...
“Gần mới đây nhất là một kẻ tên là Đặng Thiên thì phải... Liên Vu Hội trong Thiên Vũ Học viện đã đích thân mời chào nhưng lại dám thẳng thừng từ chối... Nói cái gì mà không màng chính sự... chỉ cầu tu luyện.... Thật con ** nó kẻ không biết điều.... Cuối cùng đắc tội Liên Vu Hội và kết quả tất nhiên là bị phế bỏ.... Ha ha ha... Đúng là kẻ ngu si mà... Xong bởi vì quá nhục nhã cuối cùng cắt cổ tự vẫn... Trước khi chết còn nói cái gì mà Anh trai ta chắc chắn sẽ trả thù blah blah.... Thực sự quá con *** nó buồn cười.... Ha ha ha” – Vu Thành vừa nói lại vừa cười ha hả, không hề để ý đến Đặng Dịch sắc mặt trắng bệch, thất thần ngồi bên cạnh mình...
Đặng Dịch tâm tình lúc này giống như bị hàng ngàn hàng vạn mũi kim đâm vào người vậy... Sắc mặt trắng bệch, khó khăn đối với Vu Thành nói:
“Người ngươi nói có phải Đặng Thiên ở Thiên Chân Đế Quốc, Thiên Chân Thành có phải không??”
Vu Thành nghe xong Đặng Dịch hỏi thì cũng có chút bất người, nói:
“Nha.... Củ Hành huynh đệ cũng biết hắn sao???”
Đặng Dịch nghe vậy một chút hy vọng trùng tên cuối cùng cũng lập tức biến mất, sắc mặt trở nên trắng bệch... Nước mắt tràn bờ mi, lăn xuống gò má.... Vu Thành thấy vậy lập tức ngẩn người, nói:
“Hành Huynh, ngươi.....”
Nhưng Vu Thành còn chưa nói hết thì Đặng Dịch đột nhiên lăng lệ nhìn về phía hắn, ra tay vô cùng nhanh bắt lấy cổ của Vu Thành... Nâng lên rồi rống lớn:
“Nói!!!! Liên Vu Hội là cái chó chết gì!!!”
Hành động của Đặng Dịch hết sức bất ngờ nên Vu Thành đã không kịp phản ứng gì, lập tức đã bị Đặng Dịch bắt chẹt cổ và nâng lên...
“Ư....ư...kh...ó...ta....ta....”
Vu Thành bị bắt chét cổ thì làm gì còn có thể trả lời câu hỏi của Đặng Dịch chứ.... Nhưng điều này Đặng Dịch sẽ quan tâm sao? Hắn lúc này hai mắt đỏ chót, hai tay siết thật mạnh!! Rống lên :
“Nói mau!!!!”
“Ư....Ta...ta....”
Do quá điên cuông nên Đặng Dịch cũng không hề quan tâm đến Vu Thành không nói được câu gì mà chỉ điên cuồng rống lên:
“Ngươi đã không nói thì đừng có trách ta ác độc!!”
“Thôn Phệ!!”
Đặng Dịch vừa dứt lời thì đột nhiên từ tay phải của hắn truyền ra một lực khinh khủng về cùng, hút toàn bộ Tinh Khí và Huyết Khí của Vu Thành vào.... Vu Thánh cảm nhận được Huyết Tinh trong người mình đang dần cạn kiệt thành một thây khô thì càng ngày càng hoảng sợ hơn... Cố gắng dẫy dụa để thoát ra khỏi Đặng Dịch... Nhưng mà một tên Linh Sư Cấp 4 không rèn luyện một tí nào Thân Thể thì làm sao có thể chống lại một người đã cải thiện thể chất như Đặng Dịch cơ chứ.
Một lúc qua đi, toàn bộ Huyết Tinh, lục phủ ngũ tạng của Vu Thánh đã bị Đặng Dịch toàn bộ thôn phệ đi... Nhưng khi nhìn kỹ trên tay Đặng Dịch lúc này thì có thể thấy được rõ ràng Vu Thành trong trạng thái Linh Hồn đang sợ hãi, ánh mắt đáng thương nhìn Đặng Dịch....
