Lúc An Nhạc trở lại
ký túc xá lập tức nghênh đón một vòng bức cung, cô đem chuyện hôm nay
nói qua một lần, ba người kia dùng ánh mắt không thể tin nổi nhìn cô,
giống như cô gặp được vận cứt chó cực kỳ lớn.
“Hôm nay cậu đến sở sự vụ đó là của Cố Tử Mặc? Hắc hắc, tớ nói này An Nhạc, vận số của cậu
cũng quá tốt đi, cơ hội như vậy mà cậu cũng đụng phải, đây rõ ràng là
gần quan được ban lộc mà! Cậu có xuống tay không, nếu cậu không hạ thủ
thì tớ hạ thủ đấy.”
Hứa Ngọc huých một cái vào người Điền Lỵ đang vô cùng hưng phấn, hất cho cô ấy một chậu nước lạnh “Cậu còn muốn hạ
thủ, đã muộn, cậu còn chưa nhìn ra được sao? Cố Tử Mặc kia có hứng thú
với An Nhạc nhà chúng ta.”
Hà Thiến sờ cằm phân tích “Từ những
lời An Nhạc nói, quả thật là không sai, cậu đến chỗ đó thực tập có phải
do hắn làm không? Tớ nói cho cậu nghe, nếu như cậu thật sự muốn biết có
phải là hắn bày mưu tính kế để giảng viên hướng dẫn giới thiệu cậu đến
đó hay không, đi hỏi giảng viên hướng dẫn chẳng phải là được rồi sao!”
An Nhạc cũng đang có ý đó, nếu không chuyện này cứ treo mãi trong lòng, rất bất an.
Điền Lỵ lần nữa thở dài nói “Trước một Tiêu đại học trưởng, sau một Cố đại luật sư, gần đây An Nhạc thật là đào hoa!”
An Nhạc liếc cô nàng một cái “Tớ không muốn bị người ta nói trong vòng một năm đã thay hai người bạn trai, số đào hoa gì đó vẫn là nhường hết cho
cậu.”
Điền Lỵ bĩu môi “Hoa đào của tớ á, đó là hoa đào nát, hoàn toàn không cần đến.”
Hứa Ngọc nói “Cậu còn chưa thỏa mãn, tớ ngay cả một cái hoa đào nát cũng không dính nổi vào người đây này.”
Hà Thiến cười “Vẫn là hâm mộ tớ đi, anh bạn trai nhà tớ không có ham mê
bất lương gì, A, nhắc Tào Tháo Tào Tháo đến, hắn gọi tới, không nói với
mấy cậu nữa.” Hà Thiến cười thật vui vẻ nhận điện thoại của vị kia nhà
cô ấy.
Còn lại ba người nhìn Hà Thiến nói không nên lời.
…………
Buổi tối login, đi theo Công Tử nói chuyện phiếm, trong lúc vô tình An Nhạc
nhắc đến chuyện này, nói cô hôm nay đi thực tập gặp được một vị cấp trên cực phẩm.
[Đội ngũ] Công Tử Thế Vô Song: Sao lại cực phẩm?
[Đội ngũ] Tôi vì bạn mà đến: So ra không kém anh bao nhiêu đâu.
Những lời này của An Nhạc vốn là tùy tiện nói nhưng Cố Tử Mặc lại có cảm giác bị hù dọa, từ khi nào mà cô bé thần kinh không ổn định này lại phát
hiện ra manh mối? Cố Tử Mặc ngay lập tức đem suy nghĩ này bỏ qua, nếu
như cô phát hiện chắc chắn không bình thường như vậy.
[Đội ngũ] Công Tử Thế Vô Song: Thật trùng hợp, hôm nay tôi cũng gặp một nhân viên có chút đặc biệt.
[Đội ngũ] Tôi vì bạn mà đến: Vậy anh là gì? Quản lý? Ông chủ? Nhân viên phụ trách?
[Đội ngũ] Công Tử Thế Vô Song: Cũng không kém bao nhiêu.
An Nhạc cho tới hôm nay mới biết, thì ra Công Tử trong thực tế cũng trâu
bò như vậy, cô không phải chưa từng tưởng tượng xem trong thực tế hắn là người như thế nào, nhưng cô cho rằng hắn vẫn còn là sinh viên, không
nghĩ tới hoàn toàn sai lầm rồi.
[Đội ngũ] Tôi vì bạn mà đến: [ngón cái]
[Đội ngũ] Công Tử Thế Vô Song: Đến chỗ tôi làm đi! Bao ăn bao ở, tiền lương khởi điểm là 5000, không ngừng tăng lên.
[Đội ngũ] Tôi vì bạn mà đến: Xì, anh tưởng em là kẻ ngốc hả? Trên thế giới
làm gì có chuyện tốt như vậy, cho dù có cũng phải trả giá thật nhiều.
[Đội ngũ] Công Tử Thế Vô Song: Em nói đúng rồi, này đương nhiên phải trả giá thật nhiều.
