Cực Phẩm Khí Phi

Chương 57: Chương 57: Đồng ý.




Tinh Nhi sửng sốt há miệng thật lớn, lớn đến mức có thể nhét vào đó một quả trứng gà.

“Nói rõ một chút.” Hai mắt Thiên Thiên có phần lạnh lẽo, chân mày nhíu lại.

“Thượng Quan Diễm Nhi đã trúng kịch độc, trẫm muốn nàng ở trong cung nửa tháng, tiện thể dùng thân phận của nàng ta tham dự hội giao lưu của ba nước.” Long Khải Diêm thản nhiên nói ra làm cho người ta không biết được rốt cuộc trong lòng hắn đang suy tính điều gì.

“Nàng ta trúng độc thì liên quan gì tới ta? Về phần hội giao lưu của ba nước, hậu cung không phải có ba nghìn mỹ nữ sao, Hoàng thượng tùy ý chỉ điểm một phi tần là được, cần gì đến một dân nữ bình thường như ta?” Hắn rốt cuộc có ý định gì, lần trước thì tặng bảng hiệu, lần này là bắt nàng vào cung làm thế thân, hơn nữa còn là là làm thế thân cho Thượng Quan Diễm Nhi.

Thiên Thiên rất muốn tìm ra một chút manh mối ở vẻ mặt Long Khải Diêm, nhưng nàng không thể nhìn ra dù chỉ là một chút.

“Đây là quyết định của trẫm.” Hắn đã từng bước kéo nàng vào cuộc chiến tranh giành quyền thế.

“Cảm ơn Hoàng thượng đã ưu ái, tiểu nữ tử phúc bạc, không thể nào hưởng thụ phúc khí này.”

“Đây là ý chỉ của trẫm, nàng dám kháng chỉ?” Long Khải Diêm cao giọng nói, lại một lần nữa bị nữ nhân này cự tuyệt, trên đời này chỉ có nàng mới dám kháng chỉ của hắn, nhưng mà nữ nhân như vậy, hắn càng muốn chinh phục.

Thiên Thiên không nói gì, âm thầm nghĩ từ trước đến nay, có phải là nàng đã sai? Loại người có quyền lực tối cao như Hoàng thượng, từ xưa tới nay chưa từng có ai dám ở trước mặt của hắn nói chữ không, mà nàng lại nói rất nhiều lần, có phải đã khiến hắn nảy sinh hứng thú với nàng hay không? Mình càng kháng cự, hắn càng đến gần, làm cho hắn nổi nên hứng thú, muốn chinh phục mình.

“Nàng nên biết hậu quả của việc kháng chỉ là gì.” Long Khải Diêm nhìn Thiên Thiên đang không nói nên lời, cho là lời của hắn đã có tác dụng, trong lòng đột nhiên cảm thấy thỏa mãn.

“Được, ta đồng ý với người.”

Thiên Thiên đồng ý đơn giản như vậy khiến cho Long Khải Diêm có chút bất ngờ, hắn không phải muốn như vậy sao? Nhưng khi nàng đồng ý thì một chút thỏa mãn cũng không có.

“Được, trẫm sẽ an bài tốt tất cả, nàng hãy an tâm sống ở trong cung, trẫm sẽ phái người đến Tân Nguyệt lâu thông báo một tiếng.” Mặt Long Khải Diêm không chút thay đổi nói.

Thiên Thiên gật đầu một cái.

Mà Tinh Nhi ở sau lưng từ đầu đến cuối không dám nói chuyện, nàng sợ mình sẽ nói hay làm việc gì sai, rước họa vào thân, liên lụy tiểu thư.

Ở một nơi khác.

“Lương tỷ tỷ. . . . . . Lương tỷ tỷ” Ngọc phi bước thật nhanh cho đến đi vào trong nội viện.

Mà nữ tử ngồi trên ghế Thái phi chỉ thản nhiên liếc nhìn Ngọc phi đang thở không ra hơi.

“Tỷ tỷ đang giận muội sao?”

“Vì sao muội muội lại nói như vậy?” Lương phi mặc dù biết rõ nhưng vẫn hỏi.

“Tỷ tỷ, muội muội thật sự không nghĩ đến mấy việc đó, muội muội thật lòng muốn làm tỷ muội tốt với tỷ tỷ, muội muội chưa từng nghĩ đến việc giết hại tỷ tỷ, tỷ tỷ ngàn vạn lần đừng tin lời nữ nhân kia nói.” Ngọc phi gấp gáp nói, trong hậu cung này, bây giờ nàng chỉ có thể dựa vào Lương phi, nếu không, nàng. . . . . .

“Ở trong hậu cung này, có suy nghĩ như vậy cũng là chuyện bình thường, quan trọng nhất là hiện tại, bây giờ muội còn ý nghĩ này nữa không?” Nàng làm sao không biết lòng dạ của mấy nữ nhân trong hậu cung này được, làm gì có tỷ muội tốt, mà nàng cũng chưa từng có vị muội muội nào.

“Không có, muội muội không dám có ý nghĩ này.”

“Đối với người phản bội, cho đến bây giờ tỷ tỷ chưa từng nương tay, muội muội, muội có hiểu ý tỷ không?” Lương phi thản nhiên nói ra, nhưng lại khiến cho người ta cảm thấy giá lạnh, bất giác dựng tóc gáy.

