Cực Phẩm Khí Phi

Chương 67: Chương 67: Diện Thánh




“Tinh Nhi tỷ tỷ, tiểu thư đã ở trong phòng hai ngày rồi, có cần vào trong xem thử hay không?” Hồng hơi lo lắng, nói.

Mặc dù vị chủ tử này không phải là phi tần của Hoàng thượng, cũng không giống những chủ tử khen thưởng bọn họ, lại càng không giống những chủ tử trách mắng bọn họ, mà là lạnh nhạt lạnh nhạt với bọn họ, nhưng nàng lại rất thích vị chủ nhân này, nàng không thể nói được lý do là gì, chính là yêu thích từ trong lòng.

“Đúng vậy! Tinh Nhi tỷ tỷ, có phải tiểu thư đã xảy ra chuyện gì hay không?” Hoàng mở miệng nói.

“Các ngươi yên tâm đi, tiểu thư không sao, hay là các ngươi đi chuẩn bị bữa trưa trước, đợi lát nữa ta sẽ mang vào.” Tinh Nhi cho Hồng, Lam một nụ cười yên tâm.

Hai người Hồng, Lam nghe xong thực sự cũng bớt lo lắng, ngay lúc các nàng đi chuẩn bị bữa trưa thì một tiếng cười to làm cho các nàng dừng bước.

“Ha ha ha, rốt cuộc ta đã hiểu.” Một giọng vui sướng truyền từ trong phòng ra.

Sau đó, cửa phòng vốn đóng chặt cũng mở ra cùng với tiếng a a, trông thấy chủ tử mà các nàng ngày đêm lo lắng.

“Đói chết đi được, các ngươi mau đi chuẩn bị đồ ăn, ta muốn ăn một bữa lớn.” Thiên Thiên vừa ra ngoài thì vui vẻ nói.

“Dạ, nô tỳ sẽ đi chuẩn bị ngay.” Không biết là bị lây sự vui vẻ của Thiên Thiên hay là điều gì khác, hai người Hồng Lam cười nói.

Rất nhanh, hai người Hồng Lam chuẩn bị xong bữa tiệc lớn như được dặn dò, làm cho Thiên Thiên không dùng cơm tử tế hai ngày nay rốt cuộc cũng đã ăn uống no đủ, vuốt cái bụng hơi phình lên, cười nói, “Hai ngày này không xảy ra chuyện gì chứ!”

“Thưa tiểu thư, không có, mọi thứ trong cung đều rất yên lặng.” Hồng nói khẽ.

“Kể từ cái đêm xuất hiện thích khách, Hoàng thượng đã tăng cường thị vệ tuần tra Vĩnh Hòa Uyển.” Hoàng nói.

“Dạ, tiểu thư, hai ngày này A Hắc và A Hoàng cũng rất ngoan.” Tinh Nhi cười nói.

Khi Tinh Nhi nói đến A Hoàng thì cung nữ hơi ngẩng đầu, nàng vẫn chưa quen thuộc nơi này, cho là Tinh Nhi đang gọi nàng, trong lòng buồn bực.

“Đúng rồi, tiểu thư, vừa rồi nô tỳ đi chuẩn bị đồ ăn thì gặp Tiểu Lý Tử bên cạnh Hoàng thượng, hắn nói Hoàng thượng muốn triệu kiến tiểu thư.” Hoàng vẫn đang buồn phiền trong lòng đột nhiên nói.

“Hả? Lúc nào?”

“Tiểu Lý Tử nói, sau khi tiểu thư dùng bữa xong, đi thẳng tới Ngự Thư Phòng là được.” Hồng nói, nàng biết bình thường Hoàng thượng triệu kiến, cho dù vị kia là nương nương hay là quan viên trong triều, đều là lập tức triệu kiến, chứ không giống tiểu thư như thế này, trước tiên để cho tiểu thư dùng bữa, sau đó đi gặp Hoàng thượng, xem ra Hoàng thượng vô cùng sủng ái tiểu thư.

“Ừ, được, coi như tản bộ sau khi ăn vậy!”

Lập tức, khóe miệng của hai người Hồng, Lam không ngừng giật giật, chỉ có chủ tử của bọn họ mới dám nói như vậy, từ xưa tới nay trong cung chưa từng có ai dám coi việc diện Thánh trở thành tản bộ sau khi ăn.

Tinh Nhi chỉ im lặng ở một bên, chảy xuống ba giọt mồ hôi.

Uyên Ương Tuyền, nói một cách khác, chính là thành đôi thành cặp cùng xuống hoàng tuyền, đây chính là điều Thiên Thiên dùng thời gian hai ngày, rốt cuộc đã làm rõ chất độc trên người Thượng Quan Diễm Nhi.

Loại chất độc này, lượng thuốc phải chia thành ba lần làm cho người ta uống vào, hơn nữa người trúng độc phải là xử nữ, nếu không sẽ vô hiệu. Nói cách khác, loại chất độc này có tác dụng trên người nữ tử, vô hiệu với nam tử.

Căn cứ vào máu, hẳn là Thượng Quan Diễm Nhi chỉ bị hạ lượng thuốc lần đầu, nhưng đoán chừng hiện giờ cũng đã bị hạ lượng thuốc lần thứ hai, hễ uống vào lượng thuốc lần thứ hai, người trúng độc không khác gì ngày thường, ngược lại càng quyến rũ động lòng người hơn so với trước, khiến cho nam tử động lòng, mà kẻ hạ độc sẽ rất nhanh hạ lượng thuốc lần thứ ba, chỉ cần người trúng độc uống phải ba lượt lượng thuốc, phàm là giao hợp với nam tử, nhất định sẽ cùng nhau xuống hoàng tuyền, đây chính là Uyên Ương Tuyền, nhưng phải đảm bảo trước khi hoàn toàn dùng xong ba lượt lượng thuốc, người trúng độc sẽ không giao hợp với nam tử, nếu không, dược tính sẽ tự động vô hiệu.

Xem ra, mục tiêu thực sự của kẻ hạ độc không phải là Thượng Quan Diễm Nhi, mà là nam tử sẽ giao hợp với Thượng Quan Diễm Nhi, Long Khải Diêm. Nói cách khác, một mũi tên trúng hai đích. Nhưng mà, vì sao kẻ hạ độc có thể đảm bảo Long Khải Diêm sẽ không sủng hạnh Thượng Quan Diễm Nhi trong thời gian này, chuyện này. . . . . .

Đột nhiên, Thiên Thiên nhớ tới lúc nàng mới vào cung, Long Khải Diêm đã nói Thượng Quan Diễm Nhi thân trúng kịch độc, chẳng lẽ hắn đã biết từ lâu, nhưng vì sao hắn để cho mình biết? Còn nữa, mục đích để cho mình tham gia hội giao lưu chỉ đơn giản là thay thế mà thôi, hay là. . . . . .

Thiên Thiên không dám nghĩ tiếp, xem ra Long Khải Diêm còn mưu sâu hơn so với nàng tưởng tượng.

Trong vô thức, Thiên Thiên đã tới cửa Ngự Thư Phòng.

“Thượng Quan tiểu thư, Hoàng thượng căn dặn, nếu như Thượng Quan tiểu thư đến thì đi thẳng vào là được, không cần thông báo.” Tiểu Lý Tử cung kính nói.

“Ừ.”

Tiểu Lý Tử nhìn bóng lưng đi vào, mặt tỉnh ngộ, chẳng trách Hoàng thượng ban đặc ân cho vị Thượng Quan tiểu thư này như thế, hóa ra Hoàng thượng thích nàng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.