[Hệ Thống] Thật xin lỗi, tin nhắn của bạn đã bị người chơi đưa vào danh sách chặn.
Trên màn hình hiện lên dòng thông báo màu đen bắt mắt, khóe miệng An Nhạc
giật giật, đùa hả? Nhất định là đùa rồi! 1s….10s….An Nhạc đợi 30s cũng
không thấy bên kia hủy bỏ, kháo, cô thật sự muốn quăng luôn con chuột.
Không thể như vậy, rốt cục sai ở chỗ nào? An Nhạc nhíu lông mày suy nghĩ, rất nhanh liền nghĩ tới một lý do, chẳng lẽ học trưởng bị trộm acc? An Nhạc suy đi nghĩ lại, nhưng khẩu khí nói chuyện đúng là của Công Tử Thế Vô
Song!
An Nhạc đổi qua dùng ‘Tôi Vì Bạn Mà Đến’, gửi cho Công Tử một tin nhắn.
[Mật ngữ] Tôi Vì Bạn Mà Đến: Có đi xoát Trùng Cốc không?
[Mật ngữ] Công Tử Thế Vô Song: Đợi đối kháng xong ra ngoài rồi đi xoát.
[Mật ngữ] Tôi Vì Bạn Mà Đến: Ta nói này, ngươi biết ta là ai sao? Hoặc ngươi có phải Công Tử mà ta biết không?
[Mật ngữ] Công Tử Thế Vô Song: Đầu óc ngươi bị bệnh hả?
[Mật ngữ] Tôi Vì Bạn Mà Đến: Ngươi mới bị bệnh!
[Mật ngữ] Công Tử Thế Vô Song: Không có bệnh sao lại nói mấy câu mê sảng như vậy?
[Mật ngữ] Tôi Vì Bạn Mà Đến: *xem thường* ta chỉ tùy tiện hỏi thôi, không thể hỏi sao, sợ ngươi bị trộm acc sẽ chặn ta.
[Mật ngữ] Công Tử Thế Vô Song: ……….
An Nhạc nhìn khung chat nhảy lên một hàng dấu chấm, cũng không có trả lời
nữa, kiểu nói chuyện có chút độc ác này đúng là của Công Tử mà cô biết,
cho nên không thể nào là bị trộm acc, như vậy chuyện vừa rồi là gì đây?
An Nhạc lại chuyển sang acc ‘Túy ngọa sơn thủy gian’, cô vẫn đang bị hắn chặn.
An Nhạc chống cằm suy nghĩ một hồi, đột nhiên vỗ bàn một cái, vẻ mặt vô
cùng sợ hãi, có khi nào ngay từ lúc đầu cô đã nhận lầm ID của học
trưởng, chẳng lẽ không phải ‘Công Tử Thế Vô Song’, mà là ‘Công Tử Là Vô
Song’, hoặc là ‘Công Tử Là Vô Sương’?
An Nhạc chuyển qua chuyển
lại hai giao diện trò chơi, sau đó lại mở QQ thấy Bạch Dạ Hành đang
online, nhưng tin nhắn tối hôm qua cô gửi đi hắn không có trả lời, cô
suy nghĩ một chút, lập tức lại gửi thêm một tin nữa.
Tụ Bạch Tuyết: Học trưởng, ID của anh trong trò chơi là gì vậy? Em sợ mình bị nhầm.
Bạch Dạ Hành: Cô là ai?
Lời này có chút bén nhọn, An Nhạc hơi sửng sốt, thật đúng là bị trộm acc rồi hả?
Tụ Bạch Tuyết: Ngươi là ai?
Bạch Dạ Hành: Tôi đương nhiên là bạn gái Tiêu Thịnh, không biết sao?
Cái gì? An Nhạc thấy mấy lời này, sắc mặt có chút khó coi.
Tụ Bạch Tuyết: Học trưởng anh ấy không có bạn gái.
Bạch Dạ Hành: *che miệng cười* thật là, anh ấy bên ngoài đều như vậy, cái
tật này không bao giờ sửa được, tôi nói cho cô biết tôi là bạn gái của
Tiêu Thịnh, quen nhau được hai năm rồi.
Tụ Bạch Tuyết: Có phải hay không tôi sẽ tự đi hỏi anh ấy.
Bạch Dạ Hành: Cô vẫn chưa từ bỏ ý định, còn muốn hỏi hả, tôi ngay cả mật mã QQ cũng biết, còn cần chứng minh gì nữa chứ.
Bạch Dạ Hành: Nếu không cô nói cho tôi biết cô học khoa nào tên là gì đi, tôi sẽ cùng anh ấy tới giải thích.
An Nhạc cười lạnh, cô gái này không phải là bạn gái cũ lần trước quấn lấy
học trưởng ở phòng ăn đấy chứ? Giọng điệu thật làm cho người ta buồn
cười, cái loại níu kéo này là kém cõi nhất, cô ta không biết sao?