Chương 164 : Đây cũng là một cái Tiểu Thế Giới????
...
Sáng sớm hôm sau.... Đặng Dịch từ trong giấc mộng đẹp tỉnh dậy.... Nhìn thân thể trắng nõn nà nằm bên cạnh mình thì không nhịn được có phản ứng....
Nhưng khi nghĩ lại ngày hôm qua mới là lần đầu của Trường Ngọc Diệp mà lại chiến đấu gần chục hiệp như vậy thì Đặng Dịch lại là nhịn xuống...
Mặc lên bộ trường bào màu xanh dương.... đặt môi hên lên trán của Trường Ngọc Diệp một cái rồi quay người rời đi.... Theo như hắn nhớ không nhầm thì trưa ngày hôm nay sẽ diễn ra kỳ thi tuyển vòng hai của Thiên Vũ Học Viện.....
Hắn không có nhiều thời gian để bồi tiếp Trường Ngọc Diệp.... đợi sau lần khảo thí này thì hắn sẽ dành thời gian cho nàng nhiều hơn....
...
Đặng Dịch rời đi được một lúc thì Trường Ngọc Diệp lúc này cũng không biết thức giấc từ lúc nào.... Nàng thẫn thờ ngồi trên giường nhìn ra phía cửa phòng....
Đưa tay lên sờ sờ lên trán.... Trường Ngọc Diệp lúc này mới nở ra một nụ cười hạnh phúc.... Nàng lúc nãy đã vô cùng mãn nguyện rồi!! Nàng biết Đặng Dịch có rất nhiều chuyện phải làm... Không có được nhiều thời gian ở bên mình....
Nhưng Trường Ngọc Diệp cũng không có đòi hỏi nhiều.... Chỉ cần trong lòng của Đặng Dịch còn một chỗ cho nàng là đủ lắm rồi....
...
Thiên Thu Thành... Thiên Vũ Học Viện...
Hôm này Thiên Vũ Học Viện mặc dù là vô cùng náo nhiệt nhưng mà cũng không là náo nhiệt như mấy ngày trước.... Lúc này đã có rất nhiều người thiên phú không đủ, tiền cũng không có nên đã đành phải buồn rười rượi quay trở về nhà!!
Đặng Dịch mặc một thân trường bào màu xanh dương, tay cầm quạt phe phẩy trước ngực trông chả khác gì thiếu gia các gia tộc cả....
Chính vì điều này nên cũng có khá nhiều người khác tiến đến la liếm làm quen.... Nhưng sau khi nghe Đặng Dịch chỉ có 5 vạch thiên phú thì mười người cả mười đều rời đi!!!
Thiếu gia của gia tộc thì có làm sao cơ chứ!! Khi tiến vào trong khu thí luyện hay vào trong Thiên Vũ Học Viện thì tiền không giải quyết được điều gì cả!!! Thiên phú!! Thực lực mới nói lên tất cả....
Đặng Dịch đối với những điều này thì không quan tâm cho lắm... Như vậy đối với hắn mà nói thì càng là tốt chứ làm sao...
Chờ...
11 Giờ trưa!!
Ngay tại lúc mà mọi người còn đang đi la liếm kiếm quan hệ... xì xào bàn tán hay lập nhóm tham gia thí luyện thì một lão giả trông tầm bảy mươi, tám mươi tuổi đạp không mà tới...
Lão phi tới trên chủ đài của Võ Trường thì lập tức đáp xuống quay vài vòng trông khá là hoa lệ...
Thí sinh tham gia nhìn thấy vậy thì là đều là vô cùng phấn khích!! Đạp không trên trời!! Phải đạt tới Võ Thánh cảnh giới mới có thể làm được!!!
Còn về phần Đặng Dịch thì bĩu môi... cái thứ này đối với một tên Nguyên Anh kỳ tu luyện giả như hắn thì chả khác gì diễn xiếc làm trò cả!!