Khí trời dường như càng lúc càng lạnh, hôm nay còn có mưa nhẹ, An Nhạc làm
tổ trong phòng hoàn toàn không muốn động đậy, nhưng lại bị hai cô nàng
thích mua đồ lôi ra ngoài. Nghe nói khu nam mới mở một trung tâm mua
sắm, giảm giá ba ngày còn có thêm hoạt động rút thưởng, cho nên cả An
Nhạc cùng Đại Ngọc Nhi đều bị lôi kéo đi.
Ngồi giao thông công cộng đến đó cũng đã ba giờ chiều.
An Nhạc nhìn hàng người nối dài không dứt, trong đó phần lớn đều là phụ
nữ, chỉ đành phải cảm khái, đúng là nói đến mua sắm thì không thể thiếu
phụ nữ, nhưng mà so với trực tiếp đến đây chọn đồ An Nhạc lại thích mua
đồ trên mạng, vừa thuận lợi vừa đơn giản.
“Đi thôi”
Một
nhóm bốn người tiến vào tòa cao ốc trang hoàng hoa lệ, đập vào mắt đầu
tiên là sân khấu được dàn dựng ngay giữa sảnh, hiển nhiên là chờ khách
quý được mời tới biểu diễn. Bốn người cười hì hì đùa giỡn, bắt đầu đi
dạo từ tầng một, mới vào gian hàng đầu tiên Điền Lỵ đã nhìn trúng một bộ quần áo, vừa nhìn, bên trên đề giá 1000 tệ, hỏi một chút mới biết giảm
giá rồi vẫn còn phải trả tới 700 tệ.
Được rồi, giá tiền như vậy
đối với mấy người không phải thiên kim tiểu thư nhà giàu như các cô thực sự không tiêu nổi, đặc biệt bọn họ còn đang dùng tiền trong nhà gửi
lên.
“Tớ nghĩ chúng ta nên trở về thôi, đây không phải chỗ chúng
ta nên tới” Ra khỏi cửa hàng, An Nhạc mở lời đầu tiên, cô là người luôn
luôn biết rõ bản thân mình tới đâu, chưa bao giờ làm những hành động
kiểu nhừ phồng má giả làm người mập, đã biết rõ bản thân không mua cô
đương nhiên nghĩ sẽ quay về.
Tất nhiên đề nghị của An Nhạc vừa đưa ra liền bị bác bỏ.
“Tới cũng tới rồi, không đi dạo một chút sao được.”
“Đúng vậy, cậu đừng làm bọn tớ mất hứng có được không!”
Theo nguyên tắc thiểu số phục tùng đa số, An Nhạc đành phải đi theo bọn họ,
từ tầng một đến tầng ba, dạo dạo cũng mất hai tiếng, cả người An Nhạc vô cùng mệt mỏi, vậy mà mấy cô nàng kia vẫn rất có tinh thần, đúng lúc
này, An Nhạc nghe thấy bên dưới có tiếng nhạc vang lên.
An Nhạc lập tức thừa cơ nói “Hình như biểu diễn bắt đầu, chúng ta đi xem đi!”
“Được.”
Bốn người lập tức đi tới lan can, chỗ này hiện tại đã có rất nhiều người
vây quanh, các cô vất vả lắm mới tìm được một vị trí chen vào. Bốn người chen vào tới trong, nhìn xuống đại sảnh mới biết cũng không phải biểu
diễn ca hát mà là hoạt động thời trang. Dĩ nhiên mấy người mẫu này cũng
không phải người mẫu nổi tiếng, nhưng nhìn tổng thể mà nói cũng không
quá kém, ít nhất cũng không xuất hiện tình huống người mẫu cao thấp
chênh lệch quá nhiều. Dù sao thương thành làm những hoạt động lặt vặt
này cũng vì muốn quảng cáo sản phẩm, vậy chỉ cần đạt được mục đích,
những cái khác không quan trọng.
Bốn người đứng phía đầu hàng,
bình luận về mấy người mẫu này, lúc thì người này vóc dáng không tệ, lúc thì người kia khuôn mặt thật xinh đẹp.Cho đến khi mấy người mẫu này đi
xong, người dẫn chương trình bắt đầu nói chuyện, ba cô nàng kia liền
muốn chạy đi, An Nhạc gục cả người lên lan can, lười biếng nói “Các cậu
đi đi, tớ ở chỗ này đợi.”
Hựa Ngọc nhìn bộ dạng thật sự không muốn đi của An Nhạc, gật đầu nói “Được, nhớ đứng đây đợi bọn tớ, có gì thì gọi điện thoại.”
“Ừ!” An Nhạc mơ hồ đáp một tiếng đứng tại chỗ nhìn sân khấu biểu diễn phía dưới.
Không biết bao lâu sau, đang lúc An Nhạc chống cằm ngẩn người, bỗng nhiên sau lưng cô vang lên một giọng nam “Thì ra em ở đây!”