Đi tới nhà tù nhốt mấy tên chiến thần của Huyết Sát Đoàn sau... Đặng Dịch không nhiều lời mà lập tiến vào bên trong... hiện tại bọ họ đã bị quy tắc của tiểu thế giới áp chế lại tu vi... Muốn gây hại cho Đặng Dịch thì chả khác gì tự tìm đường chết cả....
Nhìn một đám tám người chán nản ngồi dưới sàn nhà... Đặng Dịch lập tức nói:
“Nhìn các ngươi trông thật thảm hại... Thiên phú của các ngươi không tồi.... nhưng rất tiếc lại theo nhầm chủ.... Thật đáng thương...”
Lời của Đặng Dịch vừa phát ra thì cả tám người đồng thời tức giận bừng bừng nhưng rồi lại nghĩ đến đối phương tùy tiện tung ra tấm giấy đã khiến cho bản thân bất động, phất tay một cái lại khiến cho bản thân mình tới đây, tu vi hoàn toàn biến mất thì giống như lốp xe dính đinh vậy... Vừa bơm vào chút khí đã toàn bộ xì ra....
“Ngươi! Có phải là mỗi khi ngươi chuẩn bị đột phá đến Võ Thần Thập trọng cảnh giới lại không hiểu lý do tại sao luôn đột phá thất bại đúng không???”
Đặng Dịch thấy phản ứng của mấy người thì cười lạnh một cái... Sau đó đối với Nhị Chiến Thần nói.
Nhị Chiến Thần nghe Đặng Dịch nói vậy thì lập tức biến sắc: “Ngươi có thể nhìn ra vấn đề của ta nằm ở đâu?? Nếu như có thể giúp đỡ được... Vô Lại Cử ta sẽ nguyện theo ngươi suốt cuộc đời này không bao giờ phản bội!!!”
Đặng Dịch cũng không thèm để ý đến mà lại quay về những người còn lại nói từng chút, từng chút một....
“Ngươi có biết tại sao ngươi tu luyện chậm không?”
“Ngươi có biết....”
“Ngươi có biết...”
...
Hỏi xong từng người một, Đặng Dịch nhìn tám người ánh mắt nhìn về phía bản thân tràn đầy sự mong đợi thì lập tức nhếch mép cười.. Xem ra cá mắc câu...
Đối mặt với câu hỏi của mỗi người, Đặng Dịch không có đi trả lời mà để Huyết Vương ma Lăng Khí Thế từ ngoài vào....
Nhìn một thân xụi lơ, mệt mỏi Lăng Khí Thế, mấy người Chiến Thần này đều biến sắc... Nhưng nghĩ lại Đặng Dịch thần bí thì tất cả cũng không có gì là bất ngờ nữa...
Trong lòng bọn họ lúc này chỉ đang thắc mắc là chả nhẽ Lăng Khí Thế có liên quan gì tới vấn đề tu vi của bọn họ sao???
Và cũng đúng như suy nghĩ... Trong lúc bọn họ còn đang thắc mắc thì Đặng Dịch lập tức phán một câu xanh rờn:
“Tu Vi của các ngươi... Tất cả đều nằm trên người của cái tên này!!”
Cả tám người nghe thấy Đặng Dịch nói vậy thì sắc mặt lập tức trở nên khó coi.. Mặc dù cũng không tin lời của Đặng Dịch lắm nhưng ánh mắt nhìn về phía Lăng Khí Thế có chút không đúng...
“Không... Không.. Ta chỉ..... Ah!!”
Lăng Khí Thế thấy vậy sắc mặt trắng bệch vội vàng la lên thì lập bị Huyết Vương đứng ngay cạch tát “Bốp” một cái vào mặt. “Thật bất lịch sự....”
Đặng Dịch đối với hành động này của Huyết Vương thì cũng không có điều gì dị nghị cả... Với một kẻ có điểm Tội Ác cao ngất ngây như Lăng Khí Thế thì vận mệnh của hắn đã được xác định khi bị Đặng Dịch bắt được rồi.... Không để ý tới Lăng Khí Thế nữa mà Đặng Dịch bắt đầu giải thích cho cả tám người nghe về Hỏa Linh Cổ...
...
Nghe xong Đặng Dịch giải thích về Hỏa Linh Cổ thì sắc mặt cả tám người lúc trắng lúc xanh, ánh mắt phẫn hận nhìn về phía Lăng Khí Thế!! Suốt mấy chục năm qua chinh chiến bên cạnh nhau... Xây dựng lên một Huyết Sát Đoàn khổng lồ mạnh mẽ đến như vậy... Nhưng bọn hắn thật không ngờ rằng... Tên khốn khiếp này lại làm chuyện như vậy đối với bọn họ!!!
Lăng Khí Thế thấy cả tám người đều nhìn mình với ánh mắt bất thiện thì cuống cuồng vội vàng nói :
“Đừng .. không nên ng....Ahh!!!”
“Bốp!!”
Còn không để Lăng Khí Thế nói hết thì Huyết Vương lại cho một cái tát xuống khiến cho Lăng Khí Thế có chút choáng váng...