Chương 127 : Hặc Hắc Nhện.
...
Thể Viện Thí Luyện Khu...
Lúc này Trấn Thiên cũng không vội vàng đi chém giết Yêu Thú lấy điểm Tích Lũy mà hắn chỉ từ từ đi đi lại lại.. Thi thoảng thấy được Linh Dược thì hái xuống lấy làm điểm tích lũy.... Mục Tiêu của hắn không phải top 10 hay top 1.. Hắn chỉ cần top 100 là đủ rồi... Thực sự ba cái điểm Tích Luy mang đi đổi đồ vật không hề có một chút nào gọi là hấp dẫn đối với hắn cả....
Đặng Dịch ở Huyết Thần Điện cũng đã tạo nên hơn trăm cái Huyết Thần Nhiệm Vụ đường ở khắp mọi nơi!! Cực Phẩm Điểm thu vào mỗi ngày không có vài triệu thì cũng óc vài trăm ngàn!! Muốn đổi cái gì chả xong???
“Dừng tay!!”
Ngay tại lúc Trấn Thiên còn đang muốn hái lên một cây Linh Dược thì một tiếng hét vang lên... Trấn Thiên nghi hoặc nhìn lại thì thấy có một nhóm tầm 5, 6 người đang xông tới một cách vô cùng nhanh... Nhìn một đám hốt hoảng xông tớ thì Trấn Thiên lập tức hơi nhíu mày lại... Nghi hoặc đối với bọn họ nói:
“Có chuyện???”
“Ngươi không thể hái xuống cây linh dược này!!” Một tên thanh niên to lớn, trên vai vác một thanh đại đao đối với Trấn Thiên trầm giọng nói..
Trấn Thiên thấy vậy thì nghi hoặc... chả nhẽ cây linh dược này lại có vấn đề gì???
Nhìn thấy vẻ mặt nghi hoặc của Trấn Thiên, tên thanh niên to cao này lập tức cười cười, nói :
“Cây linh dược này chính là ta trồng... Tất nhiên là ngươi không thể hái!! Dám có ý đồ hái linh dược của ta... Tốt nhất nên rao ra lệnh bài ra làm phí tổn tinh thần sợ hãi!! ta sẽ xem xét mà tha cho ngươi cái mạng!!”
Trấn Thiên vừa nghe tới đây là thì lập tức hiểu ra vấn đề... Cái gì mà Linh Dược ta trổng?? Cái gì mà phí tổn tinh thần?? Nói xừ nó là đến đánh cướp cho nó gọn nhẹ...
Nghĩ đến đó, Trấn Thiên cũng không thèm để ý đến đám người này mà cúi đầu xuống hái đi cây linh dược.... sau đó thì đặt lên tấm lệnh bài để nhận điểm tích lũy...
Nhìn thấy động tác này của Trấn Thiên thì đám người kia lập tức ngẩn người ra một lúc... Sau đó thì lấy lại tinh thần... tên thanh nên cao to kia tức giận, đố với Trấn Thiên rống lên:
“Con ** ngươi!! Dám đối nghịch với ta!! Đi chết!!”
Vừa dứt lời, tên thanh niên này lập tức giơ lên thanh đại đao trên vai bổ một cái về phía vai của Trấn Thiên.... nhìn Trấn Thiên vẫn đứng nguyên ở nơi đó không nhúc nhích một chút nào thì tên thanh niên này lập tức cười lạnh...
Nhưng ngay sau đó thì tình cảnh trước mắt lập tức khiến hắn ngẩn cười người.... Chỉ thấy thanh đại đao kia vừa bổ lên vai của Trấn Thiên thì giống như chép vào một tấm thép vậy...
“Choang” một tiếng sát thép va chạm vang lên.... Thanh đại đao của tên thanh niên kia lập tức bị vỡ tung thành từng mảnh...