Cực Phẩm Tà Thiếu

Chương 394: Chương 394: Bồi thường




Tất cả đệ tử vừa rời đi, trong đại lễ đường truyền đến từng đợt tiếng vang nện bàn, ghế. Ước Hàn Tư Cơ Lặc, phẫn nộ, vô cùng phẫn nộ.

Nữ nhân Ước Hàn Tư Cơ Lặc hắn thích, lại bị Trần Thanh Đế cưỡng hôn rồi, nhìn thấy một màn này, hắn suýt nữa phát điên.

Phát tiết.

Ước Hàn Tư Cơ Lặc cần phát tiết, hung hăng phát tiết. Bằng không thì hắn sẽ nghẹn ra nội thương, sẽ bị lửa giận xông não mà chết.

Bùi Ngữ Yên về tới Hoa Hạ, Ước Hàn Tư Cơ Lặc hắn lập tức cùng đi qua.

Sau khi biết được, Bùi Ngữ Yên có một vị hôn phu quên mất nàng. Ước Hàn Tư Cơ Lặc liền lập tức phái người điều tra Trần Thanh Đế là ai, về sau trực tiếp tiến hành ám sát.

Hắn muốn giết Trần Thanh Đế.

Đây hết thảy, đều là vì Bùi Ngữ Yên, hắn đã yêu Bùi Ngữ Yên mà không cách nào tự kềm chế.

Nhưng mà, Trần Thanh Đế lại dám cưỡng hôn nữ nhân hắn thích.

Quyết không thể tha thứ.

- Hừ.

Trần Thanh Đế hừ lạnh một tiếng, ôm eo nhỏ của Bùi Ngữ Yên, đi vào đại lễ đường, nhìn bàn ghế bị Ước Hàn Tư Cơ Lặc đập hư, lạnh giọng nói:

- Ước Hàn Tư Cơ Lặc, ngươi là đang làm gì?

- Chẳng lẽ ngươi không biết, cổ đông lớn nhất Trung Y Học Viện này là Trần gia? Lão tử là người thừa kế Trần gia tương lai sao?

Ánh mắt Trần Thanh Đế quét qua, những cái bàn kia nói:

- Những cái này đều là tài sản của Trung Y Học Viện, nói một cách khác, chính là tiền của lão tử.

- Ngươi đây là đang đập phá tiền của lão tử.

Hai mắt Trần Thanh Đế híp lại thành một tuyến, thản nhiên nói:

- Ngươi có thể nện, nện tận hứng, bất quá, sau đó cần phải bồi thường.

- Tiền, ta có rất nhiều.

Ước Hàn Tư Cơ Lặc một cước đạp bay một loạt ghế. Gắt gao nhìn chằm chằm vào Trần Thanh Đế, lạnh giọng nói ra:

- Ta sẽ bồi thường, ngươi ra giá đi.

Tiền?

Với tư cách cháu trai giáo phụ Mafia M quốc, há có thể thiếu tiền?

Đúng như là Ước Hàn. Tư Cơ Lặc theo như lời. Tiền loại vật này, hắn có rất nhiều.

- Dễ nói rồi.

Trần Thanh Đế thản nhiên nói:

- Những cái ghế này của ta, tất cả đều là tài liệu thượng đẳng, hiếm thấy. Mỗi một cái đều dùng đến tay nghề vô cùng phức tạp chế tác, trải qua bảy bảy bốn mươi chín ngày...

- Đừng nói nói nhảm với ta nhiều như vậy, 1000 vạn đủ không? Vẫn là đôla.

Ước Hàn Tư Cơ Lặc vô cùng phẫn nộ, lạnh giọng nói ra, vẻ mặt xem thường.

Hắn hình như là muốn dùng tiền tài nhục nhã Trần Thanh Đế, nhất là ở trước mặt Bùi Ngữ Yên. Cái này lại để cho Ước Hàn Tư Cơ Lặc cảm thấy rất sung sướng, rất thoải mái.

Bùi Ngữ Yên bị Trần Thanh Đế ôm trong ngực, nhịn không được liếc mắt.

