Cục Cưng Lật Bàn: Con Là Mẹ Trộm Được?

Chương 11: Chương 11: lão nương chỉ giết người chứ không thương ngươi 2




Editor: Thượng Quan Tuyết Ảnh

Nói đến điểm múa mép khua môi này thì không cần tưởng tượng được hắn có thể chiếm được bao nhiêu ưu việt trên người khác.

“Ngươi tổn thương ta…”

Tư Nhiên trực tiếp làm người vợ nhỏ nước mắt rơi lã chã.

Trên mặt Mạc Li hiện lên vài hắc tuyến:

“Cút! Lão nương chỉ giết người chứ không thương ngươi !”

Nàng tức đến xù lông, nàng thật sự rất muốn cầm ly nước trái cây trên tay trực tiếp đập tới, nếu không phải là gương mặt đó bình thường cung cấp cho nàng một tý háo sắc, nàng tuyệt đối sẽ dùng dao nhỏ phá hủy nha !

Hít sâu một hơi, mang theo xinh đẹp nụ cười:

“Tư Nhiên, ta cho ngươi ba phút để nói cho ta biết, manh mối thời gian địa điểm nhân vật!”

“Thời gian, lập tức, địa điểm, có thể là a thị, bởi vì hành tung người kia rất khó đoán, nhân vật, ‘ linh ’ người lãnh đạo, quỷ biết rõ hình dạng thế nào, ngạch, ta tra xét ba bốn ngày duy nhất chỉ có một đầu mối là tập đoàn hoắc thị.”

Con mắt Tư Nhiên híp lại, nói ra một loạt tin tức, mà vấn đề mấu chốt ở đây là những điều ấy chính hắn cũng không biết có được xem là tin tức hay.

Mắt Mạt Li trợn trắng lên, Móa! Lão Đại người hay không lại khi dễ người ta như vậy nha, không phải giá tiền rất cao sao, khả tin tức chết tiệt, làm cho nàng biết tới chỗ nào để tìm ra nhân vật số một như vậy:

“Cái gì, ngươi điều tra ba bốn ngày mà mới tra được đầu mối duy nhất như vậy?”

Phải biết rằng, ‘ mạn ’ bên trong, nếu ngay cả Tư Nhiên cũng tra không được, chỉ sợ căn bản là không tồn tại trên thế giới này, nếu không đối ‘ linh ’ tổ chức như vậy thì sớm có nghe thấy, nàng nhất định hiên* cái bàn mặc kệ , muội, họ hợp tác đùa bỡn nàng sao!

(Hiên: lật bàn)

“Sự thật như thế, đoán không chừng người kia là một nhân vật tàn nhẫn, hơn nữa, ngươi không phải là có pháp bảo sao, sao một cái ‘Linh’ có thể làm khó ngươi, nhưng là tuyệt đối khó khăn không tới hắn nha, trên tinh thần ta coi trọng người à, nói không chừng có diễm ngộ nga ~ “

Một hồi chột dạ sau khi, tư nhiên lần nữa khôi phục bộ dáng cà lơ phất phơ vốn có.

Mạt Li nhướng trán, còn diễm ngộ? Nàng khi nào thì có thể đến gần người nọ đều là cái vấn đề rồi?

Đúng vậy, nàng là có pháp bảo, sao nàng có thể yếu ớt khiếu nại một câu? Mới năm tuổi đã có pháp bảo, năng lực cũng là có hạn sao!

“Các người bọn ngươi sớm muộn gì cũng gặp báo ứng !”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.