Ngay khi Trấn Thiên vừa đi qua cửa thành thì đột nhiên một tiếng hét vang lên:
“Đứng lại!”
Trấn Thiên nghe vậy cũng lập tức quay đầu lại nhìn thì chỉ thấy lúc này có hai tên lính, mặc một bộ chiến giáp, trông vô cùng dũng mãnh đang lao đến thật nhanh....
Thấy vậy, Trấn Thiên lập tức nhíu mày lại... Hắn cũng chỉ là vừa đặt đên đến Thiên Thu Thành này mà thôi.... Đã làm gì để khiến cho lính canh phải hùng hổ xông lên đến như vậy đâu chứ....
Trong lúc Trấn Thiên còn đang nghi hoặc, không biết chuyện gì xảy ra thì hai tên lính canh kia đã chạy đến bên người hắn, sau đó lớn tiếng nói:
“To gan!! Không phải người của Thiên Thu Thành, ai cho ngươi tùy tiện tiến vào!!! Muốn chết???!!”
Mọi người đi trên đường vừa nghe thấy tên lính canh này nói vậy thì lập tức xì xào bàn tán!! Chỉ chỏ nhìn Trấn Thiên giống như đang xem xét con vật trong sở thú vậy...
Trấn Thiên nghe tên lính canh kia nói vậy thì ngẩn cả người..... Hắn nào có biết cái gì là người của Thiên Thu Thành hay không phải người của Thiên Thu thành đâu cơ chứ?? Hắn thấy người ta cứ đi ra đi vào tập nập mà không hề có kiểm tra gì thì cứ theo đó mà đi vào thôi....
Còn không đợi Trấn Thiên lên tiếng giải thích, hai tên lính canh kia lập tức tiến lên, mỗi người một bên áp giải hắn đi về phía ngoài thành...
Trấn Thiên thấy vậy cũng chỉ hơi nhíu mày lại, không hề có chống cự gì mà để hai người dẫn đi.... Dù sao mình cũng là phạm luật ở nơi đây... Thực lực thỉ chả có... Tốt nhất cứ theo ngươi ta mà làm.....
...
Tiến vào một căn phòng nhỏ, một tên lính canh lập tức buông ta tay của Trấn Thiên, tiến lên cung kính nói:
“Đội trường, có một người không phải cư dân của Thiên Thu thành lại không hề qua xin phép đa tự tiện tiến vào thành!! Mong người xử lý”
“Mang vào đi...”
Một âm thanh lười biếng vang lên trong phòng, mặc dù có chút mệt mọi nhưng vẫn tràn đầy sự uy nghiêm khó hiểu....
Hai tên lính canh nghe vậy thì cũng không dài dòng gì, lập tức mở cửa, đưa Trấn Thiên vào trong phòng rồi lập tức rời đi....
Trấn Thiên thấy vậy thì hơi nghi hoặc nhìn hai người một chút, sau đó thì chuyển tầm mắt về phía một người đàn ông trung niên đang lười biến ngồi trên ghế, hai chân vắt chéo lên bàn trông khá.... bất cần đời.... Đặc biệt là trên mắt hắn ta còn có một vết sẹo khá dài, có vẻ như con mắt đó cũng đã không còn nhìn thấy gì nữa...
“Khụ khụ....Vị này....”
Đứng một lúc vẫn không hề thấy người đàn ông trung niên này có động tĩnh gì.... Trấn Thiên đành bất đắc dĩ phải lên tiếng trước... Cũng may là người đổi trưởng này vẫn không có điếc, nghe Trấn Thiên nói thì lập tức mở mắt ra nhìn chằm chằm hắn.....
Trấn Thiên khi người đội trưởng này vừa mở mắt ra thì Trấn Thiên lập tức cảm nhận được một uy áp vô cùng to lớn, giống như một con cuồng bạo hung thú nhìn chằm chằm mình vậy...
Nhưng cảm giác được thì cũng chỉ là cảm giác được mà thôi, còn đâu Trấn Thiên không hề bị một chút uy áp này khiến cho sợ hãi được.... Truyền thừa Tiên Đế, ký ức Tiên Đế..... Uy Áp mà Hư Vô Tiên Đế đã phải chịu đựng nó khủng bố hơn cái uy áp này hàng nghìn, hàng tỷ lần!!!
Cảm nhận được luồng uy áp này không hề có ý tứ giảm xuống mà dường như càng ngày càng tăng lên, Trấn Thiên hơi nhíu mày lại, sau đó lại lập tức mỉm cười một cách vô cùng vui vẻ....
Được ah! Ngươi thích ra oai, ta cũng ra oai cho ngươi xem.!! A hi hi !
Nghĩ vậy, ánh mắt hắn nhìn về phía tên đội trưởng kia lập tức hoàn toàn biến đổi, nụ cười trên môi cũng lập tức biến mất... Mà thay vào đó làm một ánh mắt..... nhạt nhẽo.... nhìn về phía tên đội trưởng kia phảng phất giống như một con kiến hôi vậy... Bất kì lúc nào cũng có thể tùy tay bóp chết....