Trần đại thiếu là đào hố sẵng chờ ngươi nhảy xuống, ngươi ngược lại tốt, còn ngốc núc ních, mở miệng nói ra 1000 vạn, còn cái gì đôla.

Ngươi rất có tiền sao?

Đúng là ngu ngốc.

Bất quá, nhưng trong lòng Bùi Ngữ Yên thật cao hứng, rất sảng khoái, nàng bị Ước Hàn Tư Cơ Lặc này quấn mệt rồi.

Mặc dù nói, Bùi Ngữ Yên cũng không sợ thế lực Mafia sau lưng Ước Hàn Tư Cơ Lặc. Nhưng bất kể nói thế nào, đều là một phiền phức.

Loại vật phiền toái này, không có người thích.

Nếu như không phải muốn tránh phiền toái không cần thiết, Bùi Ngữ Yên đã sớm một đao làm thịt Ước Hàn Tư Cơ Lặc.

Ước Hàn Tư Cơ Lặc tiến vào trong hầm của Trần Thanh Đế, Bùi Ngữ Yên đương nhiên cao hứng.

- 1000 vạn?

Trần Thanh Đế nhíu mày, thản nhiên nói:

- 1000 vạn tuy không ít, bất quá, cũng miễn cưỡng mua một phần mười cái ghế.

- Cái ghế của ta, mỗi một cái đều giá trị 100 triệu.

Ánh mắt Trần Thanh Đế quét qua, thản nhiên nói:

- Bị ngươi hủy cũng mười chín cái, không coi là nhiều, ngươi có rất nhiều tiền mà, đúng không?

- 100 triệu một cái, mười chín cái chỉ mới 1,9 tỷ. Bùi Ngữ Yên, lão công ngươi không có tính sai chứ?

Nhìn thấy Bùi Ngữ Yên gật đầu, Trần Thanh Đế như là nhớ ra cái gì đó, cường điệu nói:

- A, đúng rồi, cũng là đôla.

- Chỉ là 1,9 tỷ đôla mà thôi, ngươi có rất nhiều tiền.

Nói xong, Trần Thanh Đế đưa tay ra, thản nhiên nói:

- Tranh thủ thời gian trả cho ta.

- Trần Thanh Đế, ngươi... ngươi đây là lừa gạt.

Ước Hàn Tư Cơ Lặc vô cùng phẫn nộ quát:

- Mấy cái ghế này, có thể giá trị một trăm triệu đôla? Coi như là làm bằng vàng, cũng không có đáng giá như vậy.

- Làm bằng vàng? Ngươi cũng quá coi thường ghế của Trung Y Học Viện ta đi à nha?

Trần Thanh Đế nhíu mày, không vội không chậm nói:

- Đừng nói là làm bằng vàng, coi như là kim cương, cũng không có đáng giá bằng ghế của Trung Y Học Viện.

- Ít nói nhảm đi, nhanh trả tiền đây, con mẹ nó, ngươi không phải nói rất có tiền sao?

Mặt mũi Trần Thanh Đế tràn đầy khinh thường thúc giục nói:

- Nhanh trả tiền, lão tử vẫn chờ tiền của ngươi, mang theo vị hôn thê của ta đi mướn phòng đây này.

- Trần Thanh Đế, ta... ta muốn giết ngươi.

Trần Thanh Đế nói một câu, mang theo vị hôn thê của hắn đi mướn phòng, triệt để chọc giận Ước Hàn Tư Cơ Lặc.

Vị hôn thê của Trần Thanh Đế là ai?

Bùi Ngữ Yên a.

Bùi Ngữ Yên là ai?

Là nữ nhân Ước Hàn Tư Cơ Lặc hắn yêu mến.

Trần Thanh Đế lại muốn mang theo nữ nhân Ước Hàn Tư Cơ Lặc hắn yêu mến đi mướn phòng? Mướn phòng làm gì? Ngươi ngu sao còn hỏi?

Ước Hàn Tư Cơ Lặc có thể không phẫn nộ sao?

- Ngươi muốn giết ta? Ngươi xác định ngươi muốn giết ta.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.