- Phi!
Thiết Kim Cương nhắm ngay Phó Dịch nhổ một bải nước miếng, hiển nhiên không có phun đến Phó Dịch:
- Huynh đệ? Ngươi cũng xứng làm huynh đệ của lão tử?
- Thiết Kim Cương, ta vốn rất thưởng thức ngươi, đáng tiếc, ngươi không thức thời. Cho nên. . .
Phó Dịch lạnh giọng nói ra:
- Ngươi không có cơ hội quy thuận ta.
- Cho dù lão tử chết, cũng quyết không quy thuận ngươi, sẽ không phản bội Đoàn lão đại, phản bội Đoạn Thiên Môn.
Thiết Kim Cương tức giận quát:
- Các ngươi những người này, tất cả đều là cặn bã, không xứng làm huynh đệ của lão tử.
- Đoàn lão đại?
Phó Dịch nhíu mày, lạnh giọng nói ra:
- Thiết Kim Cương, ở toàn bộ Đoạn Thiên Môn, có ai là không phát ra
trung thành đến từ nội tâm với Đoàn lão đại sao? Cho dù là Phó Dịch ta,
cũng là như thế.
- Hừ!
Thiết Kim Cương hừ lạnh một tiếng, cũng không nói lời nào, hắn đương nhiên biết rõ, Phó Dịch nói rất đúng sự thật.
Mặc dù, hiện tại Phó Dịch tạo phản, nhưng, hắn phản chính là Đoạn Thiên Môn, mà không phải phản Đoạn Thiên. Phó Dịch, tuyệt đối vẫn trung tâm
với Đoạn Thiên.
Điểm này, không có bất kỳ người hoài nghi.
Đồng dạng, Đoạn Thiên có thể làm được một bước này, cũng là chuyện rất kinh khủng.
- Đoàn lão đại hơn nửa năm không có xuất hiện, ta đã được đến tin tức tin cậy, Đoàn lão đại đã xảy ra chuyện.
Phó Dịch trầm ngâm một tiếng, nói ra:
- Đoạn Thiên Môn đã không có Đoạn Thiên, cái kia chính là chia rẽ,
chúng ta tất sẽ đi về hướng diệt vong. Còn muốn trông cậy vào Đoạn thiếu trẻ người non dạ kia sao?
- Cho nên, Đoạn Thiên Môn này nhất định phải ra một người đương gia làm chủ mới.
Phó Dịch hít sâu một hơi, một bộ cũng là vì tốt cho Đoạn Thiên Môn:
- Cho nên, ta không tiếc trên lưng bêu danh tạo phản. Vì Đoạn Thiên Môn, coi như là làm phản đồ một lần, thì như thế nào?
- Ta là phản đồ không sai, nhưng đúng, đúng vì suy nghĩ cho tương lai
của Đoạn Thiên Môn mới phản bội, mới tạo phản; ta là vì lợi ích của các
huynh đệ, mà lựa chọn phản bội; vì tương lai Đoạn Thiên Môn trở nên càng mạnh hơn nữa, mà lựa chọn phản bội.
Phó Dịch đại khí nghiêm nghị, một bộ phản bội có lý nói:
- Ta là phản bội, nhưng mà, ta làm hết thảy cũng là vì huynh đệ, vì Đoạn Thiên Môn.
- Đoạn thiếu, ngươi cứ nói đi?
Phó Dịch mắt sáng như đuốc, gắt gao nhìn chằm chằm vào Đoạn Phàm, nói ra:
- Đoạn Thiên Môn giao vào trong tay của ngươi, ngươi có thể làm cho Đoạn Thiên Môn lớn mạnh sao?
- Phó Dịch, ngươi đây là đang muốn chết.
Không đợi Đoạn Phàm nói chuyện, Bạch Ngọc Đông lạnh giọng nói ra:
- Cho dù có nhiều người như vậy, ta muốn giết ngươi, cũng không khó.
- Muốn trở thành lão Đại của Đoạn Thiên Môn, Phó Dịch ngươi còn chưa đủ tư cách.
Bạch Ngọc Đông sát khí xông mạnh, trong lời nói, tràn đầy khinh thường:
- Phó Dịch!
Đoạn Phàm trầm ngâm một tiếng, nói ra:
- Cha của ta vào hôm nay nói với ta, dã tâm của Phó Dịch ngươi bừng
bừng, lòng của ngươi, không chỉ là ở Đoạn Thiên Môn, mà là thế lực ngầm
cả nước.
- Đoàn lão đại? Hôm nay? Chẳng lẽ Đoàn lão đại không có gặp chuyện không may?
Mấy chục tên đường chủ, ngay ngắn hít sâu một hơi, sắc mặt cũng biến đổi.
- Vậy sao?
Phó Dịch nhíu mày, mặt mũi tràn đầy khinh thường:
- Người khác không biết, nhưng Phó Dịch ta lại tinh tường biết rõ, hiện tại tuy Đoàn lão đại còn chưa chết, nhưng mà, khoảng cách chết, đã
không xa.
- Hơn nữa, Phó Dịch ta tạo phản, đến bây giờ, Đoàn lão đại còn không có ra mặt.
Phó Dịch hít sâu một hơi, nói ra:
- Các ngươi nên biết, nếu như Đoàn lão đại xuất hiện, Phó Dịch ta là quyết sẽ không tạo phản.
Thốt ra lời này, mấy chục tên đường chủ kia, lại nhẹ nhàng thở ra.
Tạo phản!
Chuyện lớn như thế, Đoạn Thiên vẫn không có xuất hiện, do đó có thể thấy được lốm đốm rồi.
- Các huynh đệ, tuy Phó Dịch ta tạo phản, nhưng mà đúng là vẫn còn vì Đoạn Thiên Môn chúng ta, vì lợi ích huynh đệ chúng ta.
Trong con ngươi của Phó Dịch, hàn mang bốn sắc:
- Đây là sự tình Đoạn Thiên Môn chúng ta, người Thanh Bang, chỉ là công cụ lợi dụng của ta.
- Sự tình nhà mình, làm sao có thể để cho ngoại nhân nhúng tay, còn là địch nhân của chúng ta?
Phó Dịch lạnh quát một tiếng, nói ra:
- Giết, người Thanh Bang, một tên cũng không để lại.
- Vâng, Phó Lão Đại!
Đinh Cuồng chấn động toàn thân, đứng mũi chịu sào, giơ trường đao trong tay lên, nhìn trúng một gã thành viên Thanh Bang bên người.
- Giết!
Đinh Cuồng động thủ, mấy chục tên đường chủ kia ngay ngắn gầm lên,
thành viên Đoạn Thiên Môn bọn hắn mang đến, ở thời khắc này, ngay ngắn
động thủ.
Biểu hiện!
Hiện tại là thời điểm biểu hiện.
Trong khoảnh khắc, Thanh Bang thành viên còn lại, một tên cũng không để lại, tất cả đều bị diệt sát.
Mấy chục tên đường chủ mang người đến, số lượng kia là cực lớn, năm ba
người đánh một thành viên Thanh Bang, cũng có hai ba cái ở một bên xem
cuộc vui, không xen tay vào được.
- Đoạn thiếu, bất kể nói
thế nào, ngươi cũng là con trai của Đoàn lão đại, cho nên, hôm nay Phó
Dịch ta không muốn làm khó ngươi.