Đặng Dịch thấy vậy cũng không để ý nhiều mà lập tức sở dụng Hư Vô Lực trong cơ thể giữ lấy Linh Hồn của Vu Thành... Hư Vô Lực là do khi thôn phệ Linh Khí hay bất kì thứ gì đó sẽ được Hư Vô Thôn Thiên Quyết luyện hóa thành Hư Vô Lực trong cơ thể Đặng Dịch.... Đây là một loại lực lượng vô cùng khủng bổ... Có thể so sánh với Thánh Lực hay Hỗn Độn Lực của các đại năng....
Có thể đơn giản giải thích là khi mà Đặng Dịch tu luyện Hư Vô Thôn Thiên Quyết thì hắn không thể coi là một Tu Chân giả mà có thể coi là một Tu Thần, Thánh hay gì gì đó... Tu Luyện Ba Ngàn Đại Đạo đối với Đặng Dịch mà nói cũng chả là cái gì... Hắn cứ theo con đường Thôn Phệ Tiểu Tiểu Đạo mà đi....
...
“Đừng nhìn ta với ánh mắt như vậy.... Phải trách thì chỉ có thể trách ngươi là người của Vu gia và ta....Là ngươi của Đặng gia!!!Trách ngươi dám cười nhạo em trai ta!!!!” - Đặng Dịch lúc này vẻ mặt điên cuồng đã biến mất, mà thay vào đó là một vẻ lạnh lùng, băng lãnh... Khinh thường sự đời...
Vu Thành trong trạng thái Linh hồn nghe Đặng Dịch nói vậy thì lập tức ngẩn 'hồn' một cái, sau đó thì lập tức hiểu ra điều gì... cưới lớn:
“Ha ha.... Cái gì Vu gia cái gì Đặng gia..... Hóa ra ngươi chính là anh của cái tên ngu đần kia!!! Hắn đã chết rồi!! Ngươi đừng bao giờ mong gặp......”
Nhưng còn không đợi Vu Thành nói tiếp thì Đặng Dịch lập tức ra tăng Hư Vô Lực, sau đó lẩm bẩm:
“Thôn Phệ...”
Đặng Dịch vừa dứt lời thì lập tức từ trên tay phải của Đặng Dịch truyền ra một lực hút khủng khiếp, hút đi toàn bộ sức mạch từ Linh Hồn của Vu Thành... Linh Hồn Vu Thành rống lên một tiếng thảm thiết, sau đó thì hoàn toàn biến trong hư không... Không còn đường đầu thai.... Cũng đúng lúc này trong đầu Đặng Dịch lập tức vang lên tiếng thông báo của hệ thống:
“Ting”
“Chúc mừng ký chủ giết chết “ Linh Hồn Vu Thành” đạt được, 10000 Exp – 1000 Cực Phẩm Điểm”
“Ting”
“Chúc mừng ký chủ 'Thôn Phệ thành công Hoàn Chỉnh 'Vu Thành'. Đạt được 3% Tu Vi.”
*Đẳng cấp hiện tại : Cấp 1 (Bản 2.0) : 148.295/1.000.000
*Tu Vi Hiện Tại : Trúc Cơ Sơ Kỳ (96%)
*Cực Phẩm Điểm > 100.000....??
Đặng Dịch nghe hệ thống thông báo thì cũng không hề quan tâm nhiều mà hắn lập tức ngồi xếp bằng bắt đầu thu thập tin tức trong Thần Hồn của Vu Thành.... Bơi sau khi dùng Hư Vô Thôn Thiên Quyết thôn phệ bất kỳ thần hồn này thì đều sẽ có toàn bộ ký ức của người đó...
....
Một lúc qua đi Đặng Dịch đã hoàn toàn biết được Liên Vu Hội là cái hội gì....
Liên Vu Hội làm một trong các thế lực của Thiên Vũ Học Viện, người đứng đầu hầu hết là do Vu gia sáng lập ra... Còn chuyện của Đặng Thiên thì Vu thành hầu như không biết nhiều... Chỉ biết rằng do một người 'Vu Tà' đến mời chào Đặng Thiên vào hội, nhưng mà lại bị thẳng thừng từ chối... Gây ra Vu Tà mất mặt nên đã lập tức tìm người phế bỏ Đặng Thiên.... Đặng Thiên thì do quá đau khổ và tủi nhục... hắn vốn vào Thiên Vũ Học Viện đã ít bạn, nay lại trở thành một tên phế nhân ở học viện... Bị mọi người trêu chọc nên đã uất ức tự sát...
