Editor: trang bubble ^^
Người cả phòng tiệc cũng không khỏi tự chủ dừng trò chuyện lại, cùng nhau nghiêng đầu nhìn về phía cửa chính đầu kia.
Chỉ thấy một chàng đẹp trai vóc người thon dài cao lớn, có phong thái tuyệt thế, trong khuỷu tay cong lên đang dắt một cô gái cũng có vẻ ngoài tuyệt thế như vậy, giống như tiên nhân giẫm phồn hoa mà đến, lạnh nhạt cười yếu ớt, mặt ung dung, từng bước từng bước đi vào từ cửa.
Chàng trai kia mặc một bộ tây trang màu xám bạc xuất sắc làm đặt hàng riêng do thủ công bên Italy, một mái tóc ngắn trong gọn gàng mang theo một chút gợi cảm, có mấy sợi tóc nghịch ngợm rải rác ở trên trán trơn bóng trắng nõn của anh, khiến gương mặt anh rõ ràng tuấn tú cao quý tới cực điểm, càng thêm lộ ra vẻ quyến rũ mê người.
Lại nhìn kỹ cô gái bị chàng trai đẹp kia khẽ ôm lấy eo thon, cô rất đẹp! Thật sự rất đẹp! Đẹp đến siêu phàm thoát tục, đẹp đến thanh lệ xuất trần, đẹp đến giống như là người đi ra từ trong tranh.
Khi bạn thấy cô ấy lần đầu tiên thì bạn sẽ có một loại cảm giác bừng tỉnh, như là thấy được một vị tiên nữ từ thiên cung giáng trần, đang bước chậm đi tới bạn.
Đôi mắt sáng của cô vừa đen vừa sáng, giống như sao đêm, long lanh dịu dàng, dường như khói bay hồ biếc.
Da thịt của cô như sương như tuyết, mũi ngọc của cô rất thanh tú, môi của cô đỏ như anh đào, vẻ mặt tuyệt sắc tinh xảo hoàn mỹ tới cực điểm như kiệt tác thiên thần hoàn mỹ nhất, không tìm ra một chút tỳ vết nào.
Cô mặc một bộ váy công chúa trắng như tuyết, áo lộ ra hai vai trắng muốt như ngọc, đường cong xương quai xanh hoàn mỹ, tràn ngập khêu gợi hấp dẫn, tôn lên một cái nhăn mày một nụ cười, giơ tay, nhấc chân của cô đều lộ vẻ tao nhã hoàn mỹ, tự nhiên mà thành cao quý và lịch sự tao nhã như vậy, đã đủ để làm nghiêng hết khắp thành.
Chàng trai khẽ nhướng một đôi mắt phượng trong trẻo lạnh lùng, ánh mắt nhẹ nhàng nhàn nhạt cứ như vậy nhìn lướt qua toàn cảnh, rồi nghiêng mắt cúi đầu, dịu dàng nhìn cô gái bên cạnh, nhỏ giọng nói một câu gì đó.
Cô gái nghe vậy, nhẹ nhàng cười nhạt, lúm đồng tiền ở khóe môi như ẩn như hiện, càng có vẻ đẹp mắt, làm cho người ta không dời mắt nổi.
Nhìn nụ cười của cô gái này, mọi người ở đây giờ mới hiểu được, cái gì gọi là “Một nụ cười sinh ra trăm vẻ đẹp”, cái gì là “Cười một tiếng thắng tinh hoa”, vẻn vẹn chỉ một nụ cười này đã làm cho người ta mê say.
Đôi nam nữ này có vẻ ngoài khuynh quốc khuynh thành, ngoại trừ thanh quý tự nhiên mà thành kia, và khí phách tuyệt thế như người trời, ở giữa hai người bọn họ còn có một loại ăn ý và ấm áp bất kỳ kẻ nào cũng không cách nào xen vào.
Ăn ý và ấm áp như thế lại như là một vòng ánh sáng, bọc bọn họ thật chặt ở chung một chỗ, giống như là ai cũng không đáng tan được, kiên cố lại khiến người ta hâm mộ.
Đám người xung quanh đều đang âm thầm suy nghĩ trong lòng, vì sao mình không thể có ăn ý như bọn họ vậy, thâm tình ấm lòng như vậy?