[Đội ngũ] Tôi vì bạn mà đến: Muốn em trả cái gì? Lấy thân báo đáp?
[Đội ngũ] Công Tử Thế Vô Song: Không nghiêm trọng như vậy, viết tên của em vào hộ khẩu nhà tôi là được.
An Nhạc ngơ ngác mất một giây mới hiểu được đây là ý gì, cái này coi như là cầu hôn sao? Là cầu hôn sao?
Cô có chút vui vẻ đồng thời cũng tự phỉ nhỗ mình, khua môi múa mép, nói
suông không mất tiền, chưa nói tới bọn họ chỉ liên lạc qua trò chơi,
trong thực tế mặt mũi cũng chưa từng nhìn thấy, cho dù bây giờ bọn họ
gặp gỡ, sau này có thể đi tới phần mộ hôn nhân hay không cũng chưa biết
được.
Cho nên cô trả lời hắn.
[Đội ngũ] Tôi vì bạn mà đến: Những lời này hay là giữ lại đến ngày anh xuất hiện trước mặt em nói một lần nữa, em sẽ suy nghĩ.”
[Đội ngũ] Công Tử Thế Vô Song: Đây là em nói, đừng quên.
[Đội ngũ] Tôi vì bạn mà đến: Không phải em nói chẳng lẽ là anh nói?
An Nhạc gửi đi mấy lời này còn muốn tổn hại Công Tử thêm mấy câu nữa, đúng lúc bọn Không Say, Vòng Tròn xin vào đội, bởi vì cô là đội trưởng nên
khi nhìn thấy cũng thuận tiện lôi hai người đó vào, Không Say vừa tiến
vào đã giành lên tiếng trước.
[Đội ngũ] Duy mình ta tỉnh ~ Ngàn
chén không say: Hai người các ngươi gần đây đều ở chung một chỗ Love
Love, phụ bản cũng ít đi, ta nói cho hai người biết, như vậy là không
được, phải bảo đảm người yêu luôn có cảm giác mới mẻ như vậy mới có thể
lâu dài.
[Đội ngũ] Công Tử Thế Vô Song: Ta không cần tên ngựa đực ba ngày thay hai người chỉ điểm.
[Đội ngũ] Duy mình ta tỉnh ~ Ngàn chén không say: [Dao găm] Ai là ngựa đực, cẩn thận coi chừng ta kiện ngươi tội phỉ bang.
[Đội ngũ] Vẽ vòng tròn nguyền rủa ngươi: Công Tử từ trước tới giờ luôn sắc bén, hoàn toàn nói ra lòng ta.
[Đội ngũ] Duy mình ta tỉnh ~ Ngàn chén không say: Người anh em, ngươi không
thể như vậy, không thể ngờ ngươi lại cùng hắn bắt nạt ta.
[Đội
ngũ] Tôi vì bạn mà đến: Không Say, không sao, ta ủng hộ ngươi, Công Tử
nói sai rồi, sao có thể là ngựa đực, thật không hợp lý, bởi vì…..
[Đội ngũ] Duy mình ta tỉnh ~ Ngàn chén không say: Nước mắt chảy đầy mặt rồi, vẫn là chị dâu tốt, chị dâu [hôn gió].
[Đội ngũ] Tôi vì bạn mà đến: [mỉm cười] bởi vì Không Say là tiểu thụ, tiểu thụ sao có thể làm ngựa đực được.
Cố Tử Mặc ở bên kia màn hình suy tư, lão bà nhà hắn hình như quá mức trầm
mê tình yêu giữa hai người đàn ông rồi, tuy nói chỉ là hứng thú, nhưng
đối với hắn vẫn có chút uy hiếp.
Lần này Không Say thật sự khóc rồi
[Đội ngũ] Duy mình ta tỉnh ~ Ngàn chén không say: Chị dâu, đây mới thực sự là phỉ bang.
[Đội ngũ] Tôi vì bạn mà đến: [ngoáy mũi] lời của ta mới thật sự là phỉ báng? Vậy ý của ngươi lời Công Tử nói trước đó đều là thật?
Không Say lúc này mới phát hiện hắn bị người ta chụp mũ, lắc đầu thở dài
[Đội ngũ] Duy mình ta tỉnh ~ Ngàn chén không say: Quả nhiên là vợ chồng, hai vợ chồng y chang nhau không có nhân tính.
[Đội ngũ] Vẽ vòng tròn nguyền rủa ngươi: Không Say, ta đồng tình với ngươi.
[Đội ngũ] Tôi vì bạn mà đến: Hắn không có nhân tính là chuyện của hắn, đừng
gộp ta vào chung một chỗ, ta tương đối có nhân tính rồi đó, nói ngươi là tiểu thụ cũng có căn cứ chứ bộ.
[Đội ngũ] Duy mình ta tỉnh ~ Ngàn chén không say: [lau mồ hôi] còn có căn cứ?