Tất cả những điều này cũng là Vu Thành nghe người của Vu gia truyền tai nhau mà thôi.... Chứ không phải là người trực tiếp tham gia....
Nhưng không phải trực tiếp Vu gia thì sao chứ? Đặng Dịch đã từng thề qua rằng chỉ kẻ nào dám động đến người bên cạnh hắn thì hắn sẻ diệt của nhà kẻ đó!!! Mà hiện tại hắn đã có sẵn thù oán với Vu gia thì có tội tình gì phải bỏ qua chứ??? Đặng Dịch vừa nghĩ tới đó thì lập tức trong đầu vang lên tiếng thông báo của hệ thống:
“Ting”
“Kích phát nhiệm vụ liên hoàn : 'Hồi Sinh Đặng Thiên' “
*Miêu tả: Cảm nhận được tâm tình đau khổ tột cùng của ký chủ khi biết em trai chết. Hệ thống kích phát nhiệm vụ 'Hồi Sinh Đặng Thiên'.
*Nội dung : Bước 1 : Tìm ra và giết chết kẻ chủ mưu ám hại Đặng Thiên.
*Thời hạn : 6 Tháng
*Phẩn thưởng : Ban thưởng tùy vào độ thâm độc khi giết....
*Trừng Phạt : Nhiệm vụ thất bại. Đặng Thiên sẽ không được hối sinh.
*Bước 2 : Hoàn thành bước 1 rồi sẽ rõ.
*Phần thưởng : ??
....
Đặng Dịch thấy hệ thống kích phát nhiệm vụ 'Hồi Sinh Đặng Thiên' thì lập tức giống như trên đường rơi xuống đáy vực ngàn trượng mà bắt được một cỏng cỏ cứu mạng vậy... Tim tình lập tức tốt hơn một chút....
Suy nghĩ một chút sự việc... Hắn biết là người mà Đặng Thiên đắc tội là Vu Tà... Nhưng mà nhiệm vụ lại giao cho hắn là tìm ra kẻ chủ mưu.... Vậy có nghĩa là Vu Tà không phải là kẻ chủ mưu.... Mà Vu gia cũng không phải!!!
Nghĩ vậy, Đặng Dịch lập tức quay đầu nhìn về phía hướng Tây... Nơi mà chỉ cần đi một đoạn đường nữa là đến hỗn loạn khu... Hít một hơi thật sâu... Đặng Dịch lập tức quay đầu tiền vào trong Tinh Túy Rừng... Hiện tại với Tu Vi Trúc Cơ Sơ Kỳ hắn không thể nào đơn giản mà tiến vào trong Thiên Vũ Học Viện tìm người đọc... Mặc dù có thêm Huyết Vương đã đột phá tới cảnh giới Võ Thánh Thập Trọng nhưng mà điều đõ vẫn chưa đủ....
Hiện tại là hắn cần điên cuồng thăng cấp!! Đúng chính là điên cuồng train quái thăng cấp!!!
Không nghĩ ngợi nhiều, Đặng Dịch lập tức gọi Trấn Thiên từ trong Hỗn Thiên Tiểu Thế Giới ra, đối với hắn nói:
“Đặng Thiên đã chết....”
Một câu nói đơn giản, nhẹ nhàng của Đặng Dịch chui vào trong tay của Trấn Thiên thì chả khác gì một quả sét đánh giữa màng nhĩ khả.... Sắc mặt Trấn Thiên cũng trở nên trắng bệch, hắn mặc dù là Phân Thân nhưng vẫn có được ký ức cũ của Đặng Dịch... Vẫn nhớ đến thằng em trái ngoan ngoãn của Đặng Dịch. Bảo không có chút yêu thương nào thì con ** nó là giả dối!!!
Hít một hơi thật sâu, Trấn Thiên lập tức đối với Đặng Dịch lạnh lùng nói:
“Ai?”
Đặng Dịch là bản tôn, biết Trấn Thiên nghĩ gì nên cũng không lằng nhằng, nói toàn bộ mọi chuyện cho Trần Thiên nghe...
