Nhận thức vị hôn phu của Bùi Ngữ Yên.
Trần Thanh Đế là ai?
Trước đó, không có người biết rõ, bất quá, Bùi Ngữ Yên quá nổi danh rồi, quốc tế toàn năng siêu sao, ai không biết?
- Oa kháo, như thế nào chỉ một mình ngươi? Sao chị dâu không lên?
Trịnh Lục nhìn nhìn bốn phía, không có phát hiện Bùi Ngữ Yên, vẻ mặt nghi hoặc.
- Ta không có ý định mua quần áo cho nàng, mang nàng tới làm gì? Ở trong xe chờ rồi.
Trần Thanh Đế nhíu mày, thản nhiên nói:
- Tranh thủ thời gian mua quần áo, mặc thành như vậy, còn ra thể thống gì nữa?
- Định mua quần áo, con mẹ nó, lại bị quản lý nón xanh kia khinh bỉ, thực bực mình.
Chu Trướng hừ nhẹ một tiếng, liếc nhìn tên quản lý đội nón xanh.
- Ồ, như thế nào đột nhiên trở nên nóng như vậy?
Vừa muốn đi, Trịnh Lục nhịn không được nói ra.
- Đúng vậy a, như thế nào đột nhiên trở nên nóng như vậy? Giống như là có cháy vậy.
Vẻ mặt của Chu Trướng và Thẩm Kỳ cũng nghi hoặc, nhao nhao nói.
- Chẳng lẽ là điều hòa trung tâm hư mất?
Vẻ mặt mỹ nữ hướng dẫn viên cũng nghi hoặc:
- Bất quá, cho dù hư mất, cũng không có khả năng thoáng cái nóng như vậy a.
Vèo!
Lý Vưu tiềm phục ở chỗ tối, thân thể khẽ động, đi tới bên người Trần Thanh Đế, sắc mặt ngưng trọng.
- Lý Vưu, ngươi lưu lại, phụ trách bảo vệ tốt an toàn của bọn hắn.
Trần Thanh Đế nhíu mày, thản nhiên nói:
- Ta đi xem.
Nóng?
Cái này cũng không chỉ là nóng đơn giản như vậy, Trần Thanh Đế tinh tường cảm ứng được năng lượng chấn động đầm đặc.
Hơn nữa, căn cứ khí tức phán đoán, Trần đại thiếu còn biết, nơi phát ra năng lượng chấn động này, là một bảo tiêu của Ước Hàn.
Dị Năng giả có được Dị Năng Hỏa cấp độ A.
- Cẩn thận một chút!
Lý Vưu thấp giọng nói.
- Ân.
Trần Thanh Đế nhẹ gật đầu, nhìn Chu Trướng, Trịnh Lục cùng với Thẩm Kỳ, nói ra:
- Các ngươi ở chỗ này, không nên đi loạn, ta đi một chút sẽ trở lại.
Nói xong, Trần Thanh Đế đã đi ra cửa hàng.
Trần đại thiếu không muốn ở chỗ này, chém giết tên bảo tiêu kia của Ước Hàn.
Oanh!
Nhưng mà, khi Trần Thanh Đế mới vừa đi tới trước cửa hàng của tên quản
lý đội nón xanh kia, không khí chung quanh hắn, trong giây lát hừng hực
thiêu đối.
Không chỉ có như thế, quần áo trong cửa hàng của tên quản lý đội nón xanh kia, cũng lập tức thiêu đốt.
Tên quản lý đội nón xanh đứng cách đó không xa, nhìn thấy một màn này,
mặt mũi tràn đầy vẻ khiếp sợ, quyết đoán trợn tròn mắt, lập tức, lại
điên cuồng gào thét.
- Quần áo, quần áo, đừng cháy a, đừng cháy a...
Tên quản lý đội nón xanh phát ra một tiếng thê thảm, bên ngoài cừa hàng tru lên, muốn đi cứu hoả, rồi lại không dám vào đi.
- Phá!
Trong hai tròng mắt của Trần Thanh Đế, hiện lên một đạo hàn mang, âm
thầm nắm bắt pháp quyết, trong nội tâm gầm nhẹ một tiếng, rất nhanh bố
trí một cái phá trận.
Oanh!
Chỉ thấy, Trần Thanh
Đế chấn động toàn thân, Liệt Hỏa chung quanh hắn rào rạt, giống như thủy tinh bị đánh nát, rất nhanh tàn lụi biến mất.
Chơi hỏa?
Ở trước mặt luyện đan, luyện khí, luyện phù, bày trận... Đại Tông Sư
Trần Thanh Đế chơi hỏa? Muốn dùng hỏa giết Trần đại thiếu?
Đầu ngươi bị cửa kẹp hay sao?
Ngươi đây không phải chơi hỏa, mà là tìm tai vạ, chơi chính mình.
Nếu không phải Trần Thanh Đế không muốn gây khủng hoảng, trực tiếp hút chút lửa kia vào trong cơ thể luyện hóa.
Phốc!
Trong một ngõ ngách, Tất Triệt Tư biến sắc, hộc ra một ngụm máu tươi.
Ngay sau đó, độ ấm của toàn bộ lầu chín rất nhanh giảm xuống.
- Đáng chết, đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Là ai ra tay đánh tan Hỏa Dị Năng của ta?
Tất Triệt Tư duỗi tay gạt đi máu tươi trên khóe miệng, mặt mũi tràn đầy vẻ khiếp sợ.
Trần Thanh Đế động thủ, Tất Triệt Tư cũng không có phát hiện. Hơn nữa,
Trần đại thiếu động thủ cực kỳ che giấu, coi như là Tất Triệt Tư, cũng
không biết là chuyện gì xảy ra.
Hỏa Dị Năng của hắn, cứ như vậy bị đánh tan rồi.
- Có lẽ có cao thủ âm thầm bảo hộ Trần Thanh Đế. Ta hẳn không phải là đối thủ.
Tất Triệt Tư hít sâu một cái, thân thể khẽ động, rất nhanh rút lui.
Vừa thấy được tình thế không ổn, đối với mình bất lợi, Tất Triệt Tư
quyết đoán rời đi. Hắn cũng không nghĩ tiếp tục lưu lại, chẳng lẽ muốn
tìm khổ sao?
- Chạy?
Trần Thanh Đế nhíu mày, trong nội tâm cười lạnh:
- Không có nghĩ đến gia hỏa này, lại cẩn thận như vậy.
Tất Triệt Tư chạy thoát, Trần Thanh Đế cũng không có ý tứ đuổi theo, quay người lại đi đến chỗ Chu Trướng cùng Trịnh Lục.
- Ngươi... ngươi không thể đi, ngươi bồi thường y phục của ta, bồi thường y phục của ta...
Tên quản lý đội nón xanh kia, một phát bắt được Trần Thanh Đế, liền nói:
- Y phục của ta tất cả đều cháy hết, ngươi bồi thường y phục của ta.
Cửa hàng này cũng không phải là của tên quản lý đội nón xanh, trong lúc hắn làm việc bị cháy, hắn là phải bồi thường.
Bồi thường?
Hắn có thể trả nổi sao?
Tất cả quần áo ở bên trong cửa hàng, giá trị gần ngàn vạn, nếu hắn có
thể bồi được, hắn còn có thể đi làm cho người khác sao?