Cực Phẩm Khí Phi

Chương 86: Chương 86: Không phải là nàng.




Nữ nhân mặc bộ váy dài phủ trên đất được may như một con vật có vảy đang dạo chơi ở trong gương đồng lúc nãy, bây giờ đang nằm trên vũng máu, mà gương mặt đó chính là của nữ nhân đã làm trái tim hắn dao động, làm sao có thể? Nàng không thể nào chết được?

Trên người nàng trúng vài đường kiếm, trên mặt cũng bị hai vết chém, nhưng không ảnh hưởng đến dung mạo tuyệt sắc của nàng, nhìn vết máu đã bắt đầu đông lại, chắc đã chết một thời gian rồi.

“Không. . . . . .” Đáy vực vang lên tiếng hét bi thương của Long Khải Diêm.

“Đây không phải là nàng? Không phải nàng?” Long Khải Diêm không ngừng lặp lại câu nói đó, khóe mắt tràn ra nước mắt, mọi người cũng cảm nhận được nổi khổ sở của hắn, tâm tình cũng bi thương theo, dựa vào vẻ mặt của hoàng thượng hiện tại, chắc hẳn hoàng thượng rất thích vị nương nương chuẩn bị sắc phong này.

Long Khải Diêm gần như nổi điên chạy đến bên cạnh nữ nhân đang nằm trên đất, vén mép váy đỏ rực lên, sau khi hắn nhìn thấy ấn ký đặc biệt đó, hắn hoàn toàn sụp đổ, cả người choáng váng rồi ngất đi.

“Hoàng thượng. . . . . .” Bọn thị vệ lo lắng la lên.

Lúc này Hiên Viên Hạo vẫn núp ở phía xa, thấy một màn như vậy thì tim của hắn cũng tan nát, vừa rồi khi nghe thấy tiếng đã tìm được kia, đã làm cho hắn hưng phấn không thôi, nhưng sau đó lại nghe thấy tiếng hét bi thương ấy, tim của hắn liền vọt lên tới cổ họng, sau đó, hắn cũng choáng váng rồi ngất xỉu.

Trong giây phút khi hắn nhắm hai mắt lại, trong đầu hắn thoáng hiện lên bóng dáng xinh đẹp đã làm tim hắn rung động.

Tin Thượng Quan Thiên Thiên chết, rất nhanh đã truyền khắp Kinh thành.

Tại Tân Nguyệt lâu.

“Aiz, thật sự là hồng nhan bạc mệnh mà! Tại sao một mỹ nhân như thế lại cứ như vậy mà chết đi chứ, thật là đáng tiếc!” Người nói chuyện còn thỉnh thoảng lắc đầu một cái, bày tỏ sự tiếc nuối.

“Đúng vậy, vốn là muốn vào cung hưởng phúc, hưởng thụ quyền lực chí cao vô thượng, không ngờ, một mỹ nhân như vậy lại mất đi!”

“Đúng thế, nghe nói nàng có dung mạo tuyệt thế, hơn nữa nghe nói thái tử nước láng giềng cũng thích vị nữ nhân này đấy.” Người nói câu đầu tiên liền tiếp tục nói.

Hai người vừa nói vừa đi tới trước quầy của Tân Nguyệt lâu: “Lão bản, cho hai gian phòng.”

Từ lúc bọn họ bắt đầu nói chuyện, Như Huyên đứng một bên đã chú ý, tim không ngừng treo lơ lửng.

“Hai vị khách quan, không biết có thể cho tiểu nữ hỏi thăm một chút hay không, xin hỏi cô nương trong lời nói của hai vị vừa rồi là ai vậy?”

“Thế nào, bà chủ cũng biết vị nữ nhân kia, nghe nói nàng là vương phi bị hưu của Kỳ vương gia, hình như còn là nữ nhi của Hữu Tể Tướng, nhưng vào ngày đang trên đường vào cung chuẩn bị được phong làm phi thì bị người áo đen bắt đi, cuối cùng bị vứt bỏ ở dưới vách núi.”

Vừa dứt lời, Như Huyên lảo đảo một cái, ngã xuống đất, sắc mặt trắng bệch, liên tục lắc đầu, trong miệng không ngừng nhỏ giọng lầm bầm: “Không thể nào, không thể nào. . . . .”

Mặt hai vị nam tử đầy khó hiểu nhìn cô nương đang ngã dưới đất.

Tiểu nhị đứng phía sau thấy thế, vội vàng dẫn hai người khách quan đi lên lầu.

Lúc này, sắc mặt Tinh nhi khổ sở chạy ào tới, lại nhìn thấy Như Huyên đang ngã dưới đất, nước trong đôi mắt rốt cuộc cũng không nhịn được nữa, ào ào chảy xuống.

“Hu hu hu, Như Huyên, tiểu thư chết rồi, tiểu thư chết rồi.”

“Tinh nhi. . . . . .” Như Huyên là người bình tĩnh nhưng hiện tại cũng không cách nào bình tĩnh được nữa, ôm lấy Tinh nhi khóc rống lên, hai người an ủi lẫn nhau.

Hiên Viên phủ.

Long Khải Kỳ nhìn nam tử tuấn tú đang nằm mê man ở trên giường, chau mày, khi Phi Kiếm bẩm báo mọi chuyện với hắn thì hắn cũng không thể tin được, bằng hữu chí thân của hắn sẽ bởi vì cái chết của nữ nhân kia mà té xỉu, Hạo yêu nữ nhân kia sâu đậm như vậy sao? Bọn họ mới chỉ gặp mặt mấy lần thôi mà.

Mà Hạo thích nữ nhân kia chẳng qua cũng chỉ vì bữa tiệc lần đó thôi.

Đáng tiếc Long Khải Kỳ lại không biết nơi nào đó trong lòng hắn cũng đang đau đớn âm ỷ.

Hắn cũng từng nghĩ nữ nhân ở dưới đáy vực không phải là nữ nhân kia, hắn từng âm thầm đi thăm dò thi thể kia, hắn cũng không tìm được dấu vết dịch dung trên gương mặt đó, hắn cũng tin chắc thi thể này chính là nữ nhân kia.

. . . . . .

“Gia, cô gái này không phải Thượng Quan tiểu thư!” Vô chỉ vào cô nương đang ngủ say trên giường, nín thở nói.

“Cái gì?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.