Cô cũng không phải là không có hẹn hò qua, những người kia để cô lại ở trong phòng ăn, làm
hại người khác còn tưởng rằng cô là bị vô số nam nhân ghét bỏ nữ nhân,
cô cũng không phải là ở trong lòng không có hận bọn họ sao? Chuyện này
chủ yếu là do duyên phận, hai nguời trong lúc đó không có có duyên phận, đương nhiên cũng là không thể trách an bài thân cận người kia.
”Dì nói vậy, dì đồng ý hẹn hò hả?” Dập Dập làm bộ như một bộ thập phần hưng phấn hỏi.
”Ùm.” An Bảo Bối dịu dàng nở nụ cười, “Coi như tôi là hôn nắm cũng được, tôi còn chưa có làm qua chuyện này a.”
”Vậy cháu liền thay cả nhà của cháu cám ơn dì An.”
”Ha ha...” Dập Dập cũng đã thay người cả nhà cảm tạ cô, cô còn có thể nói thêm gì nữa đây?
Dập Dập âm thầm hướng tới Cục Cưng cùng Trác Văn Dương làm ra tay chữ 'V',
Cục Cưng đã lạnh mình một mảnh, lục lọi cánh tay của mình.
”Bảo
bối...” Nói chuyện điện thoại xong Trác Nhất Phong ra cửa phòng gọi cô
tiến đến, “Con đi vào một chút, ba có chuyện muốn nói với con.”
”A...” An Bảo Bối gật đầu nhẹ, đi vào, trong phòng khách không còn có người
khác tồn tại, Cục Cưng hướng tới Dập Dập bắn she đến anh liền là một tên lường gạt ánh mắt, “Tài ăn nói tốt như vậy, học cái gì vẽ tranh? Dứt
khoát trực tiếp bái ai là sư làm một tên lường gạt, khắp nơi giả danh
lừa bịp tính, thứ kia kiếm tiền cũng giãy còn nhanh.”
Dập Dập
chìa ra bàn tay, “Này không trách tôi.” Ai bảo An Bảo Bối đần như vậy,
thế nhưng sẽ tin tưởng anh cái phiến lý luận kia? Đương nhiên điều này
cũng không có thể toàn bộ đều do An Bảo Bối, Tô Nhất Dạ bên kia cũng
giúp thượng không ít gấp rút, nói với An Bảo Bối chuyện xưa, cô cùng
Giản Dị từ tình yêu đến hôn nhân không dễ, trên cơ bản người nghe thương tâm, nghe thấy giả rơi lệ, An Bảo Bối lại là cái loại đó không nghĩ
mang đến cho người khác phiền toái cùng quấy nhiễu cá tính, anh cũng chỉ là hơi chút thêm dầu thêm mỡ một phen, liền làm cho cô hoàn toàn tin
tưởng, nếu như mình không đi theo Vinh Dự hẹn hò mà nói, sẽ phá hủy một
cái vốn là hạnh phúc gia đình.
Cho nên, điều này có thể trách anh sao? Anh cũng không phải là cái gì tên lừa đảo, anh là người tốt, lại là đứa bé ngoan nhất.
”Đừng cao hứng sớm như vậy.” Trác Văn Dương một câu nói, ở trên đầu Dập Dập cùng Cục Cưng tưới một chậu tử nước lạnh.
Dập Dập chính khuôn mặt đạo, “Không biết chú Trác tại sao phải nói như vậy?”
Trác Văn Dương thay đổi, vểnh hai chân lên bắt chéo nói, “Chị là không biết
Tô Nhất Dạ, Vinh Dự cùng Vinh Ninh quan hệ, đương nhiên cũng không biết, cậu cùng Vinh Ninh chơi đùa rất quen thuộc cũng không sai.”
Cục
Cưng nghe lời nói, lập tức sụp đổ khuôn mặt, mới vừa rồi còn hết sức
trấn định Dập Dập, trong lòng cũng mất tự nhiên co rúm một chút, chỉ là
đang suy nghĩ An Bảo Bối, lại không nghĩ tới một cái có thể ảnh hưởng
đến cả trò chơi lớn nhất BUG!
”Đúng như các người suy nghĩ, cái
trò chơi kia có thể ảnh hưởng đến trí mạng các người, ngay cả là ba của
tôi, Trác Nhất Phong .”
Cục Cưng cùng Dập Dập liếc nhìn nhau,
Trác Văn Dương lắc đầu nói, “Mặc dù chị ngốc, nhưng là ba ba lại rất
thông minh, đúng, mặc dù trước kia anh là không biết ba ruột của Cục
Cưng chính là Vinh Ninh, nhưng mà bây giờ sự thật đã đưa ra ở trước mặt
của anh, Vinh Ninh ở thành phố A lại nổi danh như vậy, gia đình lại hiển hách như vậy, muốn biết hết thảy tin tức của anh ta chẳng phải là dễ
như trở bàn tay? Đến lúc đó, nếu là cho anh ta biết, chúng ta lừa gạt sự thật của anh ta, sẽ làm sao?”
Cục Cưng dùng sức lắc đầu, chỉ có thể dùng bốn tử khái quát đứng lên, đó chính là... Không để cho tưởng tượng!