khi Vương Đồng thu xếp xong mọi thứ, Nhan Nghiên cũng theo bước đi ra ngoài.

Ở cửa lớp, cô nhìn thấy Vương Đồng đứng bên một chiếc Porsche đời mới, Nhan Nghiên nhận ra chiếc xe đó. Đó đúng là xe chuyên dụng của Tư Thành Đống. Mà lái xe chính là thư ký của ông ta – Trương Dự Hàng.

Vương Đồng cũng nhìn thấy Nhan Nghiên, cô ta vội vàng leo lên xe, xe rất nhanh sau đó rời đi khỏi.

Không hiểu vì sao, Nhan Nghiên thật sự rất không muốn nhìn thấy cảnh tượng vừa rồi. Cô không biết nên thương hại Vương Đồng hay là chính mình thở phào nhẹ nhõm. Tư Thành Đống cho Trương Dư Hàng đón Vương Đồng, chứng minh rằng ông ta thực sự cảm thấy có hứng thú đối với cô ta. Nếu Tư Thành Đống hiện tại cảm thấy hứng thú đối với Vương Đồng, chắc tạm thời ông ta sẽ buông tha cô.

Chỉ là, Vương Đồng quả thật lá gan không nhỏ, chẳng lẽ cô ta không biết chính mình đang chơi với lửa sao? Tư Thành Đống tuy rằng có thể cho cô ta nhiều thứ vinh hoa, nhưng so ra vẫn có nhiều mạo hiểm hơn, đến cuối cùng còn có thể làm cho chính mình toi mạng.

Vương Đồng theo Trương Dự Hàng thẳng đến lầu 3 phòng VIP Lan uyển, lúc này Tư Thành Đống đã ở đó chờ sẵn. Đây là phòng dùng cơm còn có nơi để nghỉ ngơi, bên kia còn có sô pha, TV thậm chí còn có cả máy vi tính. Trên bàn cơm đã được dọn xong, đều là đồ ăn thượng đẳng, trang trí tinh xảo xanh mát. Đây là lần đầu tiên Vương Đồng nhìn thấy một nơi như thế.

Tư Thành Đống kỳ thật chăm chút bản thân rất tốt, gần năm mươi tuổi nhưng nhìn qua trẻ hơn hẳn mười tuổi. Ông ta từ công ty tới nên trên người vẫn là tây phục. Hiện tại đã cởi áo khoác ra chỉ còn lại áo sơ mi trắng, cà vạt nới lỏng, nút áo nơi cổ tay cũng cởi ra, ống tay áo được xắn lên cao. Nhìn thấy Vương Đồng bước vào, khóe miệng ông ta cười cười, cực kỳ thành thục mà mê người.

Vương Đồng đối với Tư Thành Đống từ trước đến nay vừa kính lại vừa sợ, giờ khắc này nhìn đến người đàn ông trước mặt, ngược lại đỏ mặt tim đập chân run đứng bất động một chỗ không dám động đậy. Cô ta tuy rằng suy nghĩ có chút già dặn nhưng rốt cuộc vẫn là cô nhóc, đối mặt với Tư Thành Đống vẫn là không chống đỡ nỗi.

“Lại đây!” Tư Thành Đống đưa tay về phía cô ta. Nhìn thấy Vương Đồng bên kia đỏ mặt. Ông ta thực vừa lòng trước phản ứng của cô ta.

Vương Đồng sợ hãi bước tới, khi còn cách Tư Thành Đống vài bước, liền bị ông ta một phen kéo vào lồng ngực, ngồi hẳn vào lòng ông ta, Vương Đồng thực hoảng hồn, tay chân không biết để chỗ nào! Sau lưng, thân thể nóng bỏng của Tư Thành Đống chỉ cách lớp vải mỏng áp lên người cô ta, cô ta không biết làm sao nhìn ông ta “Lão gia, cháu… cháu có thể tự ngồi được!”

“Bác cho cháu ngồi thì cháu cứ việc ngồi!” Tư Thành Đống vòng tay ôm ngang thắt lưng của Vương Đồng. Cô ta vẫn đang mặc đồng phục, váy kẻ sọc trắng đỏ, cùng áo sơ mi trắng trên ngực còn có nơ bướm đồng màu với màu váy. Trang phục như vậy làm cho cô ta thêm phần thanh khiết càng khiêu gợi ngọn lửa dục vọng trong lòng ông ta. Ánh mắt ông ta thật nồng đượm nhìn Vương Đồng “Cô bé ngoan, muốn ăn cái gì bác Tư gọi cho cháu?”

 

Vương Đồng có thể cảm nhận được tay ông ta đang dây dưa vỗ về chơi đùa trên người cô, thậm chí đem áo sơ mi cùng váy của cô từ từ cởi bỏ, trực tiếp đưa tay vào. Vương Động không dám biểu lộ gì, lại càng không dám phản kháng “Cháu, cháu vẫn chưa có đói bụng!”

“Nhưng mà bác đói bụng!” Tư Thành Đống cầm lấy áo ngực nho nhỏ của Vương Đồng, bên trong là một khoảng thật mềm mại, rồi cắn cắn lỗ tai cô ta “Cháu đã không đói bụng, vậy chúng ta qua bên kia sô pha nghỉ ngơi một chút”.

Vương Đồng tuy là còn nhỏ, nhưng cũng đã từng trải qua, hơn nữa ánh mắt nóng bỏng của Tư Thành Đống làm cho cô ta hiểu rõ rằng nghỉ ngơi là ý tứ gì. Cô ta cho rằng tự mình đã chuẩn bị tâm lý thật kỹ càng. Tối hôm qua, cái gì cũng không biết, mơ mơ hồ hồ cũng đã trải qua. Vậy mà bây giờ thanh thanh tỉnh tỉnh, cô ta lại tự nhiên sợ hãi.

Tư Thành Đống đối với sự non nót của Vương Đồng rất có sở trường, cũng không chờ cô ta đáp lại, một tay ôm ngang eo cô ta, bước vài bước đến bên sô pha mới buông cô ta xuống. Đoạn cắn cắn vành tai cô ta, đưa tay vào giữa hai chân Vương Đồng nói nói: “Đêm qua thật uất ức cho cháu, hiện tại, bác Tư sẽ bồi thường cho cháu thật tốt!”

“Lão gia, ..cháu” Vương Đồng ngoan ngoãn nằm im, bất lực nhìn gã đàn ông phía trên cô, nhưng khi ông ta đưa tay đến giữa hai chân, thân thể cô ta chợt cứng ngắc, một chút cũng không động đậy.

“Đừng gọi lão gia, gọi bác Tư đi!” Tư Thành Đống cũng không tính toán nhiều, liền cởi quần áo của Vương Đồng. Một cô gái mặc đồng phục như vậy càng làm cho ông ta cảm thấy thú vị!

Đang lúc ông ta cởi bỏ nút thắt ngực của Vương Đồng, một tiếng chuông điện thoại chói tai vang lên, nơi phát ra tiếng chuông chính là túi xách của Vương Đồng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.