Người bảo tiêu này tinh tường biết rõ, súng ống, đối với người bình thường rất có tác dụng. Nhưng mà, đối với những cao thủ chân chính mà nói, căn bản chính là một cái rắm.
Ít nhất, dùng thực lực người này bảo tiêu, cũng không phải là sợ hãi súng ống cỡ nào.
- A?
Hà Tri Minh có thể làm đến chức vị bây giờ. Đương nhiên là một người thông minh. Tên bảo tiêu kia phân tích như thế, làm cho hắn lập tức biết rõ, Trần Thanh Đế là một nhân vật hung ác.
Muốn động vũ lực, cưỡng ép bắt Trần Thanh Đế đi, vậy cơ hồ là không có khả năng.
Đồng dạng, sau khi Hà Tri Minh nhìn thấy tình huống trong phòng thẩm vấn, liền hít một hơi khí lạnh. Bắt đầu hắn bởi vì phẫn nộ, cũng không có để ý, bây giờ nhìn xem bộ dáng con mình cùng lão bà, hắn liền không nhịn được rùng mình.
Quá độc ác.
Thủ đoạn quá tàn bạo.
Hơn nữa, Trần Thanh Đế dám ở bên trong cục cảnh sát, đánh người, giết người, thậm chí ngay cả cảnh quan cũng đã giết bốn cái.
Cái này nói sáng tỏ, Trần Thanh Đế rất mạnh.
Vũ lực, đã không làm gì được Trần Thanh Đế rồi.
Như vậy... Hà Tri Minh chỉ có thể dùng quyền lực, chức vị của mình, tới dọa Trần Thanh Đế. Chỉ cần bắt Trần Thanh Đế đi, cái gì cũng dễ xử lý rồi.
Hơn nữa hắn biết rõ, con của hắn Hà Gia Tước tuy bình thường ngang ngược càn rỡ đã quen, lại cũng không phải một kẻ ngu.
Cho tới bây giờ sẽ không đi trêu chọc người mình không đụng nổi. Cho nên, ở Hà Tri Minh xem ra, bối cảnh của Trần Thanh Đế, quyết không bằng hắn.
Trần Thanh Đế lợi hại duy nhất đúng là thân thủ rồi.
Thân thủ của ngươi có mạnh hơn nữa, cũng ngăn cản không nổi máy móc quốc gia.
Nghĩ vậy, Hà Tri Minh hít sâu một hơi, gắt gao nhìn chằm chằm vào Trần Thanh Đế, lạnh giọng quát:
- Tiểu tử, ngươi rất mạnh, rất biết đánh nhau. Nhưng mà, ngươi có biết ta là ai hay không?
- Ở xã hội này, vũ lực một người có mạnh hơn nữa, không có bất kỳ bối cảnh, cái kia cũng chỉ có một con đường chết.
Hà Tri Minh lạnh giọng nói:
- Nếu như ngươi không muốn chết, tốt nhất không nên phản kháng, thúc thủ chịu trói.
- Nếu không...
Hà Tri Minh âm trầm nói:
- Ngươi đánh con cùng lão bà của ta thành như vậy, coi như là Thiên Vương lão tử cũng không thể nào cứu được ngươi.
Hà Tri Minh sợ cái gì?
Đừng nói bối cảnh Trần Thanh Đế không bằng hắn, coi như là sau lưng Trần Thanh Đế, so với hắn mạnh hơn một ít thì như thế nào? Phải biết rằng, sau lưng Hà Tri Minh hắn là Lữ gia.
Lữ gia gia chủ, Lữ Văn, đây chính là bộ trưởng một nước.
Lữ gia ở thương chính lưỡng giới đều có được lực ảnh hưởng cực lớn, môn sinh khắp nơi trên đất nước.
Người phe phái Lữ gia, càng là vô cùng khổng lồ, tuyệt đối là cự đầu giới chính trị.
Có một chỗ dựa như vậy, ngoại trừ siêu cấp gia tộc như Trần gia, Viên gia, Lâm gia,… Hà Tri Minh hắn còn sợ ai?