Trấn Thiên nghe được lời nói của Đặng Dịch thì lập tức đôi tay nắm chặt lại, mòng tay cắm vào bàn tay chảy ra máu, hai hàm răng cắn ken két.... Chửi nhỏ:
“Khốn nạn!!!”
Đặng Dịch thấy vậy cũng không thở dài một hơi, sau đó lấy ra từ trong người một chiếc áo choàng. Đưa cho Trấn Thiên nói:
“Hiện tại ta cần ngươi tiến vào được trong Thiên Vũ Học Viện... Cố gắng nâng cao cảnh giới.... Nhưng điều quan trong nhất.... Điều tra xem thằng nào dám động vào em trai của chúng ta!!!”
Trấn Thiên nghe Đặng Dịch nói vậy cũng không để ý nhiều nữa mà lập tức tiếp nhận áo từ trên tay của Đặng Dịch sau đó nhàn nhạt nói:
“Được.... Ta chờ ngươi ở Thiên Vũ Học Viện.... Nhớ báo với Huyết Vương.. Bảo hắn gia tăng đào tạo người... Nếu cần thiết.... Đừng có ngại mà lật tung cái Thiên Vũ Học Viện này lên... Đại Thiên Vực sao? Người Đại Thiên Vực xuống Hạ Thiên Vực này cũng sẽ bị áp chế Tu Vi mà thôi.!!!”
Đặng Dịch nghe xong lời của Trấn Thiên thì cũng không hề để ý nhiều mà chỉ 'Ừ' một tiếng... Lúc nãy hắn đã truyền thùa cho Trần Thiên toàn bộ trí nhớ cho tới thời điểm hiện tại nên Trấn Thiên cũng đã biết thêm rất nhiều thứ.... Nhưng dù sao Trần Thiên cũng là Phân Thân, không hề để ý gì nhiều... Mặc dù hắn là có ý nghĩ riêng nhưng trong tiềm thức của hắn luôn luôn có một cái gì ép buộc... Phải nghe lời của Đặng Dịch. Nên chuyện để cho Phân Thân biết nhiều việc thì Đặng Dịch không hề quan tâm Phân Thân có ý định phản bội....
Đặng Dịch bàn giao cho Trấn Thiên nhiều việc xong cũng lập tức quay đầu đi vào trong rừng... Hắn cũng không lo lắm về an toàn của Trấn Thiên bởi vì cái áo choàng hắn đưa Trần Thiên là Đặng Dịch đã phải tốn tận 700000 Cực Phẩm Điểm để hối đoái ra... Nó là một kiện áo choàng khoa Huyễn khá thú vị... Vừa có thể giúp cho người mặc nó tàng hình lại vừa có thể chống đỡ một đoàn toàn lực Võ Đế cảnh giới trở xuống... Nên khi mà Trần Thiên gặp nguy hiểm thì chỉ cần tàng hình là xong.
Võ giả không hề có Thần Thức như Tu Chân giả mà chỉ là Linh Thức, cảm nhận khí tức của người xunh quanh thôi... Nhưng mà kể cả thế Đặng Dịch cũng không lo. Trần Thiên là một kẻ không có Đan Điền, lại là Thể Thu... Không tích lũy một chút linh lực nào... Khí tức nhỏ yếu, vừa đủ để Áo Choàng Tàng Hình che đi... Không thể phát hiện được...
...
Trấn Thiên nhìn theo bóng lưng Đặng Dịch rời đi thì cũng không lằng nhằng, lập tức chùm áo choàng lên, trên lưng vác một thanh đại kiếm khổng lồ. Cao bằng thân người của Trần Thiên, bản kiếm rộng bằng nữa thân người hắn... Đây chính là một thức để Trần Thiên vừa đi vừa rèn luyện thân thể.... Hắn muốn tranh thủ trên đường đến Thiên Vũ Học Viện luyện tập một phen...
P/s : Mọi người cho Củ Hành hỏi thế này đã bớt nhảm và hấp dẫn lên tí nào chưa......
P/s 2 : Sửa mỗi tên Chương 77 thôi nhé !! Chứ không sửa nội dung...
★Hãy ấn 'Cảm Ơn'...... Vì nó miễn phí !!★
ღCủ Hành Thần Bíღ - Team Đang Bí Ý Tưởng-TruyệnCv
ღTks Allღ
17✫ 9✫ 2016
Số từ: 3845