Chương 150 : Ngăn cấm cởi bỏ
...
Đặng Dịch nghe thấy hệ thống bắt có hơ 600 triệu Cực Phẩm Điểm để đổi lại đống Công Pháp và Pháp Thuật thì là càng chán nản.... hắn hiện tại chỉ còn biết cách chờ đợi Huyết Thần Nhiệm Vụ Đường càng ngày càng phát truyển...... ban bố rộng rãi ra toàn bộ Hạ Thiên Vực này thì mới có thể nhanh chóng kiếm lên càng nhiều Cực Phẩm Điểm...
Trong lúc còn đang suy nghĩ về mọi việc đã trải qua thì đột nhiên Đặng Dịch nhớ tới Trường Ngọc Diệp.... Không biết nữ nhân này giờ lại ra làm sao rồi...
Nghĩ vậy, Đặng Dịch liền đứng dậy sau đó thì biến mất tại chỗ... xuất hiện tại bên ngoài một căn phòng...
Nhìn nữ tử ngồi thất thần trong phòng một lúc thì Đặng Dịch là hơi nhíu mày lại... Hăn thấy được trong phòng Trường Ngọc Diệp lúc này trông vô cùng hoang vắng.... Căn phòng nàng đang sống này cũng cách khá là xa so với Huyết Thần Điện Trung Tâm nên cũng không có ai qua lại mấy....
Khi mà Đặng Dịch đang định tiến đến hỏi xem chuyện gì thì đúng lúc này một bóng đen từ xa đi tới.... Người này không ai khác chính là cha của Trường Ngọc Diệp... Trường Kỳ...
Trường Kỳ trên tay có bưng một mâm cơm khá là thịnh soạn... đầy đủ đồ ăn thức uống các kiểu.... Đống thức ăn này chả khá gì Hoàng Tộc đang ăn cả....
Bê mâm cơm vào trong phòng... Trường Kỳ nhìn về phía Trường Ngọc Diệp cười nói:
“Con gái ngoan... hôn nay cha làm rất nhiều đồ mà con thích mau mau ăn một chút đi cho khỏi đói bụng...”
Trường Ngọc Diệp còn đang thất thần nhìn lên bầu trời thì bị câu nói này của Trường Kỳ làm cho giật mình tỉnh lại... Nàng nhìn mâm cơm trên tay cha một chút... sau đó thì cố nặn ra một nụ cười nói:
“Cha cứ để đó đi.... Con sẽ ăn sau...”
Nói xong thì nàng cũng không để ý đến Trường Kỳ nữa mà lại tiếp tục thất thần nhìn lên bầu trời xanh thẳm giống như đang suy nghĩ điều gì.... Trường Kỳ thấy vậy thì cũng lắc đầu thở dài một cái... có vẻ như điềun này đối với ông là quá quen thuộc.....
Đặng Dịch thấy vậy thì lại là cau mày.... Mặc dù chỉ cần là chuyện ở trong Hỗn Thiên Tiểu Thế Giới này thì hắn đều biết hết... Nhưng bởi vì hơn một năm nay có quá nhiều chuyện xảy ra nên hắn cũng không có để ý đến Trường Ngọc Diệp... Không biết một năm qua đã có chuyện gì xảy ra.... Theo như hắn thấy thì Trường Ngọc Diệp lúc này trông khá là gầy yếu... Tu Vi cũng không có tăng lên là bao nhiêu... Điều này làm cho hắn rất nghi ngờ... Phải biết là hắn đã biến nàng thàn có thiên phú tốt nhất... Đáng nhẽ Tu Vi nàng phải tăng lên rất nhiều mới đúng chứ???
Đợi Trường Kỳ rời đi sau... Đặng Dịch liền biến mất tại chỗ... dịch chuyển đến sau lưng nàng..... Khi hắn đang định lên tiếng nói điều gì thì Trường Ngọc Diệp lập tức mở miệng :
“Chả nhẽ người sẽ không bao giờ tìm tới ta nữa? Chả nhẽ người đã không còn nhớ tới một tiểu nữ tử như ta ?? Mà cũng đúng thôi... Ta náo có là cái thá gì....Nhưng như vậy không được... Ta phải nỗ lực tu luyện!! Ta muốn gặp lại người!! Ta không muốn bị người vứt bỏ!!.”
Đặng Dịch đứng ở phía sau nàng nên rất dễ dàng có thấy nhận thấy dược trong lúc nói thầm thì thân thể của Trường Ngọc Diệp còn run lên đôi chút... Mà không biết tại sau người nàng cũng hơi hơi nóng lên... khuôn mặt đỏ bừng....
Còn không để hắn kịp phản ứng lại thì Trường Ngọc Diệp đã lập tức đứng dạy chạy một mạch ra ngoài sân nhỏ.....
Trong ánh mắt nghich hoặc của Đặng Dịch thì Trường Ngọc Diệp liền bắt đầu..... chạy bộ???
Nhìn thấy Trường Ngọc Diệp chạy bộ thì Đặng Dịch là càng nhíu mày thật sâu lại... Đối với mấy tên Võ Đồ hay Võ Sư thì chạy bộ còn là có tác dụng chứ với một tên Võ Hoàng như Trường Ngọc Diệp thì nàng chạy bộ làm gì có một chút tác dụng gì???
Nhưng mà ngay sau đó Đặng Dịch biết là mình nghĩ sai rồi!!! Đối với một tên Võ Hoàng thì đúng là việc chạy bộ không có tác dụng gì... nhưng đấy chính là khi tên Võ Hoàng này để Linh Lực tùy tiện linh động trong cở thể của bản thân...
Còn về phía Trường Ngọc Điệp thì nàng hoàn toàn phong bế lại Tu Vi của bản thân!! Dùng chính thân thể và thể lực của mình để chạy!!! Mà hơn nữa là hắn còn phát hiện trên người nàng vậy lại làng đang mặt một bộ Kim Ti Giáp Lục.... Trông bề ngoài của Kim Ti Giáp Lụa trông bề ngoài rất là mỏng manh, dễ vỡ nhưng àm thực sự thì nó là có tận 100Kg Cân nặng!!
100Kg cân nạng đối với một tên luyện Võ mà nói thì hoàn toàn không thấm vào đâu.... Nhưng Trường Ngọc Diệp lại là nữ nhân... hiện tại lại phong bế Tu Vi.... mặc bộ quần áo 100Kg trên người không phải là điều gì dễ dàng!!!