Mọi người bên trong phòng tiệc, ngoại trừ mấy người có ý định khác, lúc này tất cả nam nữ đều bỏ quên toàn bộ tâm thần ở trên người bọn họ, từng người một nhìn ngây người, tinh thần lạc lối.
Đôi người đẹp lộng lẫy này lên sàn rung động một nhóm người lớn, cũng không phải là Phượng Thần và Tiêu Cửu Cửu thay thế Tiêu Cẩn Chi tới tham gia sinh nhật dạ tiệc sao!
Vẫn đang chờ Phượng Thần và Tiêu Cửu Cửu đến, Kim Thiên Viêm cũng mê say ở trong sự quyến rũ khuynh thành say lòng người của Tiêu Cửu Cửu như nhau.
Tim của anh vẫn còn đang đập mạnh, lấy tốc độ đập mãnh liệt cho tới bây giờ chưa từng có.
Nhưng luôn luôn có thói quen lý trí và tỉnh táo, nên khiến Kim Thiên Viêm nhanh chóng phản ứng lại, anh ho nhẹ một tiếng, nhếch lên một nụ cười nhiệt tình hoàn mỹ không tỳ vết, vội vàng nghênh đón về phía bọn họ.
“Phượng tiên sinh, Tiêu tiểu thư, hoan nghênh các vị đến dự!”
Giọng của Kim Thiên Viêm có vẻ quen thuộc và thân thiện, không có một chút xíu nào xem thường.
Thật ra thì, ở trong lòng của Kim Thiên Viêm, thấy Phượng Thần và Tiêu Cửu Cửu siêu phàm như vậy, thoát tục như vậy, xuất chúng như vậy, tim của anh cũng đã rung động!
Khó trách Tiêu cẩn Chi luôn cất giấu Tiêu Cửu Cửu chặt chẽ như vậy, thì ra là cô đáng giá để bất kỳ người đàn ông nào cất giấu!
Vào khoảng khắc thấy Tiêu Cửu Cửu kia, Kim Thiên Viêm đã ước ao ghen tị đối với Tiêu Cẩn Chi, tại sao phụ nữ tốt như vậy lại bị Tiêu Cẩn Chi gặp gỡ trước tiên, mà không phải anh chứ?
Kim Thiên Viêm tự nhận có một cặp kim tinh hỏa nhãn, anh nhìn người rất chính xác, anh biết, phàm là người có thể có thanh quý tự nhiên mà thành như vậy, mặc kệ nam nữ, cũng tuyệt đối không thể xem thường!
Phượng Thần và Tiêu Cửu Cửu lễ phép chào hỏi với anh, cũng bắt tay một cái, cũng nhân tiện trình lên quà tặng quý trọng mà bọn họ mang tới, nói một tiếng với Kim Thiên Viêm, “Sinh nhật vui vẻ!”
Kim Thiên Viêm cũng không mở quà tặng này ra ở tại chỗ, đưa tay đưa cho người đi theo sau lưng anh, dặn dò một tiếng, “Quà tặng của Tiêu thiếu gia, cần phải cẩn thận thu lại!”
Tiếp đó lại dẫn Phượng Thần và Tiêu Cửu Cửu tới chỗ khách quý ngồi, trò chuyện một lúc với bọn họ.
Mà Lương Kinh Diễm vẫn ngồi ở trong góc kia, vào khoảnh khắc Phượng Thần và Tiêu Cửu Cửu vào cửa kia, trong nháy mắt cũng giống như là bị người rót vào một bồn máu gà lớn vậy, vẻ mặt kích động đứng lên, cả người bộc phát ý chiến đấu, tinh thần phấn chấn, chỗ sâu mắt nhìn chằm chằm Tiêu Cửu Cửu, một tia sáng lạnh mờ mịt như là dã thú nhìn thấy con mồi.
Cô nhìn Kim Thiên Viêm đã nhiệt tình đón hai người bọn họ vào, cũng ngồi chung một chỗ bắt đầu trò chuyện với Phượng Thần, Tiêu Cửu Cửu, khóe môi Lương Kinh Diễm gợi lên một nụ cười gằn.
Lúc này trong phòng tiệc, mọi người cũng đã phục hồi tinh thần lại từ trong mất hồn, mỗi một người đều đang thán phục ở nơi đó, nhỏ giọng thảo luận Phượng Thần và Tiêu Cửu Cửu nổi tiếng kinh thành kia.
“Thì ra bọn họ chính là Phượng Thần và Tiêu Cửu Cửu, quả nhiên danh bất hư truyền! Xinh đẹp, thật là người xinh đẹp! Khó trách Tiêu thiếu gia kia muốn tiếp nhận bọn họ, lại tỉ mỉ nuôi dưỡng, đổi lại là tôi, tôi cũng sẽ làm như vậy. . . . . .”
“Cũng không phải sao! Tôi đây sống hơn nửa đời người, gặp người cũng coi như không ít, nhưng mà vẫn chưa từng gặp một cặp người trẻ đẹp mắt giống như vậy, nếu mà tôi trẻ hơn hai mươi tuổi, tôi cũng nhất định sẽ tìm cơ hội qua lại kết bạn với bọn họ, dù là nhìn bọn họ thêm vài lần, đều cảm giác vui tai vui mắt!”
Có người bĩu môi, chua xót nói: “Trần tổng, ông có khoa trương như vậy hay không chứ? Hai người này, nhiều nhất chẳng qua chỉ là hai người may mắn đi ra từ xóm nghèo thôi, nếu không có Tiêu thiếu gia coi trọng, không biết bọn họ còn xin ăn ở trong cái xó nào!”
Vị Trần tổng mới vừa rồi kia lại cười sang sảng nói, “Ôi, Tiểu Lý, không thể nói như thế được, xuất thân là rất quan trọng, nhưng con người khi còn sống, số phận có lẽ quan trọng hơn xuất thân, bọn họ có thể được Tiêu thiếu gia coi trọng, đây chính là số phận của bọn họ, ông lại nhìn tỉ mỉ một chút đường số mệnh của vị Tiêu tiểu thư kia, đây chính là tướng giàu có, nếu là ở cổ đại, cô ấy lại là tướng phượng vị vấn đỉnh đấy!”
Bên cạnh, một người đàn ông hơn ba mươi trêu ghẹo Trần tổng, nói: “Ha ha, Trần Thủy Quân, ông lại đang bốc phét rồi! Coi như công ty phong thủy của ông muốn lôi kéo buôn bán, ông cũng không đến nỗi lôi kéo như vậy chứ?”
Trần Thủy Quân trừng mắt, “Chớ có nói bậy! Trần Thủy Quân tôi dầu gì cũng coi là một đời thầy phong thủy, tôi đây chính là ăn ngay nói thật, nếu ông không tin, mười năm sau, sẽ biết kết quả sau cùng!”
“Tốt! Tôi sẽ xem một chút, mười năm sau, vị Tiêu Cửu Cửu này có phải giống như ông nói, có thể phượng vị vấn đỉnh hay không?”
“Được! Chúng ta tới đánh cuộc một lần, thế nào?”
“Tới thì tới, ai sợ ai chứ!”
“Đánh cuộc gì, ông nói. . . . . .”
Lương Kinh Diễm nghe đám người này nói chuyện từ ngữ ca ngợi, trong lòng càng ngày càng không thoải mái, con mắt nhìn Tiêu Cửu Cửu càng ngày càng lạnh.
Ha ha, phượng vị vấn đỉnh đúng không? Tiêu Cửu Cửu, ngược lại tôi muốn xem cô có cái mệnh đó hay không! Hừ ~ coi như cô có cái mệnh kia, có số phận kia, Lương Kinh Diễm tôi cũng phải phá hỏng nó! Để cho cô hoàn toàn Game Over, trọn đời không được siêu sinh!
Phút chốc kia, Tiêu Cửu Cửu như ra trận, cô cũng cảm thấy có vô số tầm mắt rơi vào trên người hai người bọn họ, trong đó có mấy tầm mắt, càng thêm mãnh liệt khiến cô khó có thể lơ là.
Cửu Cửu nhìn sang theo ánh mắt khiến cho cô cảm giác mãnh liệt nhất kia, vừa vặn đối mắt với Lương Kinh Diễm.