Cảm nhận được ánh mắt này của Trấn Thiên, tên đội trưởng lập tức ngẩn người.... Làm đội trưởng đội hộ vệ của Thiên Thu Thành suốt mấy chục năm qua.... Số người bị hắn ra oai phủ đầu trong tình cảnh này cũng không phải là ít.... Và số lần ắn bị người ta dùng uy áp phản lại cũng không phải là ít!!!
Nhưng mà đây là lần đầu tiên...... lần đầu tiên trong cuộc đời này hắn cảm nhận được một ánh mắt khó chịu đến như vậy..... Một ánh mắt khiến cho người khác không hề có một chút ý chí phản kháng nào... Một ánh mắt khiến cho bản thân mình cảm giác giống như một con kiến... một vật nhỏ nhoi giữa cuộc đời này vậy....
Nhưng bất ngờ cũng chỉ là bất ngờ thoáng qua mà thôi.... Để lên được cái chức đội trưởng đội thủ vệ một phương ( Kiểu như cửa Tây, cửa Đông, cửa Nam....) thì hắn cũng không phải là người tầm thường!
...
Tại cái Thiên Thu Thành có diện tích khổng lồ này thì việc không có thủ vệ thành đúng là chuyện buồn cười.... Những người thủ vệ thành này có nhiệm vụ bảo vệ trật tự của thành trì, không để cho tình trạng giết chóc bừa bãi diễn ra trong thành.... Bảo vệ cổng thành,... và nhiều việc khác....
Thiên Thu Thành có 4 cửa thành Đông, Tây , Nam, Bắc thì mỗi cửa đều có một đội trưởng bảo vệ một khu vực đó... Người dưới trướng đội trưởng này không có mười nghìn thì cũng có chín nghìn người... Không khác gì một nhánh quân nhỏ.... Mà muốn xin vào trong đội Thủ Vệ Thành thì tu vi không được phép thấp hơn Võ Sư Thập Trọng cảnh giới hoặc có chiến lực ngang tầm đó là có thể xin vào Thủ Vệ Thành đội!!\
Nhưng tất nhiên việc Thiên Thu Thành không hề có Thành chủ thì việc bầu chọn ra bốn người đội trưởng của mỗi khu Đông tây nam bắc phải được sự thông qua của tất cả các thế lực trong thành... Nhưng có sự đồng thuận của cả Thiên Vũ Học Viên, Thiên Linh Học Viên, Thể Viện thì các thế lực khác dù không muốn cũng phải muốn.... Sau đó lại qua vô vàn lần thi đấu, thử thách mới có thể trở thành Đội trưởng đội thủ vệ của một khu!!!
...
Quay lại với hiện thực, tên đội trưởng kia cũng chỉ bất ngờ về ánh mắt của Trấn Thiên một chút, sau đó thì lại cũng lắc đầu cười trừ thu lại uy áp của bản thân, đối với Trấn Thiên lạnh nhạt nói :
“Thú vị, thật thú vị..... Tiểu tử ngươi có thể thu lại cái ánh mắt đó rồi ngồi xuống đi thôi....”
Trấn Thiên nghe vậy thì cũng không trả vờ ngầu nữa, cười khổ ngồi xuống đối diện với tên đội trưởng kia, xem ra không có tu vi thì áp lực hắn gây ra cũng chỉ là trò trẻ con mà thôi....
“Tên ta là Trấn Thành, đội trưởng đội Thủ Vệ Thành khu phía Tây... Ngươi có thể gọi ta là Trấn đội trưởng....” - Trấn Thành uống một ngụm nước, nhàn nhạt đối với Trấn Thiên nói...
Trấn Thiên nghe thấy 'Trấn Thành' hai chứ thì lập tức mặt trở nên dị dạng.... thật không ngờ!! Ở cái dị giới này cũng gặp được 'Trấn Thành'.....
Dường như cảm nhận được điều gì đó không đúng, Trấn Thành lập tức nhíu mày lại, nói:
“Có vấn đề gì sao?”
“Ah! Không.... Không có gì.. Ta tên Trấn Thiên.. rất vui được biết Trấn đội trưởng.. Không biết lần này ta đã phạm vào giới luật gì của Thiên Thu Thành mà lại bị đưa tới tận đây...” – Trấn Thiên nghe vậy lập tức giật mình, biết mình thất thố, vội vã chuyển sang chủ đề khác...
Trấn Thành nghe Trấn Thiên bảo vậy thì cũng không hỏi gì thêm mà “A” một cái rồi nói:
“Có vẻ như đây là lần đầu tiên người đến Thiên Thu Thành?”
★Hãy ấn 'Cảm Ơn'...... Vì nó miễn phí !!★
ღCủ Hành Thần Bíღ
ღTks Allღ
13/11/2016
Số từ: 2430