“Muội muội. . . . . . Không dám.” Ngọc phi lần đầu tiên cảm nhận được sát khí của Lương phi, hình tượng dịu dàng hiền thục từ trước đến nay đều chỉ là giả vờ, hiện tại mới là con người thật của nàng?

“À, đúng rồi, tỷ tỷ, muội muội mới vừa hỏi thăm được, Hoàng thượng đã đưa bạch y nữ tử kia vào trong cung rồi.” Vừa nãy, trước khi nàng ta rời đi đã bí mật phái người quan sát, không ngờ bạch y nữ tử kia lại là người của Hoàng thượng, hơn nữa đã vào hoàng cung, chính vì vậy nàng ta mới gấp gáp đến gặp Lương phi.

“Ừ”

“Tỷ tỷ không hiếu kỳ về nàng ta sao?”

“Có một số việc không nên biết nhiều, tránh việc rước họa vào thân.” Nàng có cảm giác, ngàn vạn lần không thể đụng đến bạch y nữ tử kia, nếu không kẻ thất bại sẽ chỉ có mình.

“Muội muội đã biết, đa tạ tỷ tỷ nhắc nhở.” Tuy rằng Ngọc phi trả lời như vậy, nhưng mà nàng ta đã gặp nữ tử kia, đặc biệt là sau chuyện xảy ra ở ngự hoa viên vừa rồi, nàng ta nghĩ mình nhất định phải báo thù.

Nàng ta cứ nhất định không nghe theo lời Lương phi…, đáng tiếc đến lúc hối hận cũng không kịp nữa rồi.

Vĩnh Hòa uyển.

“Tiểu thư, thật xin lỗi, Tinh Nhi đã gây phiền toái cho tiểu thư rồi.” Tinh Nhi yếu ớt nói, vừa nói vừa khóc thút thít.

“Tinh Nhi, nơi này là hoàng cung, mọi lời nói hành động đều phải cẩn thận, nếu không thì sẽ mất mạng như chơi, biết không?” Nha đầu này thật sự quá đơn thuần, cho nên không biết hoàng cung nguy hiểm như thế nào.

“Tinh Nhi hiểu rồi, nhật định sẽ không gây phiền toái cho tiểu thư nữa.” Tinh Nhi lau khô nước mắt sau rồi cam đoan. Nàng phải bảo vệ tiểu thư, mà không phải để tiểu thư đi bảo vệ mình.

“Được rồi”

Một lúc sau.

“Nô tỳ/nô tài tham kiến tiểu thư, Nô tỳ/nô tài được phái tới hầu hạ người.” Chỉ thấy hai người cung nữ, hai người thái giám quỳ trên mặt đất mặt cung kính nói qua.

Thiên Thiên thản nhiên nhìn bốn người quỳ dưới đất, rồi sau đó lạnh nhạt nói, “Trong lúc phục vụ ta, các ngươi hãy chia ra đổi tên thành Hồng Hoàng Lam Lục, cung nữ thì Hồng và Hoàng, thái giám thì Lam Lục, còn ai Lam ai Lục các ngươi tự quyết định.”

“Nô tỳ/nô tài tuân lệnh!” Bốn người bọn họ rối rít nhìn nhau một lúc, rồi sau đó cung kính đáp.

“Nếu như có chuyện gì, ta sẽ sai Tinh Nhi thông báo cho các ngươi, các ngươi lui xuống trước đi.” Nàng chưa bao giờ thích bên cạnh mình có quá nhiều người, hơn nữa nơi này còn là hậu cung, ai biết được nhưng người này có phải là người được đặt bên cạnh để quan sát mình hay không.

“Dạ, Nô tỳ/nô tài cáo lui!”

Sau khi bốn người bọn họ rời đi, Tinh Nhi lên tiếng nói, “Chẳng lẽ Tinh Nhi đã đoán trúng, Hoàng thượng thích tiểu thư, muốn phong tiểu thư làm phi, Tinh Nhi thật đúng là quạ đen.” Hôm nay nàng rốt cuộc cũng biết hoàng cung nguy hiểm như thế nào, nàng không thể để cho tiểu thư ở nơi này được, Tinh Nhi tự trách rồi vả vào miệng của mình.

“Không cần đánh, đánh rồi cái miệng nhỏ nhắn này sẽ biến thành thịt chân giò hun khói mất.”

“Tiểu thư, đều là tại cái miệng này của Tinh Nhi, tại nó mà tiểu thư mới phải sống ở đây.”

“Ngươi lại quên lời ta vừa nói rồi.” Ài, ta vừa mới nói thế mà nàng ấy lại quên mất.

“Dạ, Tinh Nhi không quên.” Tinh Nhi nhìn chung quanh một hồi, thiếu chút nữa lại gây phiền toái cho tiểu thư rồi.

“Tiểu thư, vừa nãy Hoàng thượng nói Diễm Nhi đã trúng độc, tại sao nàng ta lại trúng độc?” Tinh Nhi lại nhìn xung quanh một lúc, rồi sau đó khẽ nói ra.

“Làm sao ta biết.” Nói không chừng là Long Khải Diêm cố ý làm vậy, hoặc là…

“Chẳng lẽ Hoàng thượng lừa gạt tiểu thư?”

Mà lúc này ngoài cửa truyền tới một tiếng hành lễ lớn, “Nô tỳ/Nô tài tham kiến Đức Phi nương nương!”

Thiên Thiên khẽ nhếch môi. Nhìn xem, tốc độ cũng thật là nhanh đó nha.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.