Đêm tối
“Tôn chủ, thuộc hạ đã điều tra rõ ràng thân phận của cô gái bên trong ngôi mộ kia.” Đại sảnh rộng lớn có một nam tử cao lớn đang đứng thẳng người, mà phía sau đột nhiên xuất hiện một nam tử áo đen cung kính nói.
“Nói đi.”
“Cô gái này là một trong bốn người con gái của Tể tướng Thượng Quan Kiệt Hùng của Tây Lũng quốc nhưng cô gái này từ nhỏ không được ông ta yêu thích, quanh năm bị tỷ tỷ và hạ nhân bắt nạt. Một năm trước sau khi bị Kỳ vương gia bỏ, tính cách thay đổi, không còn nhát gan yếu đuối như thường ngày, một lần trên yến hội không chỉ được Thái tử Thủy Nguyệt quốc yêu thích mà còn được Đương kim Hoàng thượng yêu thích tứ phong làm phi, nhưng trước khi vào cung nhận tứ phong lại bị người khác đẩy xuống vách núi đen, từ đó kết thúc cuộc đời.” Nam tử áo đen đã điều tra nhiều ngày cẩn thận bẩm báo.
“Bản tôn chủ không muốn biết mấy việc vặt này, Bản tôn chủ chỉ cần biết cô gái này có liên quan gì tới nàng hay không?”Nếu như cô gái này bị thuộc hạ ngộ nhận là nàng, vậy các nàng chỉ vừa vặn có bộ dáng giống nhau mà thôi, nói không chừng còn có chút quan hệ.
“Nghe nói mẫu thân của cô gái này là một nha hoàn ấm giường, sau đó có thai mới được thăng lên làm thiếp.”
“Phế vật, Bổn tôn biết các nàng có quan hệ nhưng không phải mấy thứ vặt vãnh này.” Nam tử tức giận quát, xuất lực, nội lực tụ trong lòng bàn tay nhanh chóng đánh tới nam tử áo đen.
Nam tử áo đen bị chưởng lực đánh về sau vài bước, trước ngực ngột ngạt phun ra một ngụm máu tươi.
“Tôn chủ…”
“Nếu nói thêm lời vô nghĩa thì chiêu tiếp theo chính là lấy tính mạng của ngươi.” Nam tử lạnh lùng nói.
“Sở Liên, nghe nói đó là tên mẫu thân của nàng.”
Vừa dứt lời, thân thể nam tử không chịu nổi đả kích, bước chân không tự giác lùi ra phía sau mấy bước.
“Vậy nàng ở đâu?”
“Đã chết, mười năm trước đã chết rồi.” Nam tử áo đen lo lắng nhìn chủ tử của mình, nhịn cảm giác đau đớn từ ngực truyền đến từ từ nhìn nam tử.
“Đã chết? Làm sao có thể, nàng cứ thế mà chết, ta còn chưa trả thù, làm sao nàng có thể chết dễ dàng như vậy, không…” Nam tử không tin chỉ có thể nói ra lời như vậy.
Nàng đã chết, vậy bản thân chịu đựng bao năm qua làm cái gì?Hắn cố gắng làm những thứ này làm cái gì?Nam tử như nổi điên chạy vào bên trong.
Nam tử áo đen nhìn tôn chủ mất đi lý trí, đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy tôn chủ như vậy, tuy bình thường tôn chủ tàn bạo lãnh huyết nhưng đối với hắn mà nói tôn chủ là chủ tử đáng tôn trọng.
Tiêu Dao sơn trang.
Mặc và Hầu Quân Lâm đã chuẩn bị tốt tất cả mà lúc nãy Mặc cũng biết toàn bộ bên trong đó, thì ra ông lão vừa rồi đúng là người thân của chủ tử, người thân duy nhất, khó trách chủ tử sẽ lo lắng cho an nguy của hắn như vậy.
“Thiên Thiên, để cho Mặc bắt đầu đi.” Hầu Quân Lâm ôn nhu nói.
Thiên Thiên nhìn Mặc, sau đó lại nhìn Hầu Quân Lâm bên cạnh, cuối cùng nhìn Sở Hoan nằm trên giường.
“Thiên Thiên, nhớ kĩ lời trước kia của ông ngoại.” Sở Hoan khẽ cười nói.
“Mặc, đừng để cho ta mất đi người thân duy nhất.”Thiên Thiên mở miệng nói.
“Vâng.”
Trải qua nhiều lần chọn tỉ mỉ, Mặc chọn ra hai nam tử sau đó chuẩn bị một ít đồ.
Thiên Thiên nhìn ống truyền máu trên bàn cực kì giống với ở hiện đại, còn có lỗ kim cũng cực kì giống ở hiện đại, không thể tưởng tượng được trong thời gian ngắn như vậy Mặc có thể chuẩn bị tốt những thứ này.
Ngay sau đó lại nhìn thấy động tác của Mặc hết sức thuần thục, có còn máu đỏ từ trong ống dẫn từ từ chảy vào trong cơ thể ông ngoại, mà máu của ông ngoại thông qua ống dẫn, màu sắc của máu lại là màu đen.
Thiên Thiên kinh ngạc nhìn tất cả.
Thời gian từng chút từng chút trôi qua, mà Sở Hoan cũng không có phản ứng không tốt, mọi người ở đây thấy lần này hoán máu thánh công là chuyện xảy ra làm cho người ta không thể tưởng tượng được.