Nhìn thấy Trần Thanh Đế bất vi sở động, Hà Tri Minh càng giận, lạnh giọng nói:
- Ta chính là cục trưởng Cục y tế, tồn tại cấp Phó bộ. Tiểu tử, ngươi biết cấp Phó bộ là khái niệm gì không?
Rất hiển nhiên, Trần Thanh Đế có bối cảnh, mhưng mà ở Hà Tri Minh xem ra, Trần Thanh Đế cũng không biết Hà Tri Minh hắn mạnh như thế nào.
Cấp Phó bộ, ở trong thành thị này có rất nhiều, cũng không coi vào đâu. Nhưng mà, vậy cũng phải là so với người nào.
Hà Tri Minh tin tưởng, tuyệt đối không phải bối cảnh sau lưng Trần Thanh Đế có thể so sánh. Bằng không thì con của hắn Hà Gia Tước, quyết không đi trêu chọc Trần Thanh Đế.
Đối với một điểm này, Hà Tri Minh rất tự tin.
- Cục trưởng Cục y tế? Tồn tại cấp Phó bộ?
Trần Thanh Đế nhíu mày:
- Chính là ngươi...
- Không sai.
Hà Tri Minh không đợi Trần Thanh Đế nói xong, trực tiếp đánh gãy, càng thêm tin tưởng, bối cảnh sau lưng Trần Thanh Đế không lớn :
- Hiện tại biết sợ rồi sao? Thúc thủ chịu trói, ta còn có thể tha cho ngươi một mạng. Nếu không, không chỉ có ngươi phải chết, mà ngay cả sau lưng ngươi, ba mẹ, huynh đệ tỷ muội của ngươi, toàn bộ đều phải chết.
- Trần Thanh Đế, ngươi nhất định phải chết, ba của ta nhất định sẽ không bỏ qua cho ngươi, ngươi nhất định phải chết.
Lúc này, Hà Gia Tước hung hăng càn quấy kêu lên:
- Ngươi dám đánh lão tử thành như vậy, ba của ta nhất định sẽ phế ngươi. Nhất định sẽ làm cho ngươi sống không bằng chết.
- Hà Tri Minh, giết hắn đi cho lão nương, lão nương muốn giết cả nhà của hắn.
Đậu Giang Hồng quát ầm lên:
- Lão nương muốn cho cả nhà của hắn, nam làm nô, nữ làm đĩ.
- Trần Thanh Đế đúng không? Hiện tại chỉ có hai con đường bày ở trước mặt ngươi.
Hà Tri Minh cười lạnh không thôi, uy hiếp nói:
- Hoặc là, ngươi chịu tội, hoặc là, cả nhà ngươi đều phải chết.
Hà Tri Minh căn bản là chưa nghe nói qua cái tên Trần Thanh Đế này. Càng sẽ không nghĩ tới, trần Thanh Đế là Trần gia, Trần đại thiếu.
Cho nên, Hà Tri Minh căn bản cũng không có đem Trần Thanh Đế để vào mắt.
Nếu có người trực tiếp xưng hô Trần Thanh Đế là Trần đại thiếu, Hà Tri Minh tất nhiên sẽ bị hù đến hồn phi phách tán, quỳ xuống đất cầu xin tha thứ.
Hà Tri Minh ngay cả danh tự của Trần Thanh Đế, cũng không có tư cách biết đến, hắn tính là cái gì chứ?
- Cục trưởng Cục y tế, thật là... rất lợi hại, ta thật sự rất sợ. Bất quá...
Trần Thanh Đế tiếng nói xoay chuyển. Vẻ mặt hiếu kỳ nói:
- Ta muốn hỏi ngươi một vấn đề.
- Ngươi nói, có thể trả lời, ta tất nhiên sẽ trả lời.
Tại thời khắc này, Hà Tri Minh cho rằng, Trần Thanh Đế đã triệt để sợ hắn.
Chỉ cần Trần Thanh Đế thúc thủ chịu trói, cho dù Hà Tri Minh trả lời hắn một vấn đề thì như thế nào?
Ai bảo Trần Thanh Đế thực lực cường hãn, muốn dùng vũ lực bắt Trần Thanh Đế, cái kia căn bản chính là không có khả năng?
- Ngươi là Cục trưởng Cục y tế ở trong thủ đô này?