“tỉ tỉ, ngươi mặc bộ nào?” Phượng Thanh Hà tay cầm 2 bộ quần áo, một kiện trắng, một kiện màu mè xanh đỏ.
Ta trầm ngâm: “ lấy bộ tục khí”
“nga” Phượng Thanh Hà liền bắt đầu
mặc cho ta bộ màu mè, thực xấu hổ, ách, là ta còn chưa biết mặc quần áo
cổ đại đâu. Nàng ở một bên mặc, ta lại nghĩ Long ngâm, sự việc đến bây
giờ chỉ có thể tìm bệnh thần kinh, trước nghiệm chứng một chút rồi nói
sau. Chính là, đại khối băng, như thế nào ta lại có điểm cảm giác kì
quá. Ta vốn nghĩ mình với hắn căn bản không có cảm giác, nhưng là, hai ngày hắn hôn ta, ta lại bị quay cuồng đầu óc, đây
là yêu sao ? yêu hắn? Không nên như vậy, yêu một kẻ lạnh như băng, ta
ban đêm ngủ liền ôm một khối băng nha, nhưng hôm đó ta ôm hắn cũng không đến mức lạnh lắm…( Hoa: Vân tỉ ăn song bỏ vỏ =.=/Vân: ta gặm cả sương
không có bỏ cái j/ Hoa: @@)
“tỉ tỉ, tóc thế nào?” Phượng Thanh Hà đã mặc quần áo cho ta xong, đem tới trước mặt ta một tấm gương lớn.
“người chải sao cho màu mè hoa lá
cành, tục khí , ta liền làm Mộ Dung Ý Vân” . hai ngà này ta làm thương
binh, ngoài ngồi lì trong phòng thì không có đi đâu, hiện tại chân có
thể đi lại, ta tính ra ngoài một chuyến, còn ở trong đây nữa ta buồn
chết à.
Vừa thấy Cố Mộng Tình không phải
loại người tốt gì, ngày đó ta xen vào việc của nàng, vừa thẹn vừa nhục
nàng, nàng tám phần là đến tầm cừu. Tối không xong chính là , ta bất cẩn nói mình là Mộ Dung Ý Vân, còn thừa nhận mối quan hệ với đại khối băng, nàng ta có thể hay không ra ngoài nói loạn, phá hoại thanh danh cảu ta? Bỏ đi, thanh danh của Mộ Dung Ý Vân vốn đã cực điểm xấu , trên giang hồ ai còn chưa biết? Nhưng chính là phiền toái sẽ tìm đến đại khối băng,
một khi bị nhận ra, thấy ta một bộ Nguyệt Quang tiên tử thì sẽ như thế
nào? Dù sao Phượng Thanh Hà là nhân vật thành danh, đại khối băng cũng
rất dễ bị người nhận ra, ta khả không nghĩ Mộ Dung Ý Vân cùng Nguyệt
Quang tiên tử có cái gì liên hệ với nhau. Cho nên phải lấy thân phận Mộ
Dung Ý Vân, ta còn sợ chính là, ngày đó gặp Cố Mộng tình ta không có che mặt, sau này nàng ta gặp Nguyệt Quang tiên tử liệu có thể nhận ra ta,
cái này là vạ từ miệng mà ra.
“được rồi” Phượng Thanh Hà đem tóc chải xong, vừa lòng đưa ta cái gương, ta nhìn vô gật đầu:
“tốt, giống với khi đi Giang gia”
“đúng” Phượng Thanh Hà có phần mất
hứng, tuy chỉ là tùy ý vấn cho ta nhưng nàng là không nghĩ tới quá khứ
đau thương ở Giang gia. Ta cười:
“ ngươi có phải hay không suy nghĩ rằng ta rõ ràng không ngốc, vì cái gì phải giả ngu?”
“không phải, ta biết tỉ có 2 thân phận, chính là tỉ hiện tại vì sao lại trở về làm Mộ Dung Ý Vân?”
Xem ra, nàng ta cũng không phải quá thông minh, hay là nàng ta thực sự thông minh vượt trội ta mới hỏi câu
này? Ta cũng không biết, nhưng lên mặt trưởng bối nói:
“Ngươi ngốc, về sau nói cho ngươi”
Phượng Thanh Hà không hỏi tiếp,
ngoan ngoãn trang điểm cho ta, lại là diễm tục, ta thực nghĩ mình chuẩn
bị biến thành diễn viên kịch.
“Mị Nhi đâu?”
“Thủy cô nương không biết làm gì, luôn thần thần bí bí” nhắc tới Thủy Vũ Mị, Phượng Thanh Hà một bộ không yên lòng.
“gọi Thủy Vũ Mị, chúng ta ra ngoài” nàng là cung chủ, thần bí cũng không thể không tìm ra.
“tỉ một chút cũng không nghi ngờ nàng ta sao?”
“vì cái gì hoài nghi?” ta liếc mắt nàng, ta tự nhận chẳng có giá trị gì, muốn có chủ ý với ta cũng cần nguyên nhân.
Cả trà lầu cao thấp ồn ào, người
đông đất chật, đều đang nói chuyện mới mẻ.ta cùng Phượng Thanh Hà mới
vừa xuống lầu, chưởng quầy vội vàng đón nhận, nói: “ Phượng cô nương, đã xảy ra chuyện”
“nói” Phượng Thanh Hà một bộ dáng bà chủ ra lệnh, thủ trưởng chính là thủ trưởng. Chưởng quầy thấp giọng nói:
“ đường môn Cố Mộng tình nơi nơi
loạn nói, Phượng cô nương cùng thiên ma giáo chủ, Anh Hoa cung chủ, Mộ
Dung nhị tiểu thư cùng một chỗ. Nghe vậy mấy người thù nhân của Mục Hàn
đều tụ tập tại Bách hiểu đường. Đường chủ nhắn người mau về” ta còn
tưởng cái gì đại sự, Cố Mộng tình này đủ hẹp hòi.
“được” Phượng Thanh Hà thản nhiên
đáp, lại đem ánh mắt chuyển hướng ta, tựa hồ hỏi ý kiến ta. Ta cũng
không muốn để ý, tùy tiện tìm một chỗ ngồi. Vừa ngồi xuống thì 4 chữ Mộ
Dung Ý Vân nhảy vào tai khiến ta dật mình một hồi. Ngồi ở bên trái ta,
một người nói:
“Nếu có thể tìm được Mộ Dung Ý Vân, khả sẽ giàu to”
Là tham 5000 bạc của cha ta, hừm.Rất nhanh có người phản bác:
“tìm được nhưng chưa chắc bắt được” đại thúc này cũng nhiều bát quái a.
“vì cái gì?” mọi người đều hứng thú hỏi.
“ngươi không biết a, giang hồ đều
nói, Mộ Dung Ý Vân hiện tại không thể động tới, chẳng những là người
trong lòng của ma đầu Mục Hàn, mà là nghĩa tỉ của Thủy Vũ Mị, cung chủ
Anh Hoa cung. Nhiều cao thủ như vậy bảo vệ, cho dù Mộ Dung tiên sinh tự
tay đến bắt cũng phải khó khăn nha”hắn cố ý hạ thấp âm, ra vẻ thần bí,
Cố Mộng tình, quả nhiên trả thù ta
“ta nghe nói, Mộ Dung Ý Vân cùng
Nguyệt Quang tiên tử là kim lan tỉ muội, có phải vì lí do này bách hiểu
đường bảo hộ nàng?” nam nhân cũng thích tám, đáng ghét.
“hẳn là đi” giả cái gì lão, không
biết cũng đừng đoán bừa, hắn lại nói: “ ta nói cho ngươi, đại ma đầu Mục hàn trước mặt Cố tiểu thư gọi một tiếng Vân Nhi, Mộ Dung Ý Vân còn nói
ngoài hắn không lấy chồng”
“ta nghe nói, Mộ Dung Ý Vân điêu
ngoa nhâm tĩnh, diễm tục thô lỗ, mắt có tật, ngày thành thân bị Giang
trang chủ đuổi khỏi cửa, Mục hàn sẽ không thích nữ nhân như vây chứ?cũng rất thiếu ánh mắt đi?”
“ ngươi có điều không biết, vài
ngày trước truyền rằng Ma đầu cùng Mộ Dung nhị tiểu thư có tư tình, tám
phần là thực” bên cạnh một lão giả sáp miệng vô.
“theo bách hiểu đường tin tức,
không phải nói Mộ Dung Ý Vân bị thiên ma giáo bắt đi sao? Còn nói anngf
kia không phải thực sự Mộ Dung Ý Vân?”
Đại thúc thần bí nói: “ có lẽ bách hiểu đường thu Mộ Dung gia chỗ tốt, Mộ Dung gia dù sao cũng cần có điểm mặt mũi”
(Hoa: nhắc lại cho những ai đã
quên: Ở chương trước, Vân tỉ vì muốn bảo toàn mặt mũi cho Mộ Dung gia
nên đã nhờ bách hiểu đường phao tin rằng kẻ bị cướp dâu hôm đó không
phải là Mộ Dung Ý Vân, mà Mộ Dung tiểu thư thực sự bị ma giáo bắt, rồi
được Nguyệt Quang tiên tử cứu, thực ra tất cả chỉ là màn kịch do Vân tỉ
đóng 3 vai)
Ta nghe nói nửa ngày, cuối cùng tò
mò không nhịn nổi, tươi cười đi qua: “ vị đại thúc, các ngươi nói bắt Mộ Dung Ý Vân, đây là vì sao?”
“vị cô nương, ngươi không phải người giang hồ?” đại thúc hồ nghi đánh giá ta, ta đạm cười:
“ta là bách hiểu đường đệ tử, muốn thu thập chút tình báo”
“vậy, thất kính” đại thúc hứng trí
nói: “ ngươi còn không biết giang hồ truyền rưangf Mộ Dung Ý Vân cùng ma đầu là cùng một chỗ, Mộ Dung tiên sinh chút nữa tức chết, phát ra võ
lâm thiếp, ai có thể đem nàng bắt trở về, có thể đén Mộ Dung gia đọc
sách 3 ngày. Mộ Dung gia có kho sách cực lớn chưa võ công khắp theien
hạ, nếu ở trong đó 3 ngày…sách sách…”
Đại thúc nói tỏ vẻ rất say mê, hừm, thì ra không chỉ 5000 bạc kia, mà còn cả mồi ngon khác, lão cha cáo già thật. Ta làm bộ thực thú vị nói: “ này đại ca, đều nói Mộ Dung Ý Vân
cùng Mục hàn cùng một chỗ, có chứng cớ?”
“không có” hừ, không có đừng loạn nói.
“bất quá, võ lâm đệ tứ mĩ nhân,
Đường môn tiểu thư Cố mộng tình chính mắt nhìn thấy, cũng không là giả
đi. Còn nói khi đó Mộ Dung Ý Vân không biết liêm sỉ ôm đại ma đầu.”
“chẳng phải trước nói ma đầu cùng một vị bạch y nữ tử sao, giờ lại đổi thành Mộ Dung Ý Vân?” ta cố tình bắt bẻ
“thì 2 người đó là một”
Ặc, ta chút nữa ngất.đại thúc lại
nói: “ cô nương, thứ ta mạo muội, vì cái gì mà quý đường bảo trì trung
lập với sự tình của Mộ Dung Ý Vân?”
“hổ thẹn, Mộ Dung Ý Vân hành tung
quỷ quái, căn bản không tìm thấy nàng” ta liền đánh lạc hướng nói: “ đại ca, Mục hàn thường ngày làm nhiều điều ác phải không?”
“cô nương, ngươi thực sự là bách
hiểu đường đệ tử?” đại thúc bắt đầu hoài nghi, bởi vì ta ngay cả điều
tối cơ bản cũng không biết.
“tiểu muội mới xuất đạo, phiền toái đại ca chỉ bảo” ta cơ hồ dùng ánh mắt sùng bái nhìn hắn, đại thúc thấy
thế, làm một bộ dáng khủng bố nói: “ hắn quả thực giết người thành
cuồng, về sau thấy hắn thì trốn xa chút. Người từng thấy hắn trên giang
hồ rất hiếm, vì thấy hắn thì đều chết” cái gì , hắn có phải là tử thần
đâu, đại khối băng ngoài lạnh lùng hơn người ra thì không thể nói hắn
giết người như cuồng được, ta lại một bộ thụ giáo nói:
“Thủy Vũ Mị lại là người ntn?”
“nghe nói Thủy Vũ Mị là yêu nữ
thiên kiều bá mị, tâm như rắn rết, ai, có yêu nữ bên người ai dám động
vào Mộ Dung Ý Vân?” ngất, nàng chỉ được cái miệng nhanh, còn tâm như rắn rết ở chỗ